• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thứ sáu.

Hoàng hôn.

Đỗ Lăng một mình lái xe đến vùng ngoại ô, nhà hàng Tượng Thụ nằm ở ngoại ô thành phố là một nơi rất nổi tiếng. Đỗ Lăng lái xe đi đón người, đã biết địa điểm thành ra cũng không tốn nhiều sức lực.

Tới nơi, Đỗ Lăng nói ra tên của mình, nhân viên tiếp tân liền nhận ra, đưa cho hắn chìa khóa phòng đã được đặt trước, phòng 315, là một phòng cao cấp hết sức xa hoa….

Đỗ Lăng mở cửa đi vào, nhìn xung quanh một vòng đến khi không thấy chỗ nào khác thường mới thôi. Đỗ Lăng cầm điện thoại lên gọi, rất nhanh người kia đã bắt máy.

“Tao tới rồi, phòng 315, mày ở chỗ nào?”

“Ha hả, Lăng Lăng.”

“Ít nói nhảm, mày mau qua đây!”

“Ai~~~ cưng ơi, nói cho cậu biết một tin xấu, tôi biết cậu rất muốn tôi thế nhưng hôm nay tôi đột nhiên có việc đột xuất, tuy rất muốn giải quyết thật nhanh để đến với cậu nhưng đêm nay tôi thật sự không trốn ra được! Lăng Lăng, tôi không phải là cố ý…”

“Mày! Hanh! Nói vậy là đêm nay mày không đến?”

“Lăng Lăng sao cậu lại nói tôi như vậy, tôi muốn cậu còn không kịp, sao lại dám không đến chứ? Lăng Lăng, sáng sớm mai tôi nhất định đến, khi đó tôi nhất định sẽ bồi thường đầy đủ cho cậu. Được không….”

Đỗ lăng chẳng còn kiên nhẫn để nghe hắn nói, trực tiếp ném điện thoại lên giường.

Ổn định hồi hồi tâm tình, Đỗ Lăng suy nghĩ một chút quyết định tới đâu hay tới đó. Trước tiên cứ tắm rửa đã, sau đó ăn một bữa cơm phong phú ngon miệng. Cuối cùng là leo lên giường ngủ một giấc. Lầm bầm: Còn không biết ngày mai hắn có đến hay không! Có chiêu thức gì, cứ dùng nha!

Sáng sớm ngày hôm sau, Đỗ Lăng đã dậy rất sớm. Hoạt động một chút gân cốt, nhà hàng bên dưới liền đưa đến bữa sáng. Ăn xong bữa sáng, xem báo, Đỗ Lăng quyết định xuống dưới vừa dùng cà phê vừa đợi.

9:00, Đỗ Lăng gọi điện cho người nọ, đối phương nói lập tức đến ngay.

10:00, lập tức đến.

10:40, một chút nữa là đến rồi.

11:20, nhanh đến ngay đây.

11:35, tới rồi….tới rồi.

……… ………… ……………..

Đỗ Lăng cảm giác trên đầu mình đang bốc khói, hơn nữa còn đang tiếp tục bốc rất cao!

12:00, Đỗ Lăng cuối cũng cũng hết nhẫn nại nữa.

Vừa đúng lúc, điện thoại Đỗ Lăng đổ chuông: “Con mẹ nó rốt cục là mày đang ở đâu?”

“Ha hả, giận rồi? Tôi đến rồi. Hả hả, không cần nhìn xung quanh mà tìm, tôi không có ở đó đâu. Tôi hiện tại đang ở Du nhã cư dưới chân núi, cậu xuống đây chứ?”

Đỗ Lăng nghiến răng nghiến lợi nói: ” Mày đứng yên đó!”

12:10, Du nhã cư.

“Mẹ nó, rốt cục mày ở đâu chứ?”

