- Lẹ lên đi Đan, mày làm gì trong đó lâu dữ vậy?---Ngân hét lớn.
- Ờ tao ra liền--- Vì nó bị giành phòng thay đồ nên là người cuối cùng được thay.
1p sau, nó bước ra với 1 diện mạo vô cùng khác, đôi má phính được điểm thêm chút phấn càng trở nên đáng yêu hơn, hàng mi cong dày và đôi môi anh đào càng khiến nó trở nên nhẹ nhàng và thoát tục, hôm nay nó đã cố gắng ép mình bỏ đi chiếc kính dày hàng ngày, tóc nó xõa tự nhiên, và quan trọng nhất là hôm nay nó mặc đầm. Kỳ lạ thật, hôm nay là ngày đầu tiên nó làm những việc đó từ bé đến h, bởi vì nó không quen mặc váy và làm điệu như vậy. Khi nó bước ra, cả đám đều trầm trồ:
- Qoa! Đan ơi mày đẹp thiệt ă!--- Khánh lên tiếng.
- Hj cảm ơn mày nha mà tao thấy kì kì sao ă! --- Nó hơi mắc cỡ
- Mày làm vậy con trai ngta chết hết Đan ơi --- thư nói
- Thôi đi đi, trễ bây giờ! --- Ngân giụt.
Tụi nó đến trường bằng taxi, bước chân xuống ai cũng nhìn cả đám, nhất là nó, phải đứng lại 5 giây để quan sát thì mới biết là Phương Đan. Hôm nay học viện Royah được trang trí 1 cách vô cùng lộng lẫy, mặc dù biểu diễn ngoài trời nhưng cứ như 1 party dạ hội, ai cũng đẹp và rạng rỡ, 2 bên là hoa, phía trong là những món ăn nhẹ và coocktail được đầu bếp của trường chuẩn bị. Tụi nó nhanh chóng tiến vào phòng chờ của các tiết mục để chỉnh sửa trang phục. Ở đây nó gặp Đức:
- Wow nhìn anh ngầu lắm ă Đức --- Thư chạy lại bắt chuyện.
- Hi mấy đứa hôm nay cũng đẹp quá trời nè, nhất là Phương Đan ă, anh nhìn không ra luôn.
Nó không nói gì, chỉ cười mỉm và gật đầu như 1 lời cảm ơn.
- Các em biểu diễn thứ mấy? ---Đức quay qua hỏi tụi nó
- 8 lận anh, khổ cho Phương Đan, hát xong số 3 lại phải thay đồ --- Khánh nói với vẻ thông cảm.
- Cố lên nha mấy đứa, của a số 4 ă Đan.
- Vâng.
- Em hồi hộp lắm hả, sao không nói gì trơn vậy?
- Hj em ổn mà anh.
Nói xong, tụi nó kéo nhau ra sân chỉ còn Đan và Đức trong phòng chờ hát.
- à mà chuyện thầy giao ổn chưa anh? --- nó lo lắng hỏi
- Anh soạn văn bản rồi, lát anh hát xong anh đi chụp hình cho, em cứ lo bài nhảy đi, xong rồi anh em mình up.
- Huhu phiền anh ghê, em xin lỗi nha anh làm muốn hết luôn rồi---no nói với vẻ ngại ngùng và biết ơn.
- Thôi ae mình ra chuẩn bị đi, số 1 xong rồi kìa.--- Đức giục nó
Ra tới cánh gà nó đã thấy Khánh Bình nhìn nó, mặc dù cũng muốn cười với cậu nhưng nó đã lơ, không hiểu sao nó lại làm vậy. Về phần Khánh Bình, cậu chớp mắt lia lịa vì không nhận ra nó luôn. Sau đó cậu chạy đi mua hoa tặng nó vì biết thế nào nó cũng diễn, còn nó thì ngồi chờ cùng với Minh Đức.
Tiết mục thứ 2 đã xong, tiếng MC vang lên làm nó hơi hồi hộp:
- Sau đây là bài hát My heart will go on của Trần Phương Đan 10A1.
nhưng Minh Đức đã nắm tay nó và an ủi:
- Cố lên!
- Umh.
Nó bước lên sân khấu trên nền nhạc dạo khiến hàng nghìn con người ở dưới phải hướng mắt về mình, trong đó có cả Nam Phong, anh đã nhận ra nó ngay từ đầu và mua hoa để lát tặng nó. Trong khi đó thì nó lại bắt đầu ngân lên những giải điệu đầu tiên:
Every night in my dreams
I see you, I feel you,
That is how I know you go on
Far across the distance
And spaces between us
You have come to show you go on
Cả hội trường như nín thở, lắng đọng vì tiếng hát của nó, 1 chất giọng mượt mà lướt nhẹ qua từng câu từ của bài hát, phát âm tiếng Anh như người bản xứ và đặc biệt là truyền tải tình cảm của bài hát đến người nghe như 1 ca sĩ thực thụ. Ở dưới này ai cũng bất ngờ về nó.
- Em làm giỏi lắm --- 1 câu nói nhưng lại xuất phát từ trái tim và suy nghĩ của 3 chàng trai khác nhau, đó không ai khác ngoài Đức, Bình và Phong.
Near, far, wherever you are
I believe that the heart does go on
Once more you open the door
And you're here in my heart
And my heart will go on and on
Love can touch us one time
And last for a lifetime
And never let go till we're gone
Love was when I loved you
One true time I hold to
In my life we'll always go on
Near, far, wherever you are
I believe that the heart does go on
Once more you open the door
And you're here in my heart
And my heart will go on and on
You're here, there's nothing I fear
And I know that my heart will go on
We'll stay forever this way
You are safe in my heart
And my heart will go on and on
Nó vẫn hát, vẫn nhẹ nhàng và dữ dