• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lần này Cố Hàn Đình không do dự nữa, ký chữ xuống xong: “Bốn giờ chiều nay, tôi dẫn luật sư tới, cùng cô hoàn thành nốt một số việc, không ai vô duyên vô cớ giúp cô hết, đừng để bị gạt!”Sau đó liền nổi giận đùng đùng bỏ đi, Chu Y Nhược theo sát phía sau anh.

Nhan Mộc Tâm cầm hợp đồng lên, khẽ nhếch miệng, rốt cuộc, mọi thứ của Nhan gia đều từ từ có thể lấy lại rồi!“Anh sẽ giúp em.

” Lục Tử Khiêm cười nói.

Trong nháy mắt, cô thu lại nụ cười, đôi mắt thâm thúy, rơi vào mắt anh ấy.


Bị cô nhìn như vậy, anh ấy có chút không được tự nhiên: “Em… tại sao em lại nhìn anh như vậy?”“Trừ dì Chu, tôi chưa từng nói với người khác chuyện hôm nay tôi sẽ làm, anh có quan hệ thế nào với dì Chu? Anh đang giám sát cuộc sống của tôi?”“Không, chỉ là anh quan tâm em, Mộc Tâm, tại sao lại làm tình nhân của anh ta? Em nhất định phải có nỗi khổ tâm? Có phải anh ta uy hiếp em không? Nếu anh ta yêu Chu Y Nhược như vậy, không thể nào lại yêu em, muốn em, chỉ có thể là… là bởi vì Chu Y Nhược đúng không?” Lục Tử Khiêm trong nháy mắt đã hiểu hết mọi chuyện.

Nhan Mộc Tâm cũng không phản bác, sự thật vốn là như vậy.

Lục Tử Khiêm đau lòng nhìn cô, từ từ kéo lấy bàn tay cô: “Anh ta vì một người con gái khác, khiến em làm chuyện hèn mọn như vậy, em đều đồng ý? Là vì tiền phải không? Em muốn bao nhiêu, anh đều có thể cho em, thử giao em cho anh, anh…”“Không cần, Lục Tử Khiêm, anh biết tôi là tình nhân của anh ta còn không chịu buông tay, anh với tôi cũng cùng một loại người, anh biết tôi có bao nhiêu đau khổ, tôi cũng biết anh có nhiều ấm ức, đừng như vậy, để tôi đi!” Cô một lần nữa cự tuyệt.

“Nhưng em thừa biết, nếu muốn vực dậy Nhan gia, anh ta sẽ ngăn cản, trừ anh ra, còn ai có thể giúp em? Coi như anh nợ em, lần này để anh tới trả được không?” Lục Tử Khiêm dịu dàng cầu xin.

Nhan Mộc Tâm cắn cánh môi đỏ mọng, vẫn rút tay mình về: “Không cần!”Anh ấy quả thực không còn cách nào nữa, chỉ có thể gật đầu: “Đừng nóng, em từ từ nghĩ, chờ khi em có việc cần đến lại tìm đến anh! Tâm Tâm, anh không hề để ý, anh vẫn muốn cưới em.


”“Tôi để ý!” Cô thâm trầm nói.

Từ vợ chính thức thành tình nhân, sao cô có thể không để ý! Sao có thể không đau lòng?“Tôi…”Nhan Mộc Tâm không muốn nói nhiều, nghiêng mặt sang một bên, Lục Tử Khiêm cũng không tiện quấy rầy nữa, đành đứng dậy: “Em yên tâm, anh sẽ không để Cố Hàn Đình ức hiếp em nữa!”Anh ấy đứng dậy sải bước rời đi!Cô giống như không nghe thấy, cầm lấy tài liệu cười: “Ba, anh, mọi người yên tâm, con nhất định sẽ mang Nhan gia trở lại đỉnh cao, con sẽ đem tất cả uất ức của mọi người đều được hóa giải!”Ầm một tiếng cửa bị mở ra, Chu Tố Cầm đi tới, vội hỏi: “Sao rồi? Lục Tử Khiêm nói gì với con?”“Dì Chu, tôi sẽ không dựa vào bất kỳ ai!” Cô cự tuyệt.

“Dì….

Tâm Tâm, con vẫn không biết xã hội hiểm ác, nếu sau lưng không có ai giúp đỡ, Cố Hàn Đình sẽ lại một lần nữa khống chế cuộc đời con!” Châu Tố Cầm đầy vẻ vội vàng.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK