• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tưởng đâu đến đây sẽ gỡ bỏ được sự buồn chán mấy ngày nay nhưng xem ra chỉ thêm được một cục tức. Về phần cái lão mặt đểu kia khi đã cất con cá vào chậu, xử lý xong mồi câu thì mới quay lại nói với hắn.

- Biết cái đó là gì không, là công trình nghiên cứu mới nhất của một công ty chuyên sản xuất vũ khí của Mỹ, nó có thể kết hợp với kính thông minh của Google. Người ta gọi dự án này là Google Glass...

Lão chỉ nói vậy không có tiếp tục nói, lại muốn hắn tò mò chết mà.

- Thế đéo nào, nói tiếp đi chứ.

Vẫn dùng khuôn mặt đểu giả kia lão vô sỉ nói. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Cứ từ từ, làm việc gì cũng không nên vội vàng hấp tấp. Phải như thế mới làm nên đại sự. Hắn nghĩ thầm trong lòng " đồ không có lòng tự trọng mà, vô liêm sỉ hết sức" nhưng đang đợi lão nói nên hắn không có mắng.

- Trên ống ngắm có gắn camera nếu nó kết hợp với kính thông minh của google thì ngươi không cần trực tiếp ngắm bắn mà vẫn có thể nhìn thấy toàn bộ khung cảnh bên ngoài. Màn hình của Google Glass tức là kính thông minh cũng sẽ lên hiện các thông số chi tiết như góc bắn, la bàn định hướng, dung lượng pin và các tùy chọn zoom.

Hắn vân vê cái đồ chơi kia, mơ màng hỏi.

- Nói thế là với cái món đồ chơi này tôi chỉ cần đưa súng ra cửa sổ, ngồi trong phòng ngửa mặt lên trần nhà hút xì gà và bóp cò là sẽ có kẻ đầu nổ tung ra như pháo hoa đúng không?

- Bin gô. Đoán rất chuẩn, thế nào đã thấy thích hàng của ta chưa?

Lão tự đắc nói. Phần hắn lại nghĩ " cái này rất hay a, thôi thì nhịn lão ta xin cái này về dùng còn hơn là tranh cãi vô ích mà không được cái gì" thế nên hắn liền hỏi.

- Ok. Công nhận thú vị, thế cái kính thông minh kia đâu, mau đưa đây nốt chứ.

- Có đâu mà đưa, kiếm được cái ống ngắm này đã là kỳ tích rồi, phụ kiện của dự án này dành cho quân sự nên nó không có bán ra bên ngoài.

Hắn lần thứ hai nảy ra ý định bắn chết cái lão này rồi vứt xác xuống sông cho cá ăn. Nhìn vẻ mặt dương dương đắc ý vì chơi khăm được hắn của lão hắn cầm lấy cái ống ngắm kia quẳng luôn xuống sông, tất nhiên chỉ là vứt gần thuyền thôi.

A...a

Thấy hắn vứt đi báu vật, lão Vinh vội vàng nhảy ùm xuống nước mò lên, và khi lão bước lên thuyền thì từ đằng xa cũng có thể nghe thấy tiến lão chửi thề tục tĩu. Nguyên lai khi lão lên thuyền thì không thấy người đâu nữa, mà súng của lão cũng theo đó mà đi, chỉ có một tờ giấy ghi vỏn vẹn mấy chứ. " mượn tạm khẩu barrett chơi mấy ngày, khi nào chán thì ta sẽ trả"

... Trở về nhà hắn chạy ngay vào phòng mân mê cái kiệt tác kia, dùng tay vuốt ve từng góc cạnh, đưa lên mắt ngắm thử rồi giả vờ giật lại như đang bắn. Khẩu barrett này tuy uy lực khủng bố nhưng đem đi giết người thì không có ổn, thứ nhất nó khá nặng so với quy định, thứ hai âm thanh gây ra lại lớn và cuối cùng là đưa dao mổ trâu đi chém muỗi thì đúng là như lão Vinh nói có hơi thiếu đạo đức a.

Hắn chạy lại gần đầu giường, cạy lớp gỗ một bên góc ra từ đó xuất hiện một cái núm xoay nhỏ của một cái két bảo mật. Xoay đi xoay lại ít vòng thì bức tường trên đầu giường hắn mở ra, bên trong bức tường rỗng là một cái kệ trưng bày súng, có thể nhận ra một khẩu AWM dòng mới, một khẩu M27 IAR lính thủy Mỹ hay sử dụng, súng ngắn gồm một khẩu glock-17 và một beretta 92 tất cả những dòng súng trên đều khá thông dụng và rất được ưa chuộng trên thị trường hàng nóng. Cất luôn khẩu barrett M82 vào kho sưu tập hắn cười cười vì cho lão Vinh được một vố hay. Hắn nằm xuống ngủ một lát, khi tỉnh dậy thì trời đã hơn bốn giờ chiều, lấy một bộ quần áo hắn quyết định đi tắm. Hai mươi phút sau trong phòng tắm dưới lớp khói do nước nóng tạo ra, hắn quấn lấy khăn tắm bước ra khỏi bồn, lại gần chiếc gương hắn cầm chiếc lược hất đám tóc ướt xõa trước trán ra phía sau, rồi bất chợt hắn nhìn thấy điều lạ. Hắn đưa bàn tay phải lên nhìn, ở trên mu bàn tay hắn, vùng giữa ngón cái và ngón trỏ có một vùng da vàng lên. Hắn đưa tay lên gần mắt hơn để nhìn kỹ thì thấy phía dưới da dường như có vô số lớp vảy màu vàng sắp lớp lên nhau, dùng tay kia sờ sờ thì có một cảm giác thô cứng.

Hắn vội dùng nước rửa tay nhưng cái lớp vảy kia vẫn tồn tại, vội chạy ra phòng ngủ cầm điện thoại lên, nhưng lúc định bấm điện thoại thì một cơn đau truyền đến. Hàng triệu tế bào dưới da truyền lên cảm giác đau, một thứ xúc cảm như người ta bơm xăng xuống dưới da hắn rồi châm thêm một mồi lửa vậy, hắn gục xuống bên giường rồi thiếp đi. Lúc hắn tỉnh lại thì xác định hắn ngất đi không có lâu lắm vì bầu trời kia còn chưa có tối hẳn. Cơn đau kia đã không còn ngay cả vùng da bị vàng kia cũng đã sớm biến mất, việc đầu tiên hắn làm là chạy vào nhà tắm mặc lại quần áo vì lúc nãy chỉ quấn mỗi cái khăn. Một lần nữa hắn kiểm tra lại cơ thể, vẫn không có cái gì bất thường. Ngồi tựa vào thành giường hắn suy ngẫm về cái sự tình kia, không thể giải thích nổi, hắn thực sự không có một chút khái niệm nào về hiện tượng kia. Dẹp hết sang một bên hắn quyết định xuống nhà ăn cơm, dù sao không ăn chết đói mới là có chuyện, còn hiện tượng lạ kia hiện tại không có ảnh hưởng gì cả thì coi như không có quan trọng.

Ăn cơm tối xong hắn lại theo thói quen xem phim truyền hình, tuy nhiên vừa mới ngồi xuống thì hắn lại nhận được một cuộc điện thoại. Cầm điện thoại lên hắn nhíu mày, người này rất ít khi gọi cho hắn, dù có đến thăm hắn thì tên này cũng không có thói quen gọi điện trước. Hắn nhấc máy lên áp vào tai.

- Số 14 tôi hiện tại đang ở gần khu vực chợ đường cái thuộc Hưng Yên. Tôi bị truy sát đang gọi cứu viện nhưng người gần nhất là cậu, nếu được xin hãy hỗ trợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK