Anh chỉ nhận ra được một điều là trên mặt một người kia thì có mặt nạ, còn một người con gái khi nãy dùng dây doi nhấm vào người Lan Ang hoàn toàn không có đeo những chiếc mặt nạ như người kia.Ngọc Anh bước lên phía trước cao giọng hỏi
“Ai?”
“Tôi phải hỏi các người mới đúng, tại sao lại giết bọn họ?”
Rer lạnh lùng nói, mọi thứ xung quanh trở về với trạng thái yên tĩnh như ban đầu. Khi nãy anh đi ngang qua con hẻm này và ngửi thấy được mùi máu tanh rất nồng phát ra từ đây, theo những gì Rer biết mùi máu đặc biệt tanh nồng như thế này nhất định là máu người. Men theo con đường nhỏ vào bên trong hình ảnh đầu tiên anh thấy đó chính là một người con gái đang cầm một vật dài gì đó chỉa vào đầu một người con gái khác đang ngồi dưới đất.
Không nghĩ ngợi nhiều Rer dùng phi tiêu bắn thẳng về phía cánh tay người con gái đang đứng, nhưng điều anh không thể ngờ đó chính là cây phi tiêu khi nãy anh phóng ra không bắn trúng cánh tay đang cầm dây doi của Runa cô mà lại nằm gọn trong cổ của người con gái kia.
Cảnh tượng trước mặt làm người khác thật sự hãi hùng, mấy chục cái xác đang nằm trên mặt đất. Người thì trên cổ có những vết cắt mỏng manh, người thì trên đầu bị bắn tạo thành những lỗ lớn nằm giữa trán. Không ai được chết một cách thanh thản, nhưng khi nhìn kĩ xung quanh Rer phát hiện được phía xa đó còn có một người con gái đang nằm bất động. Nhưng hình như ngực có cử động cho thấy người con gái đó vẫn còn sống và đang có gắn hít thở.
Anh quay lại nhìn hai người con gái trước mặt, trong lòng anh không ngừng suy nghĩ thật ra những người kia tại sao lại bị giết một cách thê thảm như vậy. Rõ ràng bọn họ chỉ là những cô gái nhưng thủ đoạn ra tay lại rất ác độc và tàn nhẫn, trong thế giới ngầm những người có khả năng như thế này chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay
Rer hoàn toàn không nhận ra những chuyện này là do cô bé với vẻ ngoài mềm yếu mà anh thường suy nghĩ tới, trời đang rất tối Cô lại đứng phía sau Ngọc Anh quay lưng lại phía Rer nên anh không thể nào nhìn thấy được gương mặt cô.
Ngọc Anh biết tình hình phía trước không mấy khả quan, nếu để người con trai phía trước nhìn ra một trong hai người là Runa thì mọi chuyện sẽ bị đổ vỡ hết.
“Chuyện này không liên quan đến anh, tốt nhất đừng nên xen vào.”
__Tuy Cô không quay mặt về phía Rer nhưng cô vẫn có thể nhận ra anh là ai, bóng tối có thể che khuất gương mặt của cô gái trẻ nhưng không thể che khuất được giọng nói đã từng ngọt ngào bên tay cô.
Hai người hai thân phận khác nhau, quen biết anh chỉ là sự tình cờ ngay cả Cô cũng không ngờ sẽ đem người con trai này vào cuộc chiến của chính bản thân mình. Nếu anh đã tự nguyện chen chân vào chuyện này thì cô sẽ cho anh tội nguyện, một khi cuộc chơi bắt đầu sẽ không có đường rút lui. Muốn ra khỏi chỉ có một khả năng duy nhất đó chính là..
“Game Over”
“Bọn họ đều là những sinh mạng“.
Anh lạnh lùng cất tiếng nói, bàn tay khẽ nắm chặt lại. Từ khi bước vào đây đến giờ chỉ duy nhất người con gái đeo mặt nạ trực tiếp trả lời các câu hỏi do anh đặt ra, còn người con gái đứng khuất phía sau hoàn toàn không hề lên tiếng.
Nhất định có vấn đề, anh có thể nhận ra người con gái không mang mặt nạ mới chính là người tàn ác nhất ở đây. Những người lạnh lùng ít nói thường là người có những suy nghĩ rất kín đáo, không ai có thể đọc được những gì bọn họ nghĩ. Cũng như cô gái đó, từ đầu đến giờ xem như anh không hề tồn tại vậy và khí chất thoát ra từ cơ thể cô hoàn toàn khác với hai người còn lại
Rer rất muốn biết mặt cô là ai? Thật sự lợi hại như thế nào?