“Cưng ơi, cậu mặc một thân áo lam thật xinh đẹp, thật mê người, rất đẹp trai nha. Thế nhưng, Lăng Lăng cậu ngẩng đầu lên nhìn một chút, nhìn đỉnh núi ấy. Có phải hay không mơ hồ thấy một người cầm kính viễn vọng, thong thả dạo chơi cũng có kính viễn vọng đặt ngay cửa, ngươi có thể đến nhìn nha! Cưng ơi ta đem đồ vật của cậu đều bỏ trong xe, cậu đi lên lấy đi. Bất quá, tuy là núi này dốc đứng, nhưng không cao lắm, lại có đường nhựa, hoàn toàn có thể lái xe lên. Thế nhưng tôi rất muốn nhìn thấy cậu đi bộ lên đây nha! Tôi thích xem nhất là thân thể khỏe mạnh của cậu nha, không được lười biếng, nhớ là tôi còn có kính viễn vọng nha, nếu như cậu không làm theo lời tôi nói….coi chừng tôi lái xe đi đó!”

(Đỗ Lăng: tao muốn giết mày băm ra cho chó ăn)

1:40, Đỗ Lăng cuối cùng cũng tới đỉnh núi.

“Đến rồi?”

“Hô, hô,đến…đến…rồi, hô, hô.”

“Cậu có hay không nhìn thấy cái xe màu đen không? Đúng, chính là cái đó! Mở cửa xe, ở bên cạnh tay lái có cái tủ lạnh nhỏ, bên trong có khăn lạnh, cậu trước tiên lấy cái đó lau mồ hôi trên mặt đi. Rất thoải mái phải không, tôi rất biết cách săn sóc cho cậu nha! Phía dưới khăn mặt là đồ vật cậu cần, cẩn thận đó, đánh mất thì không thể tìm về đâu!”

Đỗ Lăng tìm được xe, mở cửa ra, tìm cái tủ lạnh nhỏ chứa đồ, trong đó có một cái khăn mặt màu trắng, đúng là một cái khăn được ướp lạnh. Hanh! ngu sao không dùng, Đỗ Lăng đầu đầy mồ hôi cầm lấy khăn mặt nhẹ nhàng lau trên mặt, hít thật sau, ân! Thoải mái! Thế nhưng, mùi vị kia có gì đó không đúng lắm? Vừa muốn lấy khăn mặt lau lau cái trán, Đỗ Lăng một trận mê muội. Mẹ nó!!! Khăn có tẩm thuốc mê!!!!!…..

“Đông!”… ….. …

Đỗ Lăng bị một đôi tay nhẹ nhàng vuốt ve mà thức tỉnh. Chỉ là thuốc mê để lại di chứng làm cho đầu Đỗ Lăng có chút mơ mơ màng màng.

Đang trong trạng thái mơ mơ màng màng, Đỗ Lăng cảm giác có đôi tay đang vuốt ve trên cơ thể mình, nhẹ nhàng vân vê, lực đạo vừa phải, chỗ nào đôi tay lướt qua đều đem lại thoải mái…

Lúc sau, một đôi môi lửa nóng áp đến, cái lưỡi linh hoạt trơn trượt gia nhập vào, từ trên xuống dưới, dọc theo đầu nhũ, xuống dưới bụng cho đến phần đùi mà không ngừng liếm lộng, đầu lưỡi ở bên đùi mềm mại của Đỗ Lăng mà xẹt qua, quanh quẩn qua lại. Làm cho nhiệt độ tăng lên….

Cái lưỡi trơn trượt tại điểm mẫn cảm nhất trên da thịt, nhẹ nhàng dùng hàm răng cắn, làm Đỗ Lăng không tự chủ được mà “A” lên một tiếng.

Có chút đau đớn, cũng có chút ngứa, lại kỳ dị lại làm cho người hưng phấn, Đỗ Lăng dần dần thanh tỉnh, không tự kìm hãm được tránh né, vừa mới vươn vai vặn vẹo, lại phát hiện mình cả người bị trói buộc ở, hai tay bị phân biệt buộc chặt tại đầu giường, trên ánh mắt bị bố tráo che kín, hai chân thành M hình bị sâu sắc tách ra buộc chặt tại hai bên.

Đỗ Lăng cố gắng hít thở, bình phục tâm tình đang xúc động, chỉ là con mắt bị bịt kín, toàn bộ các giác quan đều trở nên mẫn cảm hơn, nhất là bên đùi còn bị đối phương liếm mút, càng mẫn cảm hơn. Không gian âm thầm trở nên quen thuộc, làm cho Đỗ Lăng hít thở có chút khó khăn. Đỗ Lăng hít thở thật sâu, nỗ lực kéo mình ra khỏi bầu không khí ái muội này.

Một lần nữa suy nghĩ lại kĩ càng, Đỗ Lăng cố gắng điều chỉnh giọng điệu mà mở miệng: “Chúng ta không phải cần nói chuyện sao? Anh rốt cục muốn thế nào? Anh muốn tôi làm gì? Tiền sao? Ai~~~~được rồi, được rồi, tôi biết anh không phải vì tiền, anh rốt cục muốn gì? Anh cũng biết anh cả của tôi, hắn….Ngô~~~ được rồi, được rồi, đừng như vậy mà, a! Mọi người đều là người trưởng thành. Có cái gì không thể, tốt nhất là nói hết ra cho rõ ràng đi?”

“….”

“Chúng ta, trước đây đã gặp nhau sao? Tôi nghĩ…tôi không nhận thức anh đi…anh…a!! Hoặc là, anh cùng anh cả có quan hệ? A! Đừng…đừng như vậy! A…”

Người nọ không nói gì, đưa tay nắm lấy cái vật đang bán cương của Đỗ Lăng, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve phần đỉnh, trong thời gian ngắn nam căn nằm trong tay đã trướng lớn, người nọ chậm rãi di chuyển ngón tay trượt xuống, đi tới tiểu huyệt mà chậm rãi chen vào. Theo sự kích thích mà người nọ đem lại, tiểu huyệt không ngừng co rút, mà Đỗ Lăng thì thanh âm cũng càng ngày bất ổn.

“Ách….anh xem, chúng ta…chúng ta đều…..chúng ta đều đã trưởng thành rồi, có…có dục vọng rất là bình thường…a…anh xem, ép buộc người khác là không tốt….không bằng…a…không bằng anh buông tôi ra trước, chúng ta…chúng ta nói chuyệncho rõ, được không? A…a…”

Người nọ vẫn không nói gì, lúc này lại há miệng ngay bên đùi đầy dấu hôn của Đỗ Lăng mà cắn một cái, không nặng nhưng cũng không nhẹ. Bởi vì quá đột nhiên, Đỗ Lăng không kịp đề phòng mà “A” một tiếng.

“Mày…a….mày rốt cục muốn gì?”

Người nọ cuối cùng cũng mở miệng: “Cậu nghĩ tôi là con nít sao?”

“Ân…rốt cục là mày muốn gì!”

“Tôi muốn cậu!”

“Mày!!! A….”

Đỉnh dục vọng căng trướng của Đỗ Lăng dưới ngón tay trượt lên xuống nhẹ nhàng của người kia nảy lên, đối phương chỉ là mấy động tác khẽ khàng đã đủ câu gợi tất cả dục vọng của Đỗ Lăng tràn ra, tiếng thở dốc của Đỗ Lăng càng ngày càng nặng nhọc, đối phương rõ ràng chưa làm gì cả, thế mà …..

Sau khi xem qua địa phương tư mật kia, chỗ trung tâm kết nối giữa hậu đình và dục vọng đang đi vào của người nọ, đâm hoặc nhẹ, hoặc mạnh, xoay tròn …. người ngoài sáng không làm chuyện mờ ám, Đỗ Lăng không giãy dụa nữa…

Một lúc sau, người nọ lại mở miệng, ngữ khí nhẹ nhàng: “Muốn sao?”

Người ngoài sáng không làm chuyện mờ ám, Đỗ Lăng ngưng lại giãy dụa, trực tiếp giơ cờ đầu hàng, thành thành thật thật mà trả lời: “Muốn”

“Nga? Vậy cậu muốn tôi làm gì?”

Đột nhiên , Đỗ Lăng cảm giác được mặt mình như muốn xuất huyết, cho dù trì độn cũng biết được đối phương là muốn mình nói ra: muốn anh tiến vào…Thế nhưng, Thẹn quá hóa giận, cậu nhất quyết không nói ra. Nam nhân từ lúc sinh ra đã có lòng tự trọng lẫn kiêu ngạo làm Đỗ Lăng im lặng. Cho dù từ rất sớm đã xác định mình thích được người khác ôm, cũng như được người khác vuốt ve. Thế nhưng, nếu muốn cậu giống như người ta dâm đãng kêu, mở rộng hai chân mời đàn ông tiến nhập…..vô luận như thế nào cậu cũng không làm.

Người nọ cũng không ép buộc cậu, đứng lên đi mất.

