- Um, em hết hết say rượu chưa anh gọi nhé
- Thôi khi khác đi em mệt quá em ngủ nhá
- Dạ, em ngủ đi
Bắt đầu từ ngày hôm đó là em ngày càng nhạt ít nhắn tin và ít hỏi tham tôi gọi thì em không bắt máy, khiến tôi ngày càng mất đi niềm tin vào tình yêu tôi ngày càng nảy ra suy nghĩ nhiều thêm, dần trở nên mất đi niềm tin vào tình yêu, nhạt nhẽo tin nhắn ít dần cuộc gọi cũng không tôi lại chơi game một mình không ai tâm sự bạn bè cũng chả buồn chơi bạn bè ai đến rủ đi chơi cũng không chỉ biết ủ rũ trong nhà
Khi tôi nhắn tin thì em trả lời được vài tin nhắn, chúng tôi xảy ra cãi nhau rồi cầm chiếc điện thoại vẫn hoạt động nhưng không ai nhắn tin cho đối phương cứ như vậy một thời gian qua tôi cũng hết ngày nghỉ phải đi làm và em cũng bắt đầu đi học trở lại, với 2 tuần qua cũng chỉ nhắn cho nhau vỏn vẹn đâu đó được vài cái tin nhắn chính vì vậy khiến tôi lại suy nghĩ đến mối tình đầu nó đã phải bội tôi ra sao đó là nỗi ám ảnh khiến tôi sợ tình yêu và không dám yêu gần mà chọn yêu xa, giờ đây lại thêm một lần nữa khiến tôi sợ hãy, và mất dần niềm tin vào tình yêu, tôi nói ra lời chia tay ngay lúc đó tôi đã block và không đợi em giải thích trên đường đi làm từng giọt từng giọt nước mắt tuôn rơi, biết là mình còn yêu họ rất nhiều biết sau khi chia tay sẽ tổn thương nhưng, sợ họ phản bội mình thêm lần nữa. Khiến cho con tim này tan nát về đến phòng chả buồn ăn lên giường ôm gối khóc ướt gối, qua đêm tối đó tôi gỡ block ra và vấn theo rõ em từ giây từ phú từ cái story, vấn luôn nhủ lòng mình là quên người đó đi người ta có yêu mình đâu mà, nghĩ đến đây lại càng khiến cho con tim đau nhói hơn bao giờ hết, nhủ lòng đừng nghĩ đến người đó nữa nhưng khi cần điện thoại lên lại bấm vào xem trang cá nhân người đó xem hết story xem hết bài viết xem có những lúc ở trong trang cá nhân người ấy không xem đến khi ngủ thiếp đi lúc nào không hay, lâu rồi lại quen dần cũng ít vào trang cá nhân nhưng vẫn theo dõi từng cái bài viết từng story người ấy đang lên dòng trạng thái, tuy vậy cũng không quên được người ấy tối bị xếp la mắng áp lực công việc áp lực tình yêu khiến tôi bật khóc tự nhiên điện thoại reo lên tiếng chuông người gọi đến ngỡ là mẹ lao vôi nước mát hít thở sâu để không cho mẹ biết là mình đang khóc, nhưng cầm máy lên lại là (D) gọi đến.
- Alo anh nghe
- Anh đang khóc ạ
- Đâu có đâu vừa làm về đi lên cầu thang mệt thôi
- Thôi anh đừng giấu em nữa lúc nào cũng vậy à có gì cũng giấu em không nói em àà
- Đâu có gì đâu
- Gọi anh có gì không nè
- Dạ em còn thương anh nhiều lắm mình quay lại đi anh
- Lần sau em sẽ không vậy nữa nha anh nha
Vì mềm lòng và yêu bạn ấy say đắm nên cũng đã đồng ý quay lại và bình thường mối tối goi nhau chỉ nhìn nhau qua màn hình điện thoại biết là nhớ nhau lắm yêu nhau lắm nhưng không thể gặp được nhau, vì còn trẻ chưa kiếm được ra tiền và cũng không thể đi xa được chỉ biết nhìn nhau qua chiến mà màn hình điện thoại và ngậm ngùi đôi mắt đỏ hoe, biết là nhớ, chỉ muốn được cái nắm tay nhưng do khoảng cách địa lý quá xa. Yêu là thứ tình cảm vừa hạnh phúc lại vừa cô đơn trống trải, có những khoảnh khắc yêu xa ta cũng tự như yêu gần, thật ấm áp cũng thật lạnh lẽo, hia từ yêu xa những ai từ trải qua có lẽ đó là một nỗi niềm hạnh phúc thêm phần ấm ức và sư sự tủi thân buồn có hạnh phúc có cô đơn có gian nan có tủi thân có với những trạng đường đầy gian truân khó khăn buồn tủi chỉ nghĩ đến nhau, khóc với nhau qua chiếc màn hình nhỏ
- Anh ơi khi nào mình mới được gặp nhau
- Dạ nhanh thôi em
- Ngày nào đó anh sẽ đến bên hai chungs ta đi đến một nơi thật đẹp và chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi em nhé
- Dạ, em yêu anh
*anh yêu em yêu bằng cả tấm trân tình
Yêu em muộn kiếp một lòng hướng đến bên em
Yêu em đến hơi thở cuối cùng
Ước được bên em mãi mãi đến muôn đời
Anh ước đôi ta sớm ngày tương phùng
Yêu nhau đến muôn vàn kiếp sau