Chương Hạo bị Đàm Dã sờ đến nổi da gà: “Anh uống lộn thuốc?”
Đàm Dã sờ soạng một hồi, buông hắn ra.
Chương Hạo lập tức cầm khăn giấy chùi mặt.
Đàm Dã: “…”
Đàm Dã lạnh lùng nói: “Cậu dám chùi, tôi lập tức hôn cậu.”
Chương Hạo: “…”
Chương Hạo kinh hãi.
29.
Chương Hạo cảnh giác nói: “Anh không phải phát tình chứ hả?”
Đến cái le vồ nhìn thấy chó cũng muốn đè?
Đàm Dã nhìn hắn: “Tôi chỉ muốn đè cậu.”
Chương Hạo: “…”
Chương Hạo cảm giác Đàm Dã khẳng định là uống lộn thuốc.
Chương Hạo xoay người rời đi, Đàm Dã nhìn bóng dáng của hắn, không nói gì.
30.
Đào Xuyên không dám đến gần Đàm Dã. Xung quanh người anh đều là mùi tiết tố của Alpha.
Đào Xuyên: “Tôi đi trước.”
Địch Quần gật đầu, đi đến bên cạnh Đàm Dã, hỏi anh: “Vừa tỏ tình?”
Đàm Dã: “Cậu ấy tức giận rồi.”
“Không nói đùa.” Địch Quần hỏi, “Anh nói như thế nào?”
Đàm Dã: “Tôi nói tôi muốn đè cậu ấy.”
Địch Quần: “?”
Địch Quần: “Tôi thay đổi cách nhìn, anh ta đối với anh nhất định là chân ái, như vậy mà không đánh chết anh.”
Đàm Dã: “…”
Địch Quần cổ vũ anh: “Cố lên.” Sau đó chuẩn bị đi tìm bà xã.
Đàm Dã: “…”
Đàm Dã khiêm tốn thỉnh giáo: “Tôi nên làm thế nào đây?”
Địch Quần dối trá nói: “Tôi là người ngoài khó mà nói được cái gì.”
Đàm Dã đưa một cái thẻ cho Địch Quần: “Hôm nay tôi mời khách.”
Địch Quần cười nói: “Chúng ta là anh em tốt đừng khách khí.”
Sau đó vươn tay cầm lấy cái thẻ.
31.
Thời gian: Buổi chiều ngày hôm sau.
Địa điểm: Nhà trọ thú cưng của Đồng Tiểu Đồng.
Nhân vật: Đàm Dã, Địch Quần, Đồng Tiểu Đồng, Đào Xuyên
Chủ đề: Làm thế nào để công lược bá đạo tổng tài Chương Tiểu Hạo
Nhân viên cửa tiệm A Nhân: “Ông chủ em đi đây, Tiểu Mỹ còn đang chờ em. Mọi người cố lên <3.
Đồng Tiểu Đồng nắm chặt tay: “Anh sẽ tường thuật cho em.”
32.
Đàm Dã: “Cậu ấy tên là Chương Hạo, không phải Chương Tiểu Hạo, viết sai tên rồi.”
Địch Quần: “Đây là tên thân mật.” Gõ bảng đen, “Đầu tiên, anh phải nghĩ ra một cái tên thân mật mà chỉ có anh dùng, kéo gần khoảng cách giữa hai người. Ví dụ điển hình như, trước tên thêm tiểu: Tiểu Hạo, sau tên thêm nhi: Hạo nhi, điệp từ: Hạo Hạo.”
Đàm Dã ghi chép vào vở.
33.
“Thứ hai,” Địch Quần nói, “Anh phải nói cho anh ta biết anh chính là thích anh ta, mà không phải là thân thể của anh ta.”
Đàm Dã hỏi: “Hai cái này có gì khác nhau sao?”
Đào Xuyên cùng Đồng Tiểu Đồng liếc mắt nhìn, trong hai đôi mắt viết —— “Tra”! (Tra trong tra nam, nghĩa là cặn bã)
Địch Quần: “Nhìn, vấn đề chính là ở chỗ đó.”
Đàm Dã rơi vào trầm tư.
34.
Địch Quần: “Cuối cùng…”
Đàm Dã giơ tay: “Còn một điểm tôi không lý giải được.”
Địch Quần: “Vấn đề này tự anh suy nghĩ đi, chúng tôi không giúp được.”
Đàm Dã cau mày.
Địch Quần: “Cuối cùng, nếu anh thích anh ta mà anh ta không thích anh thì làm sao đây?”
Đàm Dã dựng lỗ tai lên.
Địch Quần nhìn Đồng Tiểu Đồng, tiếc nuối nói: “Xin lỗi, vấn đề này tôi bó tay. Người tôi thích vừa lúc cũng thích tôi.”
Đàm Dã: “…”
Đàm Dã nhìn Đào Xuyên.
Đào Xuyên vô tội nói: “Tôi còn không có người trong lòng.”
Đàm Dã nổi giận.
35.
Địch Quần nói cho Đồng Tiểu Đồng: “Ngoại hiệu của Đàm Dã là U Linh, em biết vì sao không?”
Địch Quần: “Bởi vì khi anh ta nổi giận, năm km xung quanh không thấy người sống, giống như nơi u linh thường hay lui tới.”
Đồng Tiểu Đồng sợ hãi nói: “Anh ấy hiện tại giống như đang nổi nóng, làm sao đây?”
Địch Quần ôm cậu vào trong lòng: “Không sao, có anh ở đây.”
Đàm Dã mặt không biểu tình: “Long Diễm, buông vợ của chú ra, lại đây khoa tay múa chân với anh.”
Đồng Tiểu Đồng: “Ông xã, ngoại hiệu của anh là Long Diễm? Nghe thật ngầu nha.”
Địch Quần: “Không tệ. So với U Linh thì sao?”
Đồng Tiểu Đồng mắt nhìn Đàm Dã, im re.
Đàm Dã: “…”
36.
Đào Xuyên: “Mọi người bình tĩnh một chút. Kỳ thật vấn đề lớn nhất bây giờ không phải là Chương Hạo chỉ thích Omega vừa trắng vừa mềm vừa kiều vừa nhược lại ôn ôn nhu nhu thơm thơm ngọt ngọt sao?”
Mọi người trầm mặc một chút.
Đàm Dã: “Cậu nói một tràng là để hình dung chính cậu đấy hả?”
Đào Xuyên cười híp mắt: “Bất kể nói như thế nào, anh cũng kém xa cái tiêu chuẩn này.”
Mọi người nhìn Đàm Dã.
Vừa trắng vừa mềm?
Màu da của Đàm Dã là màu da đồng tiêu chuẩn của bộ đội đặc chủng, trên tay cầm súng đều chai thành vết.
Vừa kiều vừa nhược?
Một mình Đàm Dã đập mười tên cũng không thành vấn đề.
Ôn ôn nhu nhu?
Đàm Dã vừa tỏ tình là “Tôi muốn đè cậu.”
Thơm thơm ngọt ngọt?
Mỗi ngày tập luyện xong thì cả người sặc mùi mồ hôi.
Omega?
Đàm Dã là Alpha trong số các Alpha.
Địch Quần bổ thêm một đao: “Kém nhiều đến như thế, phẫu thuật thẩm mỹ cũng vô dụng, chỉ có nước nấu đi đúc lại.”
Đàm Dã: “…”
37.
Tuy hi vọng xa vời, nhưng mọi người vẫn giúp Đàm Dã định ra kế hoạch tác chiến.
Đào Xuyên đi công tác, giao Điềm Tâm cho Chương Hạo, Địch Quần và Đồng Tiểu Đồng đi ra ngoài hưởng tuần trăng mật, nhân viên cửa tiệm A Nhân đi theo bạn gái Tiểu Mỹ.
Vô cùng hợp lý, khi Chương Hạo mang Điềm Tâm đến nhà trọ thú cưng, phát hiện ra trong cửa tiệm chỉ còn lại một mình Đàm Dã.
Chương Hạo nhìn vóc dáng cao lớn của Đàm Dã, lồng ngực cường tráng, gương mặt lạnh lùng rắn chắc, có đầy đủ lý do để nghi ngờ, thật đem Điềm Tâm gửi ở đây một tuần, có khi lại khiến cho hắn đến nhặt xác con gái.
Chương Hạo nghĩ rằng không thôi thì mang về nhà mình đi, thì lại nhận được điện thoại của Đồng Tiểu Đồng.
“Lần trước anh bắt tôi giả vờ làm bạn trai anh, mười vạn còn chưa trả đấy. Thôi thì anh ở trong cửa tiệm trông coi một tuần coi như gán nợ đi.”
Chương Hạo: “Bây giờ tôi sẽ…”
“Tít —— Tít ——”
Mấy chữ “Chuyển khoản cho cậu” của Chương Hạo còn chưa kịp nói ra, Đồng Tiểu Đồng lập tức cúp máy.
“…” Chương Hạo phiền lòng nhìn thoáng qua Đàm Dã, tức giận run run.
Đàm Dã bị hắn nhìn thoáng qua, tiết tố không khống chế được tràn ra.
Chương Hạo cảm giác được hương vị xâm lược cực đại của tiết tố, trong lòng rất ghen tị, không cam chịu yếu thế phóng ra tiết tố của chính mình.
Ánh mắt của Đàm Dã nhất thời thâm trầm lên.
Chương Hạo cười lạnh một chút.
Hắn cũng sẽ không nhận thua đâu.