Một lát sau, Đỗ Lăng cảm giác được người nọ quay lại, trong lòng cậu lập tức cảm thấy bất an. Quả nhiên, người nọ đem một thứ lạnh lẽo cắm vào tiểu huyệt, theo sau là rót chất lỏng vào trong ngày càng nhiều, Đỗ Lăng giật mình nhận ra đó là dịch súc ruột! Cố gắng giãy dụa phía sau, Đỗ Lăng phát ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ. Cảm giác một trận mát lạnh làm Đỗ Lăng không khỏi run rẩy: Không, ngàn vạn lần đừng như mình nghĩ, ngàn vạn lần đừng…a….

Đỗ Lăng trong lòng không ngừng cầu khẩn, nhưng mà hình như hôm nay các vị thần đều bỏ cậu mà đi hết rồi.

10 phút sau, cảm giác đối phương không thay đổi ý định, Đỗ Lăng tuyệt vọng, mà đối phương hơi nâng cậu lên, một cái bồn kim loại lành lạnh được đặt xuống phía dưới cậu, Đỗ Lăng triệt để tuyệt vọng.

” Mày…mày sao có thể! ? Không, tao sẽ không để cho mày thực hiện được….không được! Mày không thể như vậy đối với tao! Mày…mày…”

Ngoài miệng tuy rằng hung dữ, thế nhưng tiếng động trong bụng vang lên không ngừng, Đỗ Lăng nghĩ càng lúc càng muốn bài tiết, mình càng ngày càng không thể khống chế ước muốn được bài tiết. Nhưng, điều này sao có thế? Chuyện riêng tư như vậy sao có thể ở trước mặt người xa lạ mà làm được? Thật sự rất xấu hổ, như thế nào cũng không thể làm được! Đỗ Lăng tận lực nhẫn nại, không ngừng dùng hết sức lực giãy dụa để chống lại.

“Tại sao lại đối với tôi như vậy? Tại sao? Anh nói cho tôi biết đi? Rốt cuộc là tôi đã đắc tội gì, anh mau nói? Con mẹ nó! XXXXX.” (thỉnh tự tưởng tượng đi :v….)

Một cái tay vuốt ve bụng Đỗ Lăng thành công làm cho Đỗ Lăng nghẹn ngào. Người nọ nhẹ nhàng tạo áp lực, Đỗ Lăng liền đem tất cả lời nói nuốt vào bụng, dùng răng cắn môi dưới. Đôi môi mềm mại của người nọ khẽ hôn lấy cằm Đỗ Lăng, đầu lưỡi chậm rãi vươn ra liếm môi dưới đang cắn chặt của Đỗ Lăng, lại nhẹ nhàng hôn hai má đỏ bừng lửa nóng của Đỗ Lăng….

Nhẹ nhàng cắn tai Đỗ Lăng, đối phương nhẹ giọng nỉ non: ” Làm sao vậy? Cậu không đi ra, chúng ta sao tiếp tục được? Trong cơ thể cậu chứa gì ta còn không biết? Cả người cậu có cái gì tôi chưa nhìn qua, tôi đều nhấm nháp qua, cậu còn thẹn thùng làm gi? Mấy ngày trước không phải cậu nhớ tôi sao? À?” Dùng sức cắn tai Đỗ Lăng: ” Tôi rất muốn cậu đây này! Nghe lời bảo bối, tôi yêu cái cơ thể cường tráng đầy dẻo dai cùng khuôn mặt đẹp trai của cậu chết đi được, cậu đã bao lâu rồi không có làm? Cậu nên biết là chỗ này của cậu đang khao khát tôi nhanh đi vào như thế nào mà? Nhanh để tôi thỏa mãn cậu nào! Ngoan ngoãn ~~~~~ xuất đi, rồi tôi sẽ làm cậu thoải mái…”

Sinh lý không khỏe lại bị đối phương trêu chọc đủ mọi cách, cường độ nơi bụng cũng không thể nào kiềm chế, mãnh liệt ra, phá tan hàng rào tự tôn cùng lúc đó Đỗ Lăng rơi lệ, mang theo tất cả ủy khuất mà làm ướt băng bịt mắt, uể oải cùng khó chịu làm cho Đỗ Lăng khóc nức nở…

Người nọ thu thập tất cả vừa trở lại thì phát hiện Đỗ Lăng không tiếng động mà rơi lệ, tập tức hắn có chút luống cuống tay chân, hắn biết Đỗ Lăng là một người cường hàn và bá đạo. Đối phương liền đem tất cả đèn trong phòng tắt hết, trong bóng đêm hắn đem bịt mắt của Đỗ lăng tháo xuống, nhẹ nhàng vuốt ve mặt Đỗ Lăng, ôn nhu hôn lấy đôi mắt cậu, đem nước mắt mặn mặn của cậu liếm đi.

“Lăng Lăng bảo bối, xin lỗi, đừng khóc…đừng khóc mà, xin lỗi…bảo bối, xin lỗi….tôi chọc cậu giận sao, xin lỗi bảo bối. Tôi không phải cố ý, Tôi đặc biệt thương tâm nha, tôi…tôi chỉ muốnyêu thương cậu thôi mà!”

“Anh khi dễ tôi!”

“Đúng…đúng, tôi khi dễ cậu, là tôi không tốt!”

“Anh hỗn đản!”

“Đúng..ta hỗn đản!”

“Tôi…tôi muốn nói cho anh tôi biết.”

“Được..được, đều được, làm cho hắn đánh tôi để cậu hả giận!”

“Anh…anh..anh khi dễ tôi…ô ô…~~~~”

“Bảo bối…bảo bối, đừng khóc, đừng khóc nữa. Là tôi không tốt, là tôi đáng chết còn chưa được sao? Bảo bối, tôi bồi thường cậu nhé?”

“Được!”

“A?”

“Anh nói cho tôi biết trước, anh là ai?”

……. ………

“…anh không chịu nói, đúng không?”

“Đừng…đừng, bảo bối! Được rồi, tôi gọi là Vân”

“Ân…anh họ gì?”

“Ai! Tôi họ Vu, tên đầy đủ gọi là Vu Vân.”

“Mây Đen? Anh gạt tôi!”

“Không có, tôi thật sự tên Vu Vân, phù thủy Vu, đám mây Vân.”

“Ân…vậy tôi có gặp qua anh?”

“Không có!”

“Còn anh cả với anh hai?”

“Không…tôi và Đỗ Trọng, Đỗ Bang không có gặp qua.”

“Cũng không có? Vậy sao anh lại đối với tôi như vậy?!”

“Tôi có làm gì cậu đâu, bảo bối, sao tôi nỡ làm gì cậu.” Vân đưa tay thăm dò tiểu huyệt của đỗ lăng, “Thân ái, không phải cậu cũng rất vui vẻ sao?

“Anh…Anh!…”

“Cảm giác được Đỗ Lăng muốn trở mặt, Vu Vân chớp lấy thời cơ mà cho Đỗ Lăng một cái hôn tiêu hồn. Thẳng đến khi hai người đều thở gấp, Vu Vân mới buông cậu ra.

“Lăng, Tôi yêu em!”

“Anh!” Đỗ Lăng thở dốc: ” Nói dối!”

“Tôi không có lừa gạt em, tôi thật sự thích em! Thực sự! Lừa gạt em thì tôi thành cún con!”

“Hắc hắc, nguyên lai anh thích dùng cách ghi âm để uy hiếp tôi.”

“Ha hả, cái kia sao…cái kia vốn là muốn cất kỹ để từ từ thưởng thức! Tôi thật sự thích em nha, thế nhưng, ngày đó gọi điện thoại cho em, em lại treo máy. Tôi cũng không có cách nào khác, mà không như vậy thì sao hẹn em ra làm mấy chuyện vui sướng?”

Hắc hắc, hắn ngược lại nói có lý rồi….

“Em không biết sao? Ở Club em là thần tượng của biết bao người! Em có biết là thân thế của em có biết bao nhiêu người ngưỡng mộ, cướp biết bao nhiêu tâm tư của thiếu nam thiếu nữ.”

Đỗ Lăng cố gắng nhớ lại, chính mình luôn một mình lái xe đi Club chơi, cũng không có cùng người khác tiếp xúc nhiều, có thể là do đó nên để lại cho người khác ấn tượng mình là một quý công tử đầy liêu ngạo. Thế nhưng, dù vậy, cũng không ngăn cản được các thiếu niên, thiếu nữ chạy đến tỏ tình với Đỗ Lăng. Ha ha, giống như trên đầu dán nhãn hiệu, Đỗ Lăng nhận được thư tình cùng tỏ tình của thiếu niên nhiều hơn thiếu nữ. Mỗi lần gặp đều là thiếu niên nhu nhược mảnh khảnh xinh đẹp tỏ tình, hoặc là đột nhiên kín đáo đưa cho cậu thư tình, luôn làm cho Đỗ Lăng bất đắc dĩ cười khổ.

“Có cả anh sao?” Vừa nói Đỗ Lăng liền cảm thấy hối hận, bởi vì đối phương đang ở trước ngực mình hung hăng cắn một cái.

“Đúng, có cả tôi! Ai kêu em cự tuyệt tôi! Còn cười thật ghê tởm!”

“Tôi làm sao biết được? Ách, tôi nói là lúc đó không biết là anh….”

“Không biết cái gì? Không biết tôi giống như bọn họ muốn bị em đè mà là muốn thượng em? Chính là không biết tôi có thể thỏa mãn em sao? Đối với tôi không hài lòng sao?”

“Sao anh biết….”

“Tôi như thế nào biết được em chỉ thích được người ôm sao? Bí mật, hiện tại không nói cho em biết.”

“Anh thật sự thích tôi?”

Như chứng minh sự thật, đối phương khẽ hôn Đỗ Lăng một chút mới nói: “Phải”

“Vậy anh buông tôi ra đi! Tôi muốn nhìn anh.”

“….”

“Tôi rất muốn biết dáng vẻ của anh! Còn có, anh buông ra, chúng ta mới làm được ah!”

“Ha hả, vậy sao?”

” Lẽ nào anh không muốn tôi phối hợp với anh sao?”

“Muốn!”

“Vậy anh buông ra!”

“Không!”

Đỗ Lăng phát điên: “Không? Tại sao?”

“Ha hả, bảo bối tôi thật sự thích em, cho nên cũng hiểu rõ em, tuyển thủ nhu đạo đai đen 4 vạch, tinh thông quyền đạo, cao thủ quyền thuật, võ thuật Trung Quốc cũng rất lợi hại đi? Sao? Tôi nói không sai chứ? Tưởng gạt được tôi? Em bây giờ còn chưa được nha!”

Mụ nội nó, người này sao có thể tinh như vậy, Đỗ Lăng không khỏi có chút nôn nóng.

“Anh rốt cục muốn như thế nào?!!”

“Đương nhiên là yêu em rồi!”

“Anh!”

“Ai! Đừng giận, cũng đừng có nghĩ là chạy thoát khỏi tôi, hôm nay tôi sẽ không bỏ qua em đâu. Bất quá nếu em ngoan ngoãn hợp tác như lời nói…tôi liền chỉ trói hai tay em ?”

“Thật ra” Vu Vân gảy gảy dục vọng trướng lớn của Đỗ Lăng: “Em xem, em cũng rất muốn mà!” Tay hắn lại trượt xuống tiểu huyệt, đưa một ngón tay đi vào: “Còn có, thông đạo như thế nào lại chặt như vậy, em đã bao lâu không làm rồi? Em không muốn có người yêu em, tiến vào trong, lấp đầy em sao? Tôi nghĩ Ngũ cũng không muốn em “thủ tiết” đâu! Cũng hi vọng em có thể hạnh phúc, đúng không?”

“Anh nhận thức Ngũ?”

“Đúng vậy, em không thấy hương vị trong phòng rất quen thuộc sao?”

“Anh…anh rốt cuộc là…”

“Cưng ơi, cái đề tài này chúng ta bàn sau đi….hiện tại, Chúng ta làm hợp đồng đi?”

“Hợp đồng gì?”

” Em thích cùng tôi làm đúng không? Ách, ý tôi nói là em thấy tôi như thế nào?”

“Rất chuyên nghiệp.” v)

“Ha hả….” Vu Vân cười khổ: ” Tôi đã rất cố gắng, mặc dù ở phương diện đó tôi đã nỗ lực nghiên cứu qua. Em xem, em cũng cần, cưng là người đương nhiên có dục vọng, cấm dục lâu đối với thân thể không tốt. Mà tôi là một bạn giường rất tốt cũng rất yêu em. Không bằng chúng ta cứ thử hẹn hò, em thấy như thế nào?”

