Mục lục
Nghịch Thiên Tam Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trong nháy mắt , Cổ Trùng nhìn thoáng lướt qua một lượt xung quanh đều là những bảo vật cực kì có giá trị có thể trực tiếp giúp bản thân nâng cao tu vi nhưng đều là phế phẩm không lọt vào mắt của nó rồi bất giác thấy được cái gì đó liền chạy thục mạch tới đó khi nhìn kĩ hơn thì lại là một chiếc quan tài lớn được 4 sợi xích sắt nằm giữa không trung .
- Quan tài lớn đó là thứ mà gia hỏa này muốn chúng ta lấy sao ???
Quân Dân có phần nghi hoặc về năng lực của Cổ Trùng thì bất chợt đám người kia không hiểu sao lại chạy được đến đây nhanh như vậy .
- Bịch bịch bịch bịch bịch..........!!
- !!!??
- Nguy rồi ! Bọn họ đến rồi chúng ta tạm thời trốn đi trước đã rồi quan sát tình hình rồi tính sau .
- Được !
Cả ba nhanh chóng chạy đến một góc khuất nào đó trốn .
- Cánh cửa lớn này sao lại bị tên ngu ngốc nào phá vậy ???
- Mở đàng hoàng không mở cứ thích phá mới chịu là thế nào hả ???
Đám người kia tức giận mắng chửi ai đó đã phá nát cái cánh cửa đá đó .
- Vào bên trong đi bên trong chắc chắn vẫn còn có người bên trong tuyệt đối cẩn thận.

Cạm bẫy rất nhiều đề phòng vẫn là tốt nhất .
- Được ! ( đồng thanh )
- Cạm bẫy ??? Sao chúng ta vào đây lại chẳng dẫm hay đạp phải cơ quan cạm bẫy nào hết vậy ???
- Sư phụ từng nói , Cổ Trùng rất thông minh có thể tự mình dẫn chủ nhân của mình đi theo lối đi mà nó đã đi vì đường nó chọn luôn là con đường an toàn nhất tuy sẽ mất đôi chút thời gian thà đảm bảo an toàn tính mạng còn hơn là làm liều để lãnh hậu quả không đáng có .
- Soạt !

- !!!???
Đột nhiên Nam Hạ nhận ra được điều gì đó ở một tên nào đó đang tiến lại gần chiếc quan tài .
- Hắn chẳng phải là đại đệ tử của Kiếm chủ người đứng đầu Kiếm bảng hay sao ??? Sao tên này lại đi đến đây được ??? Còn nữa sao hắn biết được vị trí của chúng ta ???
- Nam Hạ sư muội biết hắn ta sao ???
- Kiếm bảng , kẻ đứng đầu chính là hắn Việt Cao Công .
- Lão đại bên này có quan tài lớn như vậy rốt cuộc là của ai vậy ???
- Quan tài lớn đó........!chẳng lẽ là lão tổ đã sáng tạo ra Kiếm Vân Sơn ???
- Lão tổ ???? ( đồng thanh )
Mọi người sững sờ bất ngờ trước câu trả lời của Cao Công còn bản thân hắn ta lại cả gan tiến tới gần chiếc quan tài khiến cho cơ quan của nơi này vô tình được kích hoạt .
- Soạt !
- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm...........!
Chiếc quan tài rung lắc dữ dội khiến cho xiềng xích xung quanh cũng bị tác động theo và chiếc nắp quan tài cũng bị mở ra bên trong đó lại xuất hiện một luồng ánh sáng kim quang sáng chói và dần dần để lộ nguyện hình của nó hay 2 bộ kiếm binh vô cùng uy áp .
- Đó là Phi Linh Bộ Kiếm và Tinh Phong Bộ Kiếm ! Hai đại bảo vật trấn thủ Kiếm Vân Sơn quả nhiên được trôn cất ở đây !
Không chút do dự tên nào tên nấy cũng nháo nhào lao lên phía trước hòng có được bảo vật trấn thủ Kiếm Vân Sơn .
- Hấp !
- Pặc !
- Chỉ cần có được nó ta sẽ vang danh.........!
- Xoẹt !
- Aaaaaaaaaa............!
Bất ngờ tên đó đã bị chính thanh kiếm đó từ chối và thẳng thừng giế t chết ngay tức khắc khiến mọi người sợ hãi lùi lại không dám làm càn .
- Một tên ngu xuẩn ! Thân là bảo vật trấn thủ là phải chọn kẻ có đủ năng lực gánh vác bảo vệ nơi này ngươi quá yếu để nó chấp nhận chết cũng không oan chút nào .
Nói vừa dứt lời hắn ta tự tin đi đến chỗ hai bảo vật đó rồi dùng Long Khí hộ thể rồi dùng ý kiếm niệm của mình để nắm lấy một thanh kiếm trong số đó thì lãnh ngay một kiếm ý cực mạnh đánh văng ra xa .
- Hừ !
- Pặc !
- Hử ????
- Xoẹt !
- Keeng !!!
- !!!!????
- Xạt..........!!!
- Sao có thể.........!lão đại là người mạnh nhất trong thế hệ chúng ta vẫn mà vẫn bị từ chối ư ???
Càng bất ngờ hơn nữa một bộ kiếm binh như có ý niệm và linh hồn riêng biệt liền bay thẳng lên phía trên phá hủy luôn cả trần đá bay đi mất trước sự ngỡ ngàng của mọi người chưa dừng lại ở đó bộ kiếm binh còn lại cũng bay đi mất khiến cho tên đó nổi điên lên ra lệnh cho tất cả đám huynh đệ .
- Rầm !
- Vút !
- Bay.......!bay mất rồi !

- Vút !
- Bộ kiếm binh còn lại đang chạy kìa !
- Lập tức đuổi theo cho ta ! Ta không tin là không thu phục được chúng .
Cứ thế cả đám kéo nhau lũ lượt đuổi theo Kiếm binh.

Mỗi bộ một nơi , tại phía bên kia Ưng Khấu thành ,
- Vù........!!
- Đệ vẫn còn muốn cải trang nữa à Thiên Vũ ???
- Dù sao cách tốt nhất vẫn là cải trang mà hơn nữa nơi này đâu đâu cũng có tai mắt của bọn chúng không cải trang trà trộn là không được đâu !
- Cái tên này , có Tam Kiếm tử làm chỗ dựa cho rồi còn sợ cái gì nữa mau dừng lại ngay cho ta .
- Cho dù có sự bảo hộ của hắn thì đệ vẫn không thể tin tưởng hắn được biết đâu lại có mục đích khác thì sao ???
- Hắn có thì đã làm cách khác để tiếp cận chúng ta rồi chứ đâu lòng vòng như vậy .
Đang nói chuyện với nhau thì bất giác Mẫn Tuệ nhìn thấy thứ gì đó đang bay đến chỗ cả ba người đang đứng .
- !!!???
- Hình như có thứ gì đó đang bay đến chỗ của chúng ta thì phải ???
- Hả ??? ( đồng thanh )
- Vù...........!
- !!!!???
- Đó là.........!Tinh Phong Bộ Kiếm ??? Bộ kiếm binh mà ta đang tìm kiếm sao nó lại tự mình tìm được đến đây vậy ???
- Vù..........!
Nó bay đến chỗ của Thiên Vũ và hai người kia rồi dừng lại trước mặt Thiên Vũ .
- Bộp !
- Cuối cùng cũng tìm thấy ngươi .

Thiên Vũ cười rồi cầm lấy hai thanh kiếm đó rồi nhìn qua một lượt rồi quay sang nói với Hoàng Khương điều gì đó .
- Vật đã về tay đệ muốn tranh thủ chút thời gian để luyện hóa hai thanh kiếm này dung nhập vào hai thanh kiếm kia chúng ta tạm thời tìm nơi nào đó để nghỉ ngơi đã .
- Được ! Chúng ta đi đến quán trọ đó rồi nghỉ ngơi luôn tiện thể gửi thư về cho Tống Quân để huynh ấy có thể yên tâm .
- Ừm , đi thôi !
Còn bộ kiếm còn lại thì lại chọn chủ nhân mà khiến cho ai nầy cũng đều lắc đầu ngán ngẩm khi nhận ra bộ kiếm binh đó lại chọn chính con gái của Tống Quân và Thanh Dao .
- Bịch bịch bịch bịch...........!
- Kh.......!không hay rồi Tống Quân đại ca !!! Bên ngoài có một bộ kiếm binh đang bay đến chỗ của tiểu tổ tông của huynh đấy !
- Rầm !
- Cái gì ???
Tống Quân giật mình hoảng loạn tức tốc chạy đến chỗ đứa con gái của mình không một chút do dự nhưng khi chạy đến nơi thì.........
- Soạt !
- Khiết nhi !
- Ơ.........!chuyện này.........????
Bộ kiếm binh đó lại không hề gây tổn thương nào cho Linh Khiết mà chỉ đơn thuần nhận cô bé làm chủ nhân mà thôi.

Thật khó mà tin được chỉ là một em bé mới chỉ vài tháng tuổi đã có được sự chú ý của bộ kiếm binh thực sự là điều bất khả thi và khó có thể hình dung nổi.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK