Buổi tối... gà bay chó chạy... bóng roi loang loáng..., tiếng la thảm thiết của Trình Xử Lượng vang vọng khắp nơi.
Trình Giảo Kim cho hắn biết hậu quả của việc có đồ tốt mà giấu ăn mảnh một mình. Trình Xử Lượng bị treo ở trên cây nguyên đêm không ngủ, nhìn thật thê thảm.
Trình Xử Lượng xin thề, suốt đời này không dám lừa gạt phụ thân nữa, phát hiện tiểu điếm thần kỳ như vậy lại ẩn ẩn giấu giấu. Bị Trình Giảo Kim đánh tơi bời, cũng là đáng đời.
Trình phủ không có một người nào dám khuyên can, vốn dĩ lúc ở tửu lâu Trình Giảo Kim bị Dương Hiên cho ăn đầy bụng tức giận, sau khi trở về phủ nhìn thấy Trình Xử Lượng, tự nhiên là không có bất kỳ nương tay.
"Ngày mai, toàn phủ cùng đi vào Tước Tiên Lâu!" Ngay trong bữa tối, Trình Giảo Kim quay qua quản gia, mở miệng nói. Mỗi ngày ngoại trừ cần phải luyện võ ra, tự nhiên vẫn là cần ăn một bát Thịt dê bọt biển, như vậy Trình gia đệ tử của hắn rất nhanh sẽ có thể siêu việt những người khác.
Đến thời điểm ở trước mặt huynh đệ mình thì cũng có thể nở mày nở mặt. Trình Giảo Kim tự nhiên sẽ không bỏ qua cái cơ hội tốt này, mà ở một bên Trình Xử Lượng với bộ dáng bị đánh vô cùng đáng thương, mặt cũng bị sưng thành đầu heo, nghĩ mãi mà cũng không rõ, cha mình rốt cuộc là làm sao phát hiện được Tước Tiên Lâu.
Vì lẽ đó hắn mới bị đánh cho thảm như vậy!
....
Trong hoàng cung, phủ Trường Nhạc Công Chúa.
Lý Lệ Chất đang ngồi một chỗ, khoác lên trên người một chiếc váy xoè, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, trên mặt tìm không ra bất kỳ tỳ vết nào. Chỉ cần ngoại nhân nhìn một chút, chỉ sợ cũng sẽ bị dung mạo Lý Lệ Chất làm cho say đắm. Sắc đẹp của Trường Nhạc công chúa trong lịch sử xứng đáng lưu truyền thiên cổ.
"Thái tử đến!" Tiểu thái giám bên ngoài đột nhiên hô to.
Trường Nhạc công chúa đứng dậy, trong mắt đẹp mang theo một tia nghi hoặc. Hoàng cung rất lớn, phủ đệ của mỗi người bọn họ đều có khoảng cách rất xa hơn nữa nàng thân là công chúa, nên rất ít giao lưu với các Hoàng Tử. Nhất là với Thái tử Lý Thừa Càn, bình thường càng sẽ không tiến vào trong những phủ đệ công chúa, dễ dàng bị nhiều người dèm pha lên án. Nàng không nghĩ tới, làm sao hôm nay lại đến. Lý Thừa Càn đi tới rất nhanh, Trường Nhạc công chúa nghênh đón: "Đại ca!"
"Tiểu muội. " Lý Thừa Càn gật gù, sắc mặt hờ hững, sau đó nhìn những cung nữ cùng bọn thái giám xung quanh, phất tay một cái nói: "Các ngươi lui xuống trước đi."
"Tuân mệnh." Tất cả Thái giám cùng cung nữ đều lui ra.
Trong cung điện chỉ còn lại Trường Nhạc công chúa và Lý Thừa Càn, Lý Lệ Chất không biết Lý Thừa Càn nghĩ gì, thái độ rất thần bí.
"Tiểu muội, không biết ngươi muốn xuất cung hay không?" Lý Thừa Càn nhìn xung quanh, phát hiện xác thực không có ai, lúc này tiến đến bên người Lý Lệ Chất bên người, nhỏ giọng nói.
"A?"
Trường Nhạc công chúa một mặt nghi hoặc, hoàn toàn chưa kịp phản ứng, Lý Thừa Càn đến tột cùng là có ý gì.
"Tiểu muội, bình thường ngươi thích nhất là xuất cung. Làm sao mấy ngày nay, một chút tin tức đều không có." Lý Thừa Càn lại là không nhịn được mở miệng.
Hắn từ khi ăn Thịt dê bọt biển ở Tước Tiên Lâu, liền luôn nhớ mãi không quên.
