Vị trâu già tỏ vẻ không phục, dùng tư thế trâu già cày ruộng, kéo xe trâu các loại để chịch Lâm Kì.
Sau khi giải quyết vấn đề tuổi tác, Lâm Kì vẫn còn ghi nhớ vấn đề về đời sau của chồng. Kì thật, cậu thấy cậu thế nào chả được, 2 người cha của cậu lại càng tùy ý. Nhưng nghĩ nghĩ một hồi lại nghĩ, trước kia chồng cậu còn có bạn gái, giờ lại thành đoạn tử tuyện tôn thì cũng không ổn, nên cậu đợi ngày nắng ấm thiên thời địa lợi nhân hòa, nói về vấn đề này với chồng.
Chồng cậu nghe xong, phản ứng đầu tiên là nghĩ ai đó nói xấu gì với vị chồng nhỏ nhà hắn, nên trước hết, hắn nhắn tin ngắn để cho người cấp dưới tra trước, sau đó mới hỏi tại sao Lâm Kì lại có ý tưởng này.
Lâm Kì nói, cậu không muốn hắn không có đời sau, sản nghiệp lớn như vậy, vẫn nên có đời sau tiếp nhận.
Chồng cậu lại trả lời rằng hắn không để ý đến mấy việc này, sản nghiệp không có người thừa kế thì về sau đem đi quyên góp là được.
Lâm Kì không nói gì nhưng qua mắt chồng cậu thì thành ra cậu không vui. Anh chồng thở dài, ôm Lâm Kì vào lồng ngực, dịu dịu dàng dàng dỗ dành, còn lập luận rằng hắn cũng muốn có một đứa con có gen của 2 người nhưng lại sợ có con rồi thì không chăm sóc được lại nuôi thành một Lâm Kì nhỏ nữa.
Lâm Kì chẳng nghĩ tới, chồng cậu không cần con là vì để ý tới ý nghĩ của cậu. Cậu nghĩ rằng cậu khác với cha lớn cha bé, không cần biết chồng cậu nghĩ như thế nào, cậu chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho đứa nhỏ.
Lâm Kì từ nhỏ đã mong muốn có một gia đình đầy đủ ấm ấp. Hiện tại có chồng rồi thì cậu muốn có một đứa bé nữa. Về phần nhận nuôi hay là con ruột thì đều được hết, cậu đều sẽ nuôi dưỡng bé thật tốt.
Anh chồng nhìn Lâm Kì, ngay sau đó thì tìm một phòng nghiên cứu ở nước ngoài. Mười tháng sau, một đứa nhóc béo béo được bảo vệ chặt chẽ mang về thanh phố A. Anh chồng thấy Lâm Kì cẩn thận ôm đứa nhỏ, lộ ra nụ cười đầy ấm áp.