Trên đường đi, Yara dừng lại một lúc ở siêu thị để mua thứ gì đó. Hôm nay cô muốn nấu món ăn yêu thích của Aidan và đưa đến văn phòng anh, trước đó cô đã xin phép đến bệnh viện muộn trong 2 tiếng. Cô muốn nói chuyện và giải quyết mọi vấn đề với chồng mình.
Nova vừa mới ngủ dậy đã ngửi thấy mùi nấu nướng từ trong bếp. Đã 11 giờ trưa và bụng bà ấy đang cồn cào.
"Cô đang nấu gì vậy?"
Yara ngoảnh lại khi nghe những lời của mẹ chồng.
"Con đã nấu món cua chua cay yêu thích của Aidan, mẹ ạ. Mẹ có muốn nếm thử không?"
Nova gật đầu khi cô kéo ghế ra và ngồi đó, chờ con dâu dọn bát đĩa.
"Mẹ, đây ạ." Yara đặt một bát cua chua cay hoàn chỉnh với cơm trước mặt Nova.
"Như vậy không tốt sao. Cô nấu cơm đợi chồng về, sau đó có thể phục vụ nó," Nova nói trong khi nhìn Yara sắc lẻm.
"Con sẽ nói chuyện này với Mas Aidan, thưa mẹ. Con sẽ đến văn phòng của anh ấy trước."
Nova chỉ hắng giọng đáp lại lời của Yara, sau đó bà liếc nhìn người phụ nữ qua khóe mắt.
Yara chuẩn bị để đi đến công ty nơi Aidan làm việc. Với chiếc áo sơ mi màu nâu nhạt kết hợp với quần culottes màu đen, cùng với hijab luôn che phủ đầu, cô ấy nhanh chóng rời khỏi nhà để đưa đồ ăn mà chồng yêu thích.
"Hy vọng có thể nói chuyện với Aidan và giải quyết tất cả các vấn đề này."
Vài phút sau, Yara đã đến nơi gửi xe của công ty. Cô ấy nhanh chóng rời khỏi xe và vào bên trong.
"Xin lỗi, thưa cô." Yara mỉm cười với nhân viên lễ tân lúc này cũng đang mỉm cười với cô.
"Chào buổi chiều, thưa cô. Chúng tôi có thể giúp gì cho cô?" Nữ lễ tân hỏi với thái độ thân thiện.
"Chào buổi chiều, thưa cô.
Tôi muốn đưa đồ ăn cho chồng tôi, anh ấy tên là Aidan William."
Nữ lễ tân hiểu và nhanh chóng mở máy tính để bàn của mình và cung cấp một chiếc thẻ để ra vào công ty.
"Phòng của anh Aidan nằm ở tầng 3, hành lang bên phải, thưa cô. Cô có muốn tôi đưa cô đi không?" Nữ nhân viên đề nghị.
Yara lắc đầu. "Cảm ơn cô vì lời đề nghị. Tôi từng đến đây, vì vậy tôi biết phòng của anh ấy."
Nhân viên tiếp tân sau đó gật đầu và mời Yara. Bản thân Yara ngay lập tức đeo thẻ ra vào cổ và ngay lập tức bước vào, mang theo túi đồ ăn trưa màu đỏ.
Yara bước vào thang máy và nhanh chóng ấn nút 3 để đến phòng
của Aidan. Sau đó cô ấy nhanh chóng rời khỏi đó khi cửa thang máy mở.
Các nhân viên trong công ty bắt đầu tản ra vì đã đến giờ nghỉ ngơi. Tương tự như vậy với Aidan, người hiện đang dọn dẹp công việc của mình trước khi đi nghỉ.
"Bọn mình đi ăn ở đâu thế, Ai?" Rosa, một người phụ nữ vừa đặt chân vào phòng của Aidan, hỏi.
Aidan cười khi thấy Rosa, người đó là một thành viên của đội tiếp thị của công ty và cũng là đồng nghiệp của anh.
"Ừ... tùy cậu muốn đi đâu," Aidan nói và tắt máy tính xách tay của mình.
"Được rồi. Tớ muốn ăn-"
"Assalamu'alaikum, Mas."
Aidan và Rosa bất ngờ quay đầu khi nghe giọng nói, họ lập tức quay ra phía cửa.
"Ya-Yara? Em, em đến đây à?" Aidan ngạc nhiên khi nhìn thấy vợ mình.
Yara gật đầu mỉm cười. "Dạ anh, em muốn đem đồ ăn cho anh, em đã nấu món cua chua cay." Cô đưa đồ ăn trong tay ra, rồi liếc nhìn người phụ nữ đứng bên cạnh Aidan. "Cô ấy là ai vậy, anh?"
"À, ừ. Đây là đồng nghiệp của anh, tên là Rosa. Và Rosa, đây là vợ tớ, tên là Yara."
Cả hai phụ nữ bắt tay và giới thiệu với nhau.
"Tớ không biết cậu đã cưới rồi, Ai?" Rosa hỏi khiến Aidan quay đầu nhìn cô ta.
"Thật sao? Tớ tưởng cậu đã biết từ những người khác rồi." Aidan tỏ vẻ ngạc nhiên
, rồi quay lại nhìn Yara. "Em không đi làm à, Yara?"
"Có làm. Nhưng hơi muộn, đó là lý do tại sao em đến đây trước." Yara sau đó bước vào trong và ngồi trên ghế sofa. Cô đặt thức ăn lên bàn rồi mở nó ra.
Aiden mỉm cười. Anh ấy rất vui vì Yara đã đến và mang đồ ăn cho anh ấy, sau đó anh ấy quay lại nhìn Rosa vẫn đang ở trong phòng.
"Tôi xin lỗi, Rosa. Tớ không thể ăn với cậu, tốt hơn cậu nên ăn với những người khác."
Rosa cười thầm trong lòng, rồi liếc nhìn Yara một cách mỉa mai.
"Được rồi. Nhưng chúng ta sẽ ăn cùng nhau vào ngày mai, được chứ?"
Aidan gật đầu khiến Rosa quay lại và bước ra khỏi phòng, sau đó anh đi về phía ghế sofa và ngồi bên cạnh Yara.
"Có vẻ như hai người rất thân nhau nhỉ, Mas?" Yara hỏi, cô cảm thấy rằng người phụ nữ tên Rosa nhìn chằm chằm vào cô ấy.
"Cũng gần thôi," Aidan trả lời trong khi quan sát thức ăn đã được bày ra trước mặt. Nước miếng anh chảy ròng ròng vì nóng lòng được ăn.
Yara nhìn anh, cười khúc khích. "Ăn đi chồng của tôi. Đừng quên đọc lời cầu nguyện nhé."
Aidan gật đầu và ngay lập tức ăn thức ăn đã khiến anh cồn cào, khiến Yara lắc đầu.
Yara mỉm cười khi thấy chồng mình ăn một cách ngon lành, và cô sẽ cố gắng hơn nữa để dành thêm thời gian
cho Aidan.
Ăn xong, Aidan vẫn ngồi đó. Yara dọn dẹp thức ăn thừa của họ và ném vào thùng rác, sau đó quay lại ngồi bên cạnh Aidan.
"Anh, chúng ta nói chuyện được không?" Yara hỏi trong khi nhìn Aidan một cách buồn bã.
Aidan cũng nhìn Yara rồi vuốt ve cái cằm trên khuôn mặt của cô ấy. "Anh đã tha thứ cho em rồi, Yara. Nhưng làm ơn, anh cũng cần sự quan tâm và chăm sóc của em. Không chỉ bệnh nhân của em."
Yara cười nhạt. "Được rồi. Em sẽ cố gắng để giảm thời gian công việc ở bệnh viện."
"Nếu em từ chức thì sao, em yêu?"
•
•
•
Sẽ tiếp tục...