Beta: Cún
Câu trả lời của không theo kịch bản của Thương Lộc làm Lâm Nhan Nhan sững sờ.
Đại tiểu thư Lâm Nhan Nhan cũng không biết phải nói lại như thế nào. Tuy rằng cô nàng tức giận nhưng cô nàng còn chưa suy nghĩ cẩn thận xem mình nên phản bác Thương Lộc như nào.
Hai vị khách mời còn lại cũng đến ngay sau đó nên Lâm Nhan Nhan không có thời gian để tự hỏi.
Một trong số đó chính là đạo diễn Tống Trạch Khiêm, cũng là “con chó” thứ ba vây quanh nữ chính trong nguyên tác.
Anh ta mặc một bộ âu phục màu đen, bề ngoài là một người đàn ông cao quý lịch lãm, nhưng thật ra anh ta lại là người độc miệng nổi tiếng trong giới giải trí.
Nói đi cũng phải nói lại, Tống Trạch Khiêm đúng là có tư cách nói những lời cay độc đó. Vừa bước sang tuổi 30 nhưng anh đã trở thành một đạo diễn có những bộ phim đắt khách nhất trong nước. Tống Trạch Khiêm đã quay ba bộ phim, tất cả chúng đều được mọi người nhiệt tình ủng hộ và có doanh số phòng vè rất cao. Hơn nữa, tất cả các phim anh ấy làm đều đạt được những giải thưởng danh giá bậc nhất trong nước.
Một người tài giỏi như vậy dường như đã rơi vào một bế tắc, bộ phim thứ tư của anh ấy được ra mắt vào cuối năm ngoái đã gặp phải nhiều chỉ trích, thậm chí còn được bình chọn là bộ phim tệ nhất năm, vì anh ta còn đang mắc kẹt trong cái cũ chưa có được đột phá sáng tạo nào.
Tất nhiên, trong cốt truyện gốc, anh ta sẽ gặp nữ chính Ninh Lâm, lấy cảm hứng từ cô ấy và rồi đem lòng yêu Ninh Lâm.
Ngay cả ở phần cuối câu chuyện, Ninh Lâm đạt được giải nữ chính xuất sắc nhất, tất cả đều nhờ vai chính trong bộ phim của Tống Trạch Khiêm.
Nói cách khác, Tống Trạch Khiêm không phải là một diễn viên của làng giải trí, nhưng anh ta lại công khai chế giễu diễn xuất của người khác quá nhiều, nên “độ nổi tiếng” của anh ta mới cao như vậy. Vì thế tổ chương trình cũng tự động thêm anh ta vào danh sách những khách mời của chương trình.
Mà nữ khách mời số ba chính là ảnh hậu Tưởng Tinh. Cô ấy nổi tiếng với diễn xuất đáng gờm và vô cùng xuất sắc của mình. Mặc dù diễn xuất của cô ấy rất tốt nhưng cô ấy nhiều lần đoạt suất diễn với các diễn viên khác nên Tưởng Tinh cũng không được các fan yêu quý.
Sáu khách mời đã có mặt đầy đủ, chương trình chính thức bắt đầu ghi hình.
Sau khi tự giới thiệu bản thân, thì việc đầu tiên các khách mời phải làm chính là đọc những bình luận tiêu cực do antifan gửi tới chương trình. Suy cho cùng thì đây cũng là chương trình “Những người tôi ghét nhất”, chắc chắn chương trình sẽ chọn lựa vài bình luận chê bai tiêu biểu, đại diện cho tiếng lòng của cư dân mạng nói ra lý do các vị khách mời bị ghét.
Người đầu tiên chính là Tưởng Tinh, cô ấy được coi là người lớn tuổi nhất trong sáu người nên tổ chương trình chọn những bình luận tương đối nhẹ nhàng, thậm chí không có chỉ trích mà chỉ là khéo léo góp ý mà thôi.
Nhưng Tưởng Tinh luôn thích được người khác khen ngợi, mặc dù không vui, nhưng với tư cách là một tiền bối đã ở trong làng giải trí nhiều năm nên cô nàng vẫn giữ được thái độ bình thản, sau đó nói sẽ nỗ lực sửa đổi những thiếu sót của mình.
Người thứ hai lên đọc là Tống Trạch Khiêm.
Anh ta dựa vào ghế sô pha, bình thản đọc những lời chế giễu và chỉ trích mà antifan dành cho mình. Họ nói rằng anh đã sớm hết thời, giờ chỉ có thể lăng xê, ké fame mấy bộ phim trước để lấy độ hot mà thôi.
Tống Trạch Khiêm cười chế giễu, từ từ nói: “Cho dù tôi đã hết thời, nhưng những tác phẩm tiếp theo của tôi dù là diễn viên bạn yêu thích, nổi tiếng nhất cả nước cũng chưa chắc có suất được góp mặt.”
Câu nói này của anh đã gây ra hai làn sóng trái chiều.
[Tống Trạch Khiêm cũng không cần tự nói mình như vậy, tuy rằng chỉ có một bộ phim dở, những những bộ phim vào ba, bốn năm trước của anh ấy rất hay, đến giờ vẫn có thể coi là siêu phẩm.]
[Một bên antifan mắng anh ấy, nhưng một bên lại câm nín chẳng thế nói gì anh ấy thêm. Bởi lẽ đúng là anh ấy có thực lực để nói.]
[Quả thật, làm bốn bộ phim, ba bộ nổi tiếng và một bộ dở đã là một thành tích rất đáng ngưỡng mộ rồi. Với cả cũng không phải ai cũng đủ tư cách để được hợp tác với Tống Trạch Khiêm đâu.]
Những lời này của Tống Trạch Khiêm quá thẳng thắn, nên khi anh ta vừa dứt lời thì trên mặt mọi người ít nhiều đều kinh ngạc.
Tống Trạch Khiêm nhìn họ và nói: “Mấy người nhìn gì vậy? Mấy người có thể trân trọng cơ hội này đấy. Chúng ta chắc chắn sẽ không gặp được nhau nếu không có chương trình tạp kỹ này, bởi vì với diễn xuất của mấy người thì không bao giờ có cơ hội xuất hiện trong đoàn của tôi đâu. Tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ hợp tác với những nghệ sĩ lưu lượng* như mấy người!”
*lưu lượng: là những nghệ sĩ có fandom lớn mạnh, vững vàng
Nhìn Tống Trạch Khiêm đang tự tin, trong lòng Thương Lộc thâm nghĩ: Redflag đay sao? Nữ thần trong tương lai của anh ta, Ninh Lâm, chính là một lưu lượng hàng đầu đó!
Nhưng vào lúc này, một giọng nói vang lên không đúng lúc: “Trân trọng cơ hội gì cơ?”
Ngay cả khi đối mặt với một vị đạo diễn nổi tiếng như Tống Trạch Khiêm, Diệp Lục vẫn mỉm cười và tiếp tục: “Tôi là idol, chỉ biết hát thôi chứ không biết đóng phim.”
Vẻ mặt Tống Trạch Khiêm lập tức cứng đờ.
Làn đạn vô cùng vui vẻ.
[Hahahahaha, núi cao còn có núi cao hơn là đây hay sao?]
[Diệp Lục: Anh cứ mạnh miệng đi, nhưng tôi chẳng quan tâm đến anh đâu!]
……
Tại trường quay, sắc mặt Tống Trạch Khiêm hết xanh lại đỏ, nhưng anh ta biết rằng cãi nhau với Diệp Lục sẽ chỉ thiệt phần mình thôi, nên anh lấy một cặp kính râm ra đeo lên để che đi ánh mắt của mình, cũng không nói gì nữa.
Chương trình tiếp tục ghi hình.
Còn 4 tấm thẻ. Tổ chương trình lần lượt phát cho 4 vị khách mời còn lại. Những lời lẽ được viết trên 4 tấm thẻ này có độ sát thương lớn hơn hai tấm thẻ trước rất nhiều.
Vì vậy nên tổ chương trình cố ý chia bọn họ ra làm hai nhóm, lần lượt đọc cho nhau nghe những bình luận tiêu cực về đối phương.
Hứa Tắc và Lâm Nhan Nhan là một nhóm.
Hứa Tắc giống như một cái máy đọc vô cảm đọc nội dung trên tấm thẻ, mặc dù không thích nói chuyện nhưng anh ấy vẫn sẵn sàng để tiếp nhận nhiệm vụ của tổ tiết mục giống như một cái máy được lập trình sẵn.
“Lâm Nhan Nhan, cô thật sự cho rằng mình là công chúa à? Cô cứ lấy lỗ mũi để nhìn người là muốn khoe vết sẹo do phẫu thuật thẩm mỹ để lại trên mặt mình hay sao? Kiêu ngạo thật sự đấy. Công chúa điện hạ à, triều Thanh đã sớm tàn rồi.”
Vốn dĩ nội dung trên tấm thẻ này có những lời lẽ châm biếm vô cùng sắc bén, nhưng bị Hứa Tắc đọc với giọng không cảm xúc, người nghe lại cảm thấy có chút hài hước.
Tuy vậy vẻ mặt Lâm Nhan Nhan cũng không được đẹp cho lắm, cô nàng dứt khoát phủ nhận việc phẫu thuật thẩm mỹ. Sau đó cô giải thích việc tính cách của cô như vậy là do bị gia đình chiều chuộng, nếu không chấp nhận thì phải chịu đựng thôi.
Đương nhiên là những người đang xem livestream vô cùng khó chịu trước thái độ này của cô nàng.
[Làm ơn đi đại tiểu thư. Nếu cô có trái tim thủy tinh vậy thì ngay từ đầu đừng tham gia chương trình này.]
[Hì hì, tôi cũng không thích cũng không chịu nổi cái tính cách dở hơi này của cô. Tôi mắng cô, cô không thích nghe thì cũng phải cố chịu đi!]
Tất nhiên cũng có những ý kiến trái ngược lại.
[Lâm Nhan Nhan không cần dựa vào người hâm mộ và sự nổi tiếng để có tài nguyên, cô ấy cũng không cần tranh giành với người khác, nếu muốn cô ấy chỉ cần nói với bố mình, toàn bộ ekip sẽ thuộc về cô ấy. Nếu là tôi mà là cô ấy, có khi tôi còn quá đáng hơn.]
[Cuộc sống của đại tiểu thư nhàm chán mà lại nhạt nhẽo như vậy đấy!]
Còn tấm thẻ của Hứa Tắc đều là những lời phàn nàn anh cổ lỗ sĩ, lòng dạ hẹp hòi, tính cách quái gở làm người ta khó chịu.
Hứa Tắc yên lặng vài giây sau đó nói: “Đã biết.”
Thật ra với diễn xuất của Hứa Tắc tốt hơn những lưu lượng hàng đầu hiện nay rất nhiều, nhưng vì tính cách của anh chàng nên anh không được cư dân mạng yêu quý cho lắm.
Tuy vậy mọi người đều tôn trọng tính cách cùng những chuyện riêng tư của anh. Vì thế phần lớn các bình luận của cư dân mạng đều bênh vực anh ấy.
[Tính cách của anh ấy không ảnh hưởng đến ai đâu. Mọi người cứ bình tĩnh, chuyện đâu vẫn còn có đó!]
[Càng xem càng thấy Hứa Tắc đáng thương, một người bình thường lại phải tham gia chương trình này chỉ vì bị đám paparazzi không hoan nghênh (thở dài).]
Mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ như dự đoán, quả nhiên trong số các khách mời, Hứa Tắc là người bình thường nhất.
Tiếp theo là đến nhóm của Thương Lộc và Diệp Lục.
Thương Lộc đọc nội dung trên tấm thẻ: “Diệp Lục, con quỷ hút máu trong nhóm, rõ ràng không nổi tiếng bằng một phần mười Hạ Duyên, nhưng mỗi lần diễn lại chiếm nhiều phần hát như vậy, tôi cảm thấy xấu hổ thay cho anh đấy! Đúng là con quỷ hút máu thời hiện đại mà.”
Trước sự kinh ngạc của mọi người, Diệp Lục, người được biết đến là một người nóng nảy của giới giải trí đảo mắt, sau đó thờ ơ nhún vai, giọng điệu còn có chút đáng thương: “Các người muốn nghĩ như nào thì nghĩ như thế.”
Những lời mắng chửi của cư dân mạng dần trở thành phấn khích.
[Tôi nghĩ rằng anh ta sẽ không nói gì đó. Đúng là vậy thật. Nhục quá không biết nói gì hơn.]
[Thật ra, tôi cảm thấy khá buồn cười, Diệp Lục nói giống như một tên cặn bã vậy: Bạn muốn nghĩ thế nào thì nghĩ. Tôi nghe xong mà cười liên tục luôn á trời!!!]
Sau đó, đến lượt Diệp Lục đọc tấm thẻ của antifan dành cho Thương Lộc.
Khi nhìn tấm thẻ, anh có chút sửng sốt, sau đó liếc nhìn về phía Thương Lộc.
Thương Lộc nói: “Không sao, cứ đọc đi.”
“Thương Lộc, cô cho rằng mình rất xinh đẹp sao? Luôn bám lấy Khương Diệc. Chẳng nhẽ muốn gả vào nhà hào môn để đổi đời sao? Loại phụ nữ như cô thật sự… rất phiền phức.” Diệp Lục nói xong, sau đó liền vò nát tấm thẻ trên tay, vẻ mặt trông rất quái lạ.
Là một idol chỉ biết hát thôi nên anh không hề có kỹ năng diễn xuất, cũng như không có khả năng đối phó với những tình huống khẩn cấp.
Thương Lộc lập tức nhận ra nội dung trong tấm thẻ còn kinh tởm hơn so với những thứ Diệp Lục vừa đọc.
Vì vậy, Thương Lộc lập tức đưa tay về phía Diệp Lục và nói: “Đưa nó cho tôi.”
Diệp Lục sửng sốt một chút, sau đó liền vụng về che giấu: “Cái gì?”
“Thẻ.”
Vẻ mặt Diệp Lục dần mất kiên nhẫn: “Cái này chả có gì thú vị cả…”
Anh ấy còn chưa nói hết, tấm thẻ trên tay đã bị Thương Lộc cướp lấy.
Quần chúng ăn dưa trong phòng livestream cũng ngây người, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
[Thương Lộc đang làm cái gì vậy? Tôi biết cô ấy thô lỗ, nhưng cô ấy sẽ không cướp đồ từ tay người khác đâu, đúng không?]
[Diệp Lục nói rất đúng, cái này có gì thú vị đâu? Cô ấy thật kỳ lạ.]
[Thương Lộc là một kẻ điên phiền phức, cô ta không thể giả làm người bình thường lâu được.]
……
Lúc này, Thương Lộc cúi đầu mở tấm thẻ nhàu nhĩ ra.
Ngay khi nhìn rõ dòng chữ đen trên đó, cô nhìn về phía tổ chương trình, thản nhiên hỏi: “Nội dung trong này tôi dám đọc, nhưng mấy người dám phát sóng sao?”
Những lời lẽ vô cùng khiếm nhã, đây không còn là những lời phàn nàn nữa, mà là những lời công kích cá nhân, là những câu từ kinh tởm nhất dùng để sỉ nhục danh dự của người khác.
Cư dân mạng có thể thoải mái để lại bình luận trên Internet, nhưng không phải bình luận nào cũng được chọn lọc để phát sóng lên chương trình.
Nhân viên trong tổ chương trình nhất thời không biết phản ứng như thế nào, chỉ có thể tạm dừng livestream.
Màn hình đầy dấu chấm hỏi. Người xem không hiểu cái gì đã xảy ra.
Tổ chương trình lập tức xin lỗi Thương Lộc, xấu hổ nói là do bọn họ sơ suất trong khâu kiểm điểm, nhưng lời nói rõ ràng ám chỉ đây cũng là sự sắp xếp của người trên, bọn họ chỉ nghe theo mệnh lệnh của người ta mà không thể làm gì được. Hy vọng Thương Lộc có thể giơ cao đánh khẽ mà không truy cứu bọn họ.
Người trên có lẽ là Khương Diệc vì công ty của anh ta cũng là một trong những nhà đầu tư chính của chương trình “Những người tôi ghét nhất”.
Trên thực tế, không có nhiều người biết lý do thật sự của việc tạm dừng livestream, vì vậy bầu không khí lúc này rất yên tĩnh.
Lâm Nhan Nhan nghi ngờ nhìn Thương Lộc, sau đó khó chịu nói: “Cô ấy không muốn nghe chỉ trích thì có thể dừng livestream sao? Chẳng lẽ do cô ấy nhét tiền vào? Nếu vậy thì bố tôi cũng có tiền đó!”
Cô ấy cũng có thể dùng tiền mua đặc quyền này!
Là một người trong cuộc hiếm hoi, Diệp Lục có chút mất kiên nhẫn mà nhìn về phía Lâm Nhan Nhan, nói: “Cô làm ơn im miệng đi.”
Lâm Nhan Nhan: “?”
Vị đại tiểu thư muốn trăng có trăng, muốn sao có sao chưa bao giờ bị mắng như thế này, nên cô nàng tức giận đến mức muốn lập tức cãi nhau với Diệp Lục.
Mặc dù, Tưởng Tinh không biết vấn đề cụ thể là cái gì, nhưng cũng đã nhìn ra dừng livestream không phải việc nhỏ, làm người lớn nhất trong số các khách mời, đương nhiên cô ấy cũng không thể mặc kệ nhìn họ cãi nhau, vì vậy cô ấy nhanh chóng kéo Lâm Nhan Nhan sang một bên an ủi.
Ban đầu Diệp Lục không thích Thương Lộc lắm.
Vừa gặp mặt Thương Lộc đã nói trắng ra sự việc xấu hổ như cài nhầm nút áo, lúc nào cũng giữ thái độ dửng dưng như người ngoài cuộc. Rõ ràng cô ấy là ngôi sao bị cư dân mạng ghét nhất, nhưng biểu cảm như đang xem chuyện vui đó của cô dường như thể hiện cô ấy không quan tâm đến việc tham gia loại chương trình được tổ chức để làm họ xấu hổ này để làm trò cười cho cư dân mạng.
Nhưng sau khi nhìn thấy nội dung trên tấm thẻ đó, anh cảm thấy hơi thương đối phương.
Đừng nói Thương Lộc, ngay cả anh cũng cảm thấy khó chịu khi đọc những lời cực kỳ xúc phạm đó, rõ ràng là tổ chương trình đang cố tình nhằm vào cô.
Thương Lộc cũng không muốn dây dưa với những người này. Như tổ chương tình đã nói, bọn họ chỉ là làm theo mệnh lệnh mà thôi.
Vì vậy, cô nói thẳng: “Cho tôi năm phút, tôi muốn gọi điện thoại.”
Thương Lộc một mình lên tầng hai, vào một căn phòng không có camera hay người khác.
Đương nhiên là cô gọi cho Khương Diệc.
Điện thoại sau ba hồi chuông mới được kết nối, giọng nam mệt mỏi vang lên, hỏi: “Có chuyện gì?”
Thương Lộc không vòng vo, trực tiếp hỏi: “Tổ chương trình là người của anh, nên đây là do anh sắp xếp?”
Khương Diệc không trả lời câu hỏi này mà nói: “Cô nên xin lỗi Ninh Lâm.”
Đây chính là câu trả lời.
Bởi vì Khương Diệc cảm thấy Thương Lộc đã bắt nạt người phụ nữ anh ta yêu, vì vậy anh ta muốn ép buộc cô phải xin lỗi theo cách này.
“Tôi nói này thằng cha kia! Anh diễn vai tổng tài bá đạo bảo vệ người yêu đến nghiện rồi à?” Lần đầu tiên Thương Lộc mắng chửi Khương Diệc trong nhiều năm, sau đó cô cúp điện thoại không chút do dự. Cho cho tất cả phương thức liên lạc của Khương Diệc vào danh sách đen luôn.
Nói cũng buồn cười. Khương Diệc tiếp quản công ty truyền thông của nhà mình cũng chỉ vì cho Ninh Lâm những chương trình, những kịch bản tốt hơn, vì người yêu mà trải đường cho cô ta ở giới giải trí.
Mà bởi vì cô thích Khương Diệc, để gặp anh ta nhiều hơn thì cô đã chủ động đóng vô số bộ phim có kịch bản dở tệ dưới công ty của anh ấy mà những tiểu hoa đán* cùng hạng cũng cảm thấy chướng mắt.
*hoa đán: là danh xưng chỉ những nữ diễn viên có độ nổi tiếng, độ phổ biến cao và nổi bật trong mảng điện ảnh.
Nhưng hiện giờ, vì tình yêu nhỏ anh ta đặt ở đầu quả tim bị thương, nên dù cô có bảo không phải là mình làm, anh ta cũng không phân phải trái mà chụp cái tội này lên đầu cô sao?
Thật kinh tởm, một chút tình cảm cô dành cho anh ta còn sót lại cũng bay hết rồi.
Dù Thương Lộc bị cốt truyện ảnh hưởng, nhưng chỉ cần nghĩ tới mình thật sự quan tâm loại người này hơn mười năm, Thương Lộc vẫn sẽ cảm thấy chán ghét muốn ói.
Trong nháy mắt, Thương Lộc cẩn thận suy nghĩ hai việc ——
1. Đầu óc chỉ có yêu đương thì sẽ không được chết tử tế.
2. Đàn ông mắt to đều không phải thứ gì tốt
Sau khi phát hiện ra mình chỉ là một công cụ lót đường cho nam nữ chính, Thương Lộc nhận ra rằng tình cảm cô dành cho Khương Diệc không phải tình cảm nam nữ.
Tuy vậy, sau ngần ấy năm là thanh mai trúc mã, Khương Diệc ở trong lòng cô vẫn có chút khác biệt với những người khác.
Năm đó, mẹ cô bởi vì khó sinh mà qua đời, người cha hết mực yêu thương mẹ cũng không muốn nhìn thấy cô, anh trai cũng vì không thể chấp nhận sự thật cũng chán ghét cô, ngay cả người hầu trong nhà cũng coi cô như đồ bỏ đi, là một ngôi sao chổi mang lại xui xẻo cho người khác thì chỉ có Khương Diệc đã từng vươn tay ra an ủi cô.
Anh cho cô một viên kẹo, tặng cô một con búp bê dễ thương, viết thư an ủi cô đừng buồn, khi ấy, anh đã từng thật sự đối xử rất tốt với cô.
Vì vậy, ngay cả sau khi Ninh Lâm xuất hiện, dù cho Khương Diệc đối xử tệ bạc với mình bằng nhiều cách khác nhau, Thương Lộc cũng tìm một lí do để bao biện cho anh, ví dụ như anh ta cũng bị cốt truyện điều khiển nên cũng có thể tha thứ được.
Không phải người yêu, không phải bạn bè, nhưng cô cũng không định ghét anh ta.
Hốc mắt khô và đau nhức.
Nhưng bình tĩnh đến bất ngờ.
Thương Lộc cứng rắn hơn so với những gì cô tưởng, nhanh chóng đi xuống lầu như một người bình thường, nói rằng chương trình có thể tiếp tục được ghi hình.
Tổ chương trình giải thích rằng buổi phát sóng trực tiếp vừa rồi bị gián đoạn với lý do lỗi thiết bị và quá trình ghi hình vẫn tiếp tục.
Thương Lộc đáp lại nửa đầu tấm thẻ Diệp Lục vừa đọc, cô nói: “Sau khi xem những bình luận như vậy, tôi nhận ra rằng mọi người dường như đã hiểu lầm tôi. Tôi vẫn kiếm được nhiều tiền hơn mọi người tưởng tượng, không đến mức đem bán mình. Về phần Khương Diệc, anh ta không phải gu của tôi và tôi sẽ chân thành chúc mừng anh ta khi anh ta công khai bạn gái của mình.”
Thương Lộc nói xong còn cố ý nán lại hai giây, cầm tấm thẻ trong tay hướng về phía máy quay.
Trọng điểm là, công khai bạn gái.
Với sự nổi tiếng của chương trình này và sự tò mò, bàn tán của khán giả, cô ấy không cần phải nói thêm về một số điều, chỉ cần cư dân mạng đủ tò mò, sẽ có người chủ động tìm hiểu.
Giờ phút này cư dân mạng mới phản ứng lại sau việc gián đoạn phát sóng trực tiếp vừa rồi.
[Đúng vậy… Khương Diệc vẫn chưa chưa tiết lộ bạn gái của mình, tại sao mọi người lại coi Thương Lộc là kẻ thứ ba? Có phải một số fan CP bị ngáo không?]
[Lầu trên +1, thật ra tôi vẫn luôn cho là như vậy, nhưng mà số lượng fan CP Lâm Giang* quá lớn…]
*CP Lâm Giang: là couple Lâm Giang – CP của Ninh Lâm và Khương Diệc (Chữ “Lâm” được lấy từ tên của Ninh Lâm, còn chữ “Giang” được lấy từ lên của Khương Diệc – phiên âm tiếng Trung thì Giang và Khương được phát âm khá giống nhau)
[Khương Diệc và Ninh Lâm thật sự không thể thật hơn! Chỉ vì sự nghiệp của Ninh Lâm nên mới không công khai! Là người trong cuộc, Thượng Lộc nhất định biết rất rõ, cô ta đang giả vờ đó!]
[Không biết bình luận tiêu cực của Thương Lộc có tệ bằng Lâm Nhan Nhan vừa rồi không, nhưng cá nhân tôi thì cho rằng nó thực sự không tệ đến thế.]
[Phát sóng trực tiếp bị gián đoạn trong mười phút, là giải quyết xong tính tình mới miễn cưỡng đến trả lời sao? Rốt cuộc Lâm Nhan Nhan có bệnh công chúa hay Thương Lộc có bệnh công chúa vậy?]
[Cho nên cuối cùng ai có thể nói cho tôi biết, tại sao vừa rồi livestream lại bị gián đoạn? Lý do đổ tại thiết bị quay phim nghe cũng hơi sượng trân quá rồi đó?]
…
Không ai tin lý do mà tổ chương trình đưa ra, và họ đều cho rằng Thương Lộc không thể đối mặt với những bình luận không hay làm gián đoạn buổi phát sóng trực tiếp, khích đểu cô ấy có trái tim thủy tinh đến mức này mà vẫn muốn tham gia chương trình này.
Một số người cũng tìm thấy một cái gì đó là lạ.
[Tại sao tôi cảm thấy số chữ trên thẻ của Thương Lộc và cách đọc của Diệp Lục không hợp lý lắm nhỉ?]
[Tôi không thể điều tra rõ tại chương trình đang livestream, phải đợi cho đến khi ghi hình được phát lại thôi.]
Quá trình ghi hình vẫn đang diễn ra. Tiếp theo, mọi người sẽ được chia thành các nhóm để thực hiện nhiệm vụ.
Nhưng vốn dĩ chương trình này được ra đời cũng là để làm khó khách mời rồi. Vì vậy, nhiệm vụ mà các khách mời được giao đương nhiên cũng chẳng dễ dàng gì.
Ví dụ như việc chia nhóm bây giờ cũng được thực hiện theo một cách vô cùng thiếu đạo đức.
Mọi người phải viết ra vị khách mà họ ghét nhất vào lúc này, nhưng tổ chương trình lại không nói cách mà họ chia nhóm.
Đối với tất cả mọi người ở đây, Thương Lộc đặc biệt quý ai, cũng chẳng đặc biệt ghét ai, vì vậy Thương Lộc cầm bút bắt đầu gõ nhẹ lên những chỗ ngồi tương ứng với mỗi khách mời trên đùi, đồng thời thầm niệm trong lòng ——
Cô ấy sẽ chọn bất cứ ai mà chú gà trống nhỏ chọn.
Trúng Hứa Tắc rồi, xin chúc mừng anh chàng may mắn và xui xẻo này.
Vì vậy, Thương Lộc không chút do dự viết tên Hứa Tắc vào tấm thẻ.
Và ngay sau đó mọi người lần lượt công bố tên trên bảng trắng.
Tưởng Tinh và Tống Trạch Khiêm có quen biết nhau, nên họ đã viết tên của nhau, là ảnh hậu duy nhất có mặt, Tống Trạch Khiêm đối kỹ thuật diễn của cô có chút thuận mắt, nên cũng cho cô một chút mặt mũi.
Diệp Lục cũng viết tên Hứa Tắc lên bảng trắng, và hỏi một cách thật thà: “Tôi có thể chọn ai khác ngoài anh ấy không?”
Ngoại trừ Hứa Tắc, anh chẳng biết mình phải chọn ai cho hợp tình hợp lý.
Dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, anh không thể chọn Tưởng Tinh – tiền bối trong nghề được. Hơn nữa anh cũng không thật sự ghét Thương Lộc cùng Lâm Nhan Nhan, vì thế anh cũng không chọn bọn họ được.
Điều bất ngờ chính là: Trên bảng của Hứa Tắc và Lâm Nhan Nhan đều ghi tên Thương Lộc.
Quần chúng ăn dưa lập tức lên tiếng chế nhạo Thương Lộc.
[Quả nhiên, vừa mới gặp nhau được một lần mà Thương Lộc đã trở thành người bị nhiều người ghét nhất rồi! Đúng là xứng đáng với danh hiệu “Người bị ghét nhất chương trình” mà!]
[Hai vị tiền bối tự chọn nhau là đang để mặt mũi cho nhau đấy. Nói trắng ra chỉ có 3 người chọn lựa hẳn hoi thôi, mà hai trong số đó lại chọn Thương Lộc rồi! Thương Lộc à, cô nên xem lại nhân phẩm của mình đi!!]
Lâm Nhan Nhan buồn bực mà nhìn Thương Lộc, hỏi: “Cô cố ý không giúp tôi xách hành lý đúng không?”
Thương Lộc: “……?”
Cô trầm mặc vài giây, hỏi: “Bây giờ cô mới biết sao?”
Những lời này không chỉ sỉ nhục chỉ số thông minh của Lâm Nhan Nhan, mà còn cả khả năng phản ứng của cô ấy.
Quần chúng ăn dưa sung sướng gặm dưa.
[Thương Lộc nói chuyện với Lâm Nhan Nhan, hình ảnh sao lại buồn cười như vậy.]
[Thương · đúng lý hợp tình · Lộc]
[Hahahaha tôi đã phát hiện ra một trong những ưu điểm của Thương Lộc, cô ấy có vẻ khá trung thực (ngón tay cái)]
Tất nhiên, cũng có những người không thích Thương Lộc lập tức lao vào chiến đấu.
[Trung thực? Lầu trên có thể đã hiểu lầm Thương Lộc phải không?]
Sau khi hiểu tại sao Lâm Nhan Nhan ghét mình, Thương Lộc còn cảm thấy rất hợp lý.
Cameraman hỏi Hứa Tắc: “Cô Thương và thầy Hứa có ân oán gì mà chúng ta không biết sao? Tại sao cả hai đều viết tên của nhau?”
Thương Lộc trả lời: “Tôi không biết rõ về nhau, tôi chỉ tùy tiện viết thôi.”
Mà Hứa Tắc cũng rũ mi, nói: “Tôi cũng vậy.”
Mặc dù Hứa Tắc đã nói như vậy, nhưng ánh mắt của Thương Lộc vẫn dừng lại trên người Hứa Tắc trong vài giây.
Thật ra Thương Lộc vẫn luôn cảm thấy có chút kỳ quái, bởi vì cô cảm thấy rằng ngay từ khi bắt đầu gặp mặt, Hứa Tắc đã nhìn lén cô rất nhiều lần.
Hứa Tắc thực sự ghét cô sao? Bọn họ đâu có quen biết.
Thương Lộc không hiểu, nhưng cô cũng không quan tâm.
Nhân viên tổ chương trình có chút thất vọng, bọn họ muốn tạo drama cũng không có cơ hội, phân đoạn này chỉ có thể dừng ở đây.
Bởi vì Tưởng Tinh và Tống Trạch Khiêm, Thương Lộc và Hứa Tắc đều viết tên đối phương, đáp ứng đủ điều kiện “hai bên đều ghét lẫn nhau” nên họ đã thành công thành lập hai nhóm.
Mà Lâm Nhan Nhan và Diệp Lục – hai nhân vật lẻ loi còn lại thì được xếp vào một nhóm. Vì không quá yêu quý nhau nên bọn họ cũng có thể xem là một cặp “ghét” nhau.
Từ đó, ba nhóm được lập ra.
Và chương trình này, đúng như tên gọi của nó, tiếp tục mất hết tính người mà giao nhiệm vụ ——
Tìm cách để antifan mua hàng của mình, khi nào antifan đồng ý bỏ tiền túi mua hàng của họ thì nhiệm vụ mới được coi là thành công.
Tiến độ cùng mức độ hoàn thành nhiệm vụ sẽ ảnh hưởng tới việc chọn phòng ngủ tối nay của 6 người.
Thật ra đây là nhiệm vụ cá nhân, nhưng hai người bị buộc vào nhau để người này kéo người kia xuống.
Hơn nữa, khi mà khách mời chăm chỉ làm nhiệm vụ thì cũng sẽ phải chia sẻ thành quả của mình với người mà mình ghét nhất.
Trong phòng livestream, từng chuỗi ha ha ha ha ha liên tục được hiện lên.
[Hahahaha, tôi muốn hỏi sáu vị khách này có mua bảo hiểm chưa? Nhiệm vụ này nghe có vẻ không an toàn cho lắm!]
[Không chỉ không an toàn, mà còn vô cùng vô nhân tính!!!]
[Khó trách bên ngoài nhiều người mặc đồ đen như vậy, hóa ra lần này có vệ sĩ.]
[Đây có phải là thứ tôi có thể xem mà không phải trả tiền sao?]
[Đây có phải là tự tìm ngược trong truyền thuyết không?]
Và sau đó những sản phẩm họ cần bán sẽ được phân chia theo hình thức bốc thăm.
Lâm Nhan Nhan ngay lập tức giơ tay nói rằng cô ấy luôn may mắn, vì vậy cô ấy muốn rút thăm.
Sau đó, trong ống tre do nhóm chương trình đưa ra, cô ấy đã bốc được —
“Bán thức ăn nuôi heo” – giá 88 tệ một túi.