“Họ đáng chết.”
Cô bỗng nhiên lên tiếng, giọng nói không còn ngọt ngào đầy mê hoặc như những lần nói chuyện tiếp xúc cùng Rer. Một người nhưng hai giọng nói không hề giống nhau Cô tin chắc Rer sẽ không nghĩ ra cô chính là Song Nhi.
Lúc bắt đầu Cô không lên tiếng không phải vì sợ Rer biết thân phận của mình vì chuyện đó khả năng xảy ra rất ít. Điều cô muốn biết chính là thân phận của anh, tuy đã nhiều lần điều tra hồ sơ của Rer nhưng cô không thể nào tìm được những thông tin nào hữu ít cho mình.
Bây giờ anh lại xuất hiện ở đây, dùng ám khí muốn hạ gục cô. Cô như nhận ra một điều gì đó từ phi tiêu mà Rer bắn ra, cô bắt đầu nghi ngờ anh là người có thân phận không hề đơn giản. Nói không chừng chiếc phần mềm SOS mà cô đang tìm có liên quan đến anh
Rer nghe âm thanh vang bên tay nhưng không thể nhận ra mình đã nghe thấy tiếng nói này ở đâu, nhưng trong lòng Rer lại có cảm giác vô cùng quen thuộc. Người con gái cất lên tiếng nói đó là người cầm dây doi trên tay khi nãy, những đòn võ mà cô đánh ra rất nhanh nhẹn và chuẩn xác.
Nếu người vừa rồi là anh thì khả năng bị đánh trúng cũng rất cao, đôi chân đưa thẳng tạo thành động tác cực chuẩn thật ra là những động tác rất khó tập luyện. Thường là những người luyện võ trong vòng hai năm cũng không thể nào đá ra những đòn chuẩn xác như thế này.
Sự tò mò trong lòng ngày càng nhiều, Rer muốn tiến lên để nhìn rõ gương mặt người con gái cách xa mình không đến hai mét kia. Nhưng khi vừa bước lên một bước thì người con gái đeo mặt nạ đã đứng lại chặn trước mặt Rer.
“Đừng nhiều chuyện“.
–Cô nhắc nhở Rer một câu cuối cùng rồi quay người lại.
“Đi.”
[b]Rer rất muốn giữ hai người phía trước lại nhưng anh biết mình không thể, dù võ thuật anh có giỏi như thế nào nhưng hai người con gái đó không phải tay vừa nếu một mình anh đối phó với họ cơ hội thắng không đến một nữa, huống hồ trên người cô gái đó còn có dây doi. Một dây doi độc nhất vô nhị một trong ba thành viên của Ác Ma.[b][size]
[size=150]Ánh mắt anh vẫn hướng về phía đầu con hẻm, những bóng dáng khi nãy đã khuất dần, bên trong con hẻm chỉ còn mình anh và hơi thở yếu ớt đang nằm trong một góc tối.
“Cứu tôi.”
Giọng nói yếu ớt vang bên tay, khi Rer quay lại thì phát hiện ra người vừa nói hai chữ đó chính là cô gái có hơi thở nặng nề tình cờ anh nhìn thấy khi nãy. Nhìn những cái xác xung quanh có thể một trong ba người đó cố tình không để cô gái này chết, nhưng nguyên nhân là như thế nào nhất thời Rer không thể nào nghĩ đến vì chuyện chính bây giờ là anh muốn cứu người con gái đang gọi mình
Thân thể không còn một chút sức lực nằm trên nền đất lạnh giá, gương mặt tái xanh mồ hôi từ trán chảy dài qua khóe môi động lại trên đó hương vị mặn mặn. Gương mặt xinh đẹp này đối với Rer quá quen thuộc hằng ngày cô ta vẫn thường hay chạy theo anh gọi
“Anh Rer anh Rer”
không ngớt miệng. Cơ thể hoạt bát, đanh đá ghen tuông đánh người này đến người khác ngày nào đã không còn, thay vào đó là cơ thể đang sắp đối mặt với tử thần.
“Lan Anh..“.
Rer khẽ gọi tên cô ta, dùng đôi tay rắn chắc to khỏe của anh nâng đôi vai gầy yếu của Lan Anh lên lay mạnh. Nhưng ngoại trừ những câu nói thuề thào cô ta không thể nói thêm bất cứ câu gì nữa, rồi bỗng nhiên khóe mắt Lan Anh trào ra một dòng máu đỏ, nếu không phải do anh lay người cô ta thì dòng máu tươi đó sẽ không trào ra nhanh đến vậy
Ngay từ đầu Runa cô đã không có ý định tha cho Lan Anh một con đường sống, trước khi ngoảnh mặt đi cô không quên tặng cho Lan một câu kim vàng được tẩm độc vào sau gáy. Loại độc này sẽ làm người khác đau từ từ, dù có người muốn cứu cũng không thể nào cứu được. Những giọt máu trên khóe mi chính là mối thắc cho sinh mạng của cô ta, một khi dòng máu đó chảy ra thì cô ta sẽ lập tức tắc thở
Những giọt máu đó chính là vật ngăn cách cuối cùng không để chất độc trong kim ngấm vào cơ thể, loại độc này tuy được tẩm vào kim nhưng khi đâm vào cơ thể con người sẽ tạo thành những vệt khói màu trắng. Khi những vệt khói này thấm vào mắt sẽ tự động tập trung máu lại, một khi có người đụng mạnh vào cơ thể Lan thì dòng máu đó sẽ trào ra và cô ta sẽ chết ngay tại chỗ.
Cô đã nói Lan Anh phải chết nên cô không thể nào tha cho cô ta, cái chết của cô ta đầy đau đớn, nỗi đau đó gấp trăm lần so với nỗi đau của những người chỉ chết trong vòng năm giây do vết thương chí mạng gây ra.
……………………..........................................
..........
Biệt thự hoa hồng
“Thật ra người đó là ai chứ?”
–Ngọc Anh ngồi trên ghế hai chân bắt chéo, trên tay đang cầm chai oxi già rửa vết thương cho cho tay mình. Tuy vết thương do lưỡi lam gây ra không có gì đáng ngại nhưng với người con gái có làn da mỏng manh như Ngọc Anh thì có chút phiền phức, bộ đồng phục học sinh là áo ngắn tay còn vết thương của mình lại nằm trên cổ tay một chút, khi mặc đồng phục có thể dễ dàng nhìn thấy.
“Sáo Quỷ”
Cô từ lúc đầu đã nghi ngờ Rer và Tuấn và hai người trong Sáo Quỷ, nhưng qua vụ việc lần này cho thấy suy nghĩ của cô hoàn toàn có khả năng. Vết sẹo trên cổ Rer có hình dạng như một cây sáo
Ngọc Anh trầm ngâm:
“-Nếu thật sự là họ thì chuyện này xem ra không dễ dàng gì giải quyết được.”
“Sáo Quỷ” một cái tên cứ nghĩ như rất xa lạ nhưng hoàn toàn không phải là như thế, nó đã xuất hiện cách đây 3 năm. Người đứng đầu của bộ đôi này là người không hề đơn giản,Max đã từng nhắc qua cái tên này nhưng nhất thời Cô không thể nào nhớ ra. Cô chỉ biết Sáo Quỷ lợi hại như thế nào chủ nhân của bọn họ còn lợi hại hơn gấp mấy lần, vì thế trong thế giới ngầm người gặp được thủ lĩnh của Sáo Quỷ chỉ có những người đã chết
“Mai đâu???” Lúc này cô chợt nhớ tới Mai vẫn chưa về.
“Em không biết!!!nhưng cũng chắc không sao đâu hơơ...”
-Ngọc Anh ngáp ngắn ngáp dài nói
Đúng vậy với thân thủ cuả Mai thì không ai dám làm gì cả. Nhìn đồng hồ đã hơn 2 giờ sáng rồi nhìn lại Ngọc Anh đang mệt mỏi kia
“thôi em đi nghỉ đi mai còn đi học nữa “
-- Cô nói xong liền về phòng xuống hầm chế tạo độc dược.
Cầm trên tay mảnh phi têu mà Rer bắn cô,cảm giác trong lònh chút cảm xúc gì đó...quen thuộc làm sao
Phải chăng cô với hắn có quen nhau trước kia. Nhưng hiện giờ điều đó đối với cô lá không quan tâm, điều quan trọng chủ yếu lần này là...
Ác MA vớii Sáo QUỷ đã chạm mặt!!!