Muốn xuất cung, thế nhưng lại không hạ nổi mặt mũi.
Hắn vốn chỉ muốn Trường Nhạc công chúa đến tìm kiếm mình, sau đó mời hắn cùng xuất cung.
Thế nhưng là chờ cả hai ngày, cũng không có một chút tin tức.
Lý Thừa Càn cũng gấp, nghĩ đến món Thịt dê bọt biển, cũng không đoái hoài gì tới mặt mũi nữa, liền vội vã mà đi tới cung điện Lý Lệ Chất, mời nàng cùng xuất cung.
Sau khi thưởng thức Thịt dê bọt biển ở Tước Tiên Lâu, tuy hắn không phải là người luyện võ, thuần túy chỉ là bị hấp dẫn bởi hương vị, nhưng về mặt thể xác vẫn có công hiệu, ít nhất có thể nâng cao tinh thần, cả người đều sảng khoái không có dấu hiệu mệt nhọc.
Phát hiện điểm này, chấp niệm của Lý Thừa Càn đối với Thịt dê bọt biển càng ngày càng sâu.
"Khó nói ngươi sẽ không hoài niệm Thịt dê bọt biển sao?"
Thấy Trường Nhạc công chúa đang nhìn hắn với ánh mắt hoài nghi, cũng ý thức được chính mình có chút quá mức gấp gáp nói chưa nói rõ ràng.
Liền dứt khoát là nói thẳng!
Trường Nhạc công chúa lúc này mới chợt hiểu ra, nhìn vẻ mặt Lý Thừa Càn nghiêm túc, có chút không nhịn được ý cười, khóe miệng nở nụ cười.
Đường đường Đường Triều thái tử điện hạ, lại có thể đối với một bát Thịt dê bọt biển nhớ mãi không quên.
hương vị thật là rất tốt, bất quá có thể bức bách đến Lý Thừa Càn gấp gáp như vậy trình độ, coi như là rất lợi hại.
"Nếu đại ca muốn ăn, như vậy tiểu muội khẳng định phụng bồi."
Trường Nhạc công chúa vội vàng nói.
Nàng đối với hương vị món Thịt dê bọt biển cũng có chút hoài niệm.
Chỉ là bởi vì nàng đang ở trong cung, mỗi lần muốn xuất cung rất phiền phức, tình cờ lần một lần hai còn tốt, thường thường phiền phức các vị ca ca của mình cũng không tốt lắm.
Nếu là truyền tới Phụ hoàng thì đối với những hoàng tử này cũng không tốt đẹp gì.
Vì lẽ đó Trường Nhạc Công Chúa dù rất muốn thưởng thức Thịt dê bọt biển nhưng vẫn nhịn xuống được.
Nếu Lý Thừa Càn chủ động mời nàng, nàng là chắc chắn sẽ không từ chối.
"Được được được, như vậy chúng ta mau mau lên đường đi."
Lý Thừa Càn lại là không thể chờ đợi được nữa nói.
Trường Nhạc công chúa gật gù: "Như vậy chờ tiểu muội đi vào đổi một bộ quần áo."
Nàng làm công chúa, xuất cung khẳng định không thể quá lộ liễu, vì giả làm nam trang là thích hợp nhất.
Rất nhanh, Trường Nhạc công chúa liền thay xong y phục, chuẩn bị theo Lý Thừa Càn cùng xuất cung.
Hắn thân là Thái tử, tự do ra vào trong cung là một vấn đề hết sức bình thường.
Bất quá khi đi tới cửa cung, Trường Nhạc công chúa có chút há hốc mồm, nàng tuyệt đối không ngờ rằng, các hoàng tử lần trước mình mời, toàn bộ đều có mặt ở nơi này.
Trong đó cũng có Lý Thái với gương mặt lạnh lùng, tuy nhiên có chút không được tự nhiên.Hương vị của Thịt dê bọt biển hắn cũng không chống lại được, hơn nữa hắn lần này cũng phải hiểu rõ tình huống thuộc hạ mình đã phái đi như thế nào.
Có phải hay không Dương Hiên giở trò!
"Tiểu muội!"
Bọn họ nhìn thấy Trường Nhạc công chúa, đều là tươi cười chào hỏi, dù sao cũng là nàng đã dẫn bọn họ ăn được món ngon như vậy, lần này xuất cung chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Trường Nhạc công chúa rất nhanh khôi phục biểu tình như cũ, sau đó cùng bọn họ lên tiếng chào hỏi. Một nhóm vội vã xuất cung, hướng đến phố Trường An.
Mục tiêu, chính là Tước Tiên Lâu!