Nhưng tôi vẫn không dám thả lỏng.
Mặc dù khoảng cách giữa đồn cảnh sát và trường học chỉ có năm phút, nhưng không đảm bảo trên đường có xảy ra chuyện gì không.
Vả lại trước khi cảnh sát đến, con gái tôi vẫn ở trong nguy hiểm, tôi cần phải tìm người ở trường học bảo vệ con gái tôi.
Giáo viên chủ nhiệm của con gái tôi?
Không thể nào, ý tưởng này chỉ xuất hiện trong giây lát lập tức bị tôi bác bỏ.
Kiếp trước con gái tôi bị tạt axit cũng có quan hệ đến cô ta.
Ban đầu, con gái tôi có thể tránh được bi kịch.
Vì sợ kẻ buôn người nên nhà trường không cho người nhà ngoài ba mẹ, ông bà đến đón con, cho dù có người ngoài đến đón, trường học cũng không cho phép đón.
Vì vậy, trong hoàn cảnh bình thường, Dương Xảo Ngọc không thể đưa con gái tôi đi được.
Nhưng giáo viên chủ nhiệm của con gái tôi, Trương Duyệt. Trương Duyệt là bạn tốt của Dương Xảo Ngọc, khi còn đi học, hai người là bạn cùng phòng, mặc dù bây giờ bọn họ được phân vào các trường khác nhau nhưng vẫn luôn giữ liên lạc.
Trương Duyệt biết mọi chuyện về Dương Xảo Ngọc, kể cả mối quan hệ của cô ta với Từ Sở Sinh.
Vì vậy, khi Dương Xảo Ngọc đến đón con gái tôi, Dương Xảo Ngọc đã nói với Trương Duyệt là cô ta muốn tạo mối quan hệ tốt đẹp với con gái tôi, để con gái tôi sớm có thể chấp nhận cô ta làm mẹ kế.
Trương Duyệt nhanh chóng đồng ý, không nói một lời để Dương Xảo Ngọc đưa con gái tôi đi.
Sau khi xảy ra chuyện, Trương Duyệt khóc lóc nói xin lỗi tôi.
Cô ta nói rằng cô ta vô cùng hối hận khi đồng ý để Dương Xảo Ngọc đón con gái tôi đi, cô ta không ngờ rằng Dương Xảo Ngọc lại ác độc đến mức như vậy, thế mà lại tạt axit vào một bé gái 8 tuổi.
Nhưng tôi không chấp nhận.
Những tổn thương mà cô ta đã gây ra cho con gái tôi, cả đời cô ta cũng không bù đắp được.
Hơn nữa, cô ta xin lỗi tôi chỉ để mong tôi tha thứ để cô ta có thể quay lại trường tiếp tục dạy học mà thôi.
Nhưng vì Dương Xảo Ngọc là bạn tốt của cô ta nên cô ta đã tuỳ tiện để Dương Xảo Ngọc mang con gái tôi đi, cô ta đã phạm phải sai lầm nghiêm trong, không ngồi tù là rất tốt rồi, sao còn có thể trở về trường dạy học và giáo dục người khác?
Điều đáng nói thêm là.
Giữa tôi và Trương Duyệt còn có một chút thù hận.
Lúc trước, bởi vì thành tích của con gái tôi không được tốt nên cô ta đã mắng con gái tôi trước mặt cả lớp, nói cô bé học tập kém, sau này sẽ không đậu đại học, cả đời sống trong cảnh nghèo khó, khuôn mặt dài như hồ ly, sau này chỉ có thể làm kẻ thứ ba cho người khác.
Sau giờ học ngày hôm đó, tâm trạng của con gái tôi vô cùng suy sụp.
Dù cô bé đã cố gắng hết sức để làm như không có chuyện gì xảy ra nhưng dù sao thì tôi cũng là mẹ của cô bé nên tôi vẫn nhận ra có điều gì đó bất thường.
Sau nhiều lần tra hỏi, cuối cùng con gái tôi đã nói ra sự thật.
Tôi tức điên lên.
Ngày hôm sau, tôi đưa con gái đến trường để yêu cầu giải thích, thậm chí còn làm ầm ĩ đến chỗ hiệu trưởng, cuối cùng Trương Duyệt đành miễn cưỡng xin lỗi con gái tôi.
Nhưng bây giờ có vẻ như cô ta vẫn chưa thực sự nhận ra sai lầm của mình.
Tôi thậm chí còn có lý do để nghi ngờ rằng cô ta chính là cố tình làm vậy.