“Hẹn hò? Sao hẹn hò? Cứ như vậy?”

“Ha hả…3 tháng! Chúng ta làm tình nhân trong vòng 3 tháng, 3 tháng sau, nếu em không muốn tiếp tục, nếu phiền chán tôi, tôi cam đoan sẽ không làm phiền em, cao chạy xa bay, kiếp này em cũng sẽ không nhìn thấy tôi, ok?”

“…..”

“Đây là hai chúng ta ước định, tôi tuyệt đối sẽ bảo thủ bí mật, nếu tôi nói cho người thứ 3 biết, em tùy thời đề có thể xử lí tôi.”

“Còn có, nếu như em điều tra, truy tung tích của tôi, tôi liền từng điểm từng điểm trên người của mình nói cho em biết. Bao gồm việc tôi nhận thức Ngũ, quan hệ của chúng ta.”

“Tin tưởng tôi, tôi tuyệt đối đáng tín nhiệm. Tôi cũng tuyệt đối sẽ là một tình nhân tốt, em sẽ không tìm thấy tình nhân nào tốt được như tôi.”

“Đề nghị rất được.”

“Vậy thì kế ước được thành lập, ok?”

“…Anh không có ý định buông ra sao? Tôi muốn thấy anh.”

“….”

“Anh không phải nói chúng ta sẽ làm tình nhân 3 tháng sao?” Đỗ Lăng tức giận: ” Anh lừa gạt tôi!”

“Chúng ta đánh cược đi, được không?”

“Anh còn muốn giở trò gì nữa?”

“Tuần sau, chúng ta hẹn ở đây, em dùng phương pháp gì cũng được, chỉ cần em tìm được tôi, chính là em thắng, tôi thua. Tôi sẽ tùy em xử trí, không một câu oán hận. Nếu như em vẫn như hôm nay bị tôi trói lên giường, chính là em thua, tôi thắng. Sau này 3 tháng em phải nghe lời tôi, không được tiếp tục điều tra tôi, theo phương thức này làm điều kiện, ok?”

“Điều kiện?”

“Đúng! Tôi sẽ trói chặt em, có lẽ sẽ không buộc, nhưng mà sẽ bịt mắt em, có lẽ vào thời điểm thích hợp, 3 tháng sau tôi sẽ để em thấy mặt tôi, nhưng không phải là hiện tại.”

“….”

“Sao vậy? Không dám, sợ?”

” Sợ? Tôi?Tôi mà sợ?”

“Vậy sao em không đáp ứng?”

“Dám, sao tôi không dám?”

“Vậy, thành giao?”

“Thành giao!”

“Dứt khoát?”

“Quyết không đổi ý!”

“Được, bảo bối, quả nhiên là tôi không nhìn lầm người! Chúng ta làm đi!”

” Không! Anh…anh là tên lừa gạt!”

“Lừa gạt? Tôi gạt em khi nào?”

“Chúng ta đánh cuộc không phải là thứ bảy tuần sau bắt đầu sao?!”

“Ha hả, cưng ơi, tôi nói thứ bảy tuần sau bắt đầu, thế nhưng tôi không nói hôm nay không làm nha!”

“Anh! Anh! Anh! A! Nhưng, không được!” Đỗ Lăng kịch liệt giãy dụa….

Vân bịt lại mắt của Đỗ Lăng, bật đèn, mổ mổ lên môi cậu, một đường trượt xuống, chút lạnh lẽo của dầu bôi trơn vễ loạn nơi tiểu huyệt, Vân vói vào một ngón nhằm nới lỏng: ” Được rồi, được rồi, không nên lộn xộn…”

“Anh là tên đại lừa gạt, con mẹ nó anh….Ngô….”

Vân thành công làm cho Đỗ Lăng im bặt. Vu Vân đem tay vuốt ve eo của Đỗ Lăng. Thẳng đến khi cả người cậu đều nhũn ra, Vân mới buông ra Đỗ Lăng, nhìn cậu thở dốc. Thừa dịp Đỗ Lăng chưa hoàn hồn, Vân lần thứ hai đem ngón trỏ vói vào tiểu huyệt.

Không biết có phải do vóc người quá cao lớn, nên hông Đỗ Lăng tương đối mẫn cảm, nhất là hai bên eo, bị tay của Vân nhấn một cái, vừa bấm vừa vuốt ve, Đỗ Lăng nhất thời không có khí lực, toàn bộ thắt lưng theo chuyển động tay của Vân mà đong đưa. Lần trước Vu Vân mới phát hiện điểm này ở Đỗ Lăng, lùc này thừa dịp đỗ Lăng còn đang thở dốc, lại đưa tay ở bên hông cậu lúc nặng lúc nhẹ mà vuốt ve, Đỗ Lăng mềm mại nằm trên giường, tùy người xâm lược.

“Ngô~~~Không nên~~~Buông ra~~”

“Thả ra?”

“Thả tôi ra~”

“Thả em ra, em sẽ để tôi làm sao?”

“Ân…”Đỗ Lăng không tự chủ mà lắc đầu.

“Bảo bối tôi rất thích em thành thật, nhưng mà, đừng lo lắng tôi sẽ thả em ra mà. Chỉ là, một hồi đừng khóc cầu tôi đó.”

“Ai…ai chứ…ai thèm khóc cầu anh…anh…anh là đồ biến thái! Buông ra~~~”

“Ah ~~~~ nói cái gì yêu thích tôi, toàn bộ…tất cả đều là giả dối! Cưỡng gian cuồng!”

“Đừng làm cho tôi tìm được anh, bằng không thì… Ah…”

“Bằng không thì sao?” Vân cố ý dùng ngón trỏ tại điểm gồ lên trong người Đỗ Lăng mà chà đạp.

“Ah…” Đỗ lăng một lần nữa nâng lên phần eo.

Ngón tay ra vào cúc huyệt Đỗ Lăng được Vân tăng tốc độ: “Như vậy không được? Hôm nay em muốn làm như thế nào?” Vân dùng ngón tay chà sát tràng đạo, thấy Đỗ Lăng nói không ra lời, hắn thỏa mãn mà cười khẽ: ” Tôi sao có thể ép buộc em! Em không phải là rất thích sao, nhìn…ở đây em đã cứng rắn như vậy, đều chảy nước mắt rồi, trâu bò không ăn cỏ, em như vậy thì tôi cũng không ép buộc!”

“Nhưng…”

“Em thật sự không muốn? Ân?”

“Ngô…anh…ngô…ân…anh đã nói…ngô…buông tha tôi….ân…”

“Cưng ơi, bảo bối, tôi sẽ thả em, không phải là bỏ qua em! Hôn nhẹ, tôi sẽ thả em nha, thế nhưng, em không cảm thấy là chỉ dùng một tư thế sẽ không tốt cho cơ thể sao? Tôi cảm thấy đổi qua tư thế này có thể làm em vui vẻ, em không nghĩ là chúng ta nên thử qua một chút sao?”

“Ngô…ngô…”

“Cưng ơi, em không cảm thấy tư thế này rất hưng phấn sao?”

“Ngô…ngô…anh hỗn đản….ngô…không…a…”

“Không?”

“Không…muốn…”

“Không muốn? Vậy là em không muốn? Tốt! Không muốn liền không muốn!”

Lời còn chưa dứt, Vân đã đem toàn bộ ngón tay đang cắm trong người Đỗ Lăng rút ra, trêu ghẹo hai viên cầu ở phía trước.

“A~~~~” Vân đột nhiên rút ra làm cho Đỗ Lăng liền thấy trống rỗng, mà tiểu huyệt ngứa ngáy khó nhịn.” Anh…a~~~”

“Tôi? Tôi làm sao?”

“Đừng~~~ như vậy a~~~~”

“Ha hả” Vân cười khẽ. ” Vậy rốt cục là em muốn gì, chính là không muốn sao?”

“Tôi…”

“Tôi…”

“Muốn…” Thanh âm như muỗi kêu.

“Nói lớn lên! Tôi không nghe thấy!”

“Muốn~~~~”

“Muốn? Muốn tôi như thế nào? Nói đi, nói ra tôi đáp ứng cho em!”

“Tôi muốn anh tới! Cắm vào ~~~”

“Cầu xin tôi đi.”

“Cầu…cầu anh~~~~”

“Bảo bối, đây là em cầu tôi nha!”

“A~~~~~~~”

… ….. …

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK