Hằng ngày, tớ nhận ra tớ nhớ cậu! Nhớ một người không biết liệu có còn nhớ mình không. Chiếc kẹo mút, là thứ chứng kiến cảnh tớ gặp cậu, đến khi cậu bỏ chạy. Nó vẫn đang ở đây, trong tay tớ, bộ đồ Công Chúa cũng vậy!
Đối với tớ, cậu không phải là người con trai yếu đuối, mềm mỏng, mà là người con trai giàu cảm xúc!
CẢM ƠN CẬU! Vì đã cho tớ biết thể loại con trai giàu cảm xúc đó!
CẢM ƠN CẬU! Vì đã ở trong trái tim tớ!
CẢM ƠN CẬU! Vì đã cho tớ biết những rung động đầu đời!