Ngày kết hôn, Janis và những tướng lĩnh còn lại tụ tập trong phòng vừa khóc vừa uống rượu như đang chịu tang.
Mười mấy lính gác khóc tới mức trời sụp đất đổ.
Ôi nguyên soái của bọn em! Heo tốt bị trứng thối làm hỏng rồi!
————
Trước khi vào phòng tân hôn...
Keith hơi do dự, vốn dĩ đã nói là sẽ cự tuyệt nhưng hiện giờ lại kết hôn, Nord sẽ nghĩ thế nào đây?
Sẽ cảm thấy hắn không giữ chữ tín sao? Sẽ dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn hắn sao?
Keith lấy hết can đảm bước vào, không ngờ thứ đầu tiên hắn thấy lại là dáng vẻ nhẹ nhàng dựa vào đầu giường, cong môi chăm chú nhìn mình của Nord.
"Chào lính gác, chúng ta lại gặp nhau rồi."
Keith ngơ ngẩn, nhìn kỹ đôi mắt nhạt màu của Nord... Hình như tâm trạng đối phương còn khá là tốt?
Chắc hẳn là Nord không tức giận, Keith thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Hắn giải thích với Nord: "Tôi vốn đã từ chối rồi, nhưng Hoàng hậu nói dối là cậu vừa gặp đã yêu tôi, không phải tôi thì sẽ không gả, tôi sợ tiếp tục cự tuyệt sẽ liên lụy tới cậu, thế nên chỉ có thể tạm thời đồng ý trước."
Sợ Nord hiểu lầm, Keith lại vội nói thêm: "Tôi đảm bảo với cậu, qua đêm nay sẽ đưa cậu tới tinh cầu khác, sau này... hi vọng cậu sẽ gặp được người tốt."
Nord ngẩng đầu khởi động gân cốt, trong lười biếng lại ẩn giấu nguy hiểm.
Y cất bước đi về phía Keith, ngón tay thon dài mơn trớn ngực Keith, ngữ khí cợt nhả: "Lính gác à, sao anh lại chắc chắn rằng Hoàng hậu đang nói dối?"
Tim Keith nhất thời đập mất khống chế.
Im lặng vài giây...
Keith hoàn hồn, nhìn thẳng Nord: "Chẳng lẽ lại có thể là sự thật sao?"
"Ừm... có lẽ như vậy thật thì sao?"
Nord dựa sát vào trước ngực Keith, lúc này Keith mới nhận ra dẫn đường này cao hơn mình một chút.
Hai người mặt đối mặt, gần đến mức hô hấp cũng phả lên mặt đối phương.
Nord cụp mi, thoạt nhìn giống như kẻ khống chế cao cao tại thượng.
Nord: "Có lẽ em vừa gặp đã thích anh, kiềm lòng chẳng đặng mà thương anh, quyết định không phải anh thì không gả..."
Keith có chút không thở nổi, hắn lui về phía sau một bước, thừa nhận chính mình đang sợ hãi.
Sau đó hít sâu một hơi, nhìn thẳng vào đôi mắt xinh đẹp lạnh lùng nhưng lại ẩn chứa nguy hiểm của Nord.
Keith: "Cậu không lừa được tôi, cậu không có cảm giác gì với tôi cả."
Nord nghiêng đầu cười vừa nghiêm túc lại vừa diễm lệ: "Vậy sao? Anh tin tưởng phán đoán của mình đến như vậy à? Hay là nói, lính gác đều tự đại như thế?"
Keith: "Đôi mắt của cậu không lừa được người khác."
Đuôi lông mi Nord hơi cong lên, đột nhiên cụng trán mình vào trán Keith, giọng nói mang theo ý cười suồng sã: "Nói bậy, đôi mắt em là thứ lừa người nhất."
Nói xong nhắm mắt lại, tinh thần lực đột ngột dâng cao, giây tiếp theo đã xâm nhập vào thế giới tinh thần của Keith...
Keith hoảng sợ, muốn lui về phía sau nhưng lại phát hiện mình bị tinh thần lực cực đại bao vây lấy, muốn cử động cũng không động đậy được.
Hắn khiếp sợ trợn to mắt, nhìn khuôn mặt mỹ lệ của dẫn đường gần như dán sát vào mặt mình, đến tận khi trán cảm thấy đau đớn mới bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
————
Ở khoảng không hỗn loạn bên trong tinh thần của Keith...
Một tinh thần lực siêu mạnh bao phủ lấy nó, tinh thần lực vốn nên bảo vệ thế giới tinh thần khỏi sự xâm hại của thế giới bên ngoài của Keith lại liên tục lui lại giống như sợ làm tổn thương tinh thần lực mới tới này.
Tinh thần lực của Nord tiến vào như chốn không người, tùy ý kiểm tra thế giới tinh thần của Keith.
Nord: "Chậc, thế giới tinh thần nhiều vết thương ngầm như vậy mà vẫn kiên trì sử dụng tinh thần lực để mang binh đánh giặc, anh cũng thật kiên cường."
Giọng nói vừa dứt, tinh thần lực của Nord hóa thành dạng xúc tu, dịu dàng vỗ về những vết thương ấy, tỉ mỉ dẫn dắt tinh thần lực hỗn loạn chẳng theo trật tự nào của Keith...
Keith chỉ cảm thấy một trận hoảng hốt, giống như là được bay tới thiên đường.
Phảng phất như đang đắm mình dưới ánh mặt trời, vừa lười biếng thoải mái lại vừa chẳng cần lo nghĩ.
Thế giới tinh thần cảm thấy ấm áp và thoải mái trước đây chưa từng có, hắn cảm giác được sức lực mình đang khôi phục.
————
Không biết qua bao lâu, tinh thần lực tới chữa trị cho Keith hoàn toàn lui ra ngoài.
Keith chậm rãi mở mắt ra, dẫn đường trước mặt nhìn hắn mỉm cười.
Không đợi Keith phản ứng lại, đối phương đã đột nhiên hôn tới...
Keith chợt cảm thấy ẩm ướt, theo bản năng lui về phía sau, nhưng đối phương lại dùng sức ôm lấy eo hắn tiến về phía trước một bước, đè hắn ở trên tường.
Trên môi đột nhiên đau xót, Keith hé miệng theo phản xạ, một đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập vào, lớn mật cuốn lấy đầu lưỡi Keith cùng nhau khiêu vũ.
Khẽ hôn, liếm mút, tách ra, khẽ liếm, lại xâm nhập...
Keith cảm thấy chắc hẳn Nord rất có kinh nghiệm, trong lòng hắn tràn đầy cảm giác chua xót và ghen tị. Hắn vòng tay ôm lấy eo đối phương, hung hăng hôn đáp lại.
Đầu lưỡi liếm vào trong miệng Nord, lại bị đối phương ngăn chặn dễ như trở bàn tay, dịu dàng dẫn dắt và an ủi.
Một nụ hôn kết thúc.
Nord lui về phía sau vài bước, tùy ý dùng ngón tay cái lau môi, liếc Keith một cái, giọng nói khàn khàn.
"Đây là lần đầu tiên em hôn môi, biểu hiện có tốt không?"
"Làm sao có thể..."
Keith vừa mở miệng đã phát hiện hơi thở của mình không ổn định, ngữ khí khi nói chuyện cũng đang run rẩy.
Hắn mang binh đánh giặc nhiều năm như vậy, làm gì có lúc nào như bây giờ?
Keith ho khan hai tiếng lấy lại giọng nói: "Đây không giống như lần đầu tiên cậu hôn môi."
Nord cười hết sức khinh cuồng: "Anh mới thật sự giống lần đầu tiên hôn môi."
Bị trêu chọc rõ ràng như vậy, Keith cảm thấy hơi mất tự nhiên.
Hắn nuốt nước bọt, cởi bỏ áo khoác quân trang, muốn mượn động tác này để giảm bớt cảm giác xấu hổ của mình.
Nord thấy Keith không nói lời nào đột nhiên thu lại nụ cười, nghiêm túc nói: "Thật sự là lần đầu tiên, mọi phương diện đều lần đầu tiên, chỉ là xem ảnh giáo dục khá nhiều nên kiến thức tương đối phong phú thôi."
Keith nghe vậy vẫn bất động, hắn nhìn chăm chú vào đôi mắt Nord, muốn từ trong đôi mắt ấy phân biệt ra cái gì đó.
Đôi mắt nhạt màu của Nord tràn đầy ý cười: "Lính gác, muốn phân biệt lời em nói là thật hay giả thì không thể nhìn vào mắt được."
Keith hơi dừng một lát: "Có thể nhìn ra được."
Hắn nhìn ra được trong mắt đối phương có đùa giỡn và trêu chọc cùng với một chút nghiêm túc, nhưng tổng thể thì phần lớn vẫn là lạnh nhạt.
Có điều những thứ này cũng đủ để chứng minh lời vừa rồi của Nord không phải nói dối, dẫn đường này thật sự là lần đầu hôn môi.
Nord nhìn Keith chằm chằm, nháy mắt cảm thấy nghẹn lời, lính gác này thật sự đúng là ngay thẳng tới mức đáng yêu.
Y hỏi ngược lại: "Phải rồi lính gác, hiện tại thế giới tinh thần của anh thế nào rồi?"
Keith: "Vô cùng thoải mái, tinh thần lực của cậu vẫn còn ở trong thế giới tinh thần của tôi, rất nhiều vết thương đều đang lành lại."
Hắn do dự một lát, ngập ngừng hỏi: "Vừa rồi tôi đã... đánh dấu cậu sao?"
Sao lại cảm thấy không đúng lắm? Cảm giác kia không giống cảm giác mà lính gác đánh dẫu dẫn đường như trong sách giáo khoa nói.
Ngược lại giống như là... bị đánh dấu?
Nord chậm rãi nhướng mi, đột nhiên cười xán lạn.
"Đúng vậy lính gác, anh đã đánh dấu em."
Nord đột nhiên dựa vào giường, tư thế vừa tùy tiện lại vừa mê người.
"Lính gác à, để em nhắc nhở anh, đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta, chẳng lẽ anh sẽ không muốn làm gì đó với em sao?"
Nord hơi mở chân ra: "Có muốn thử chịch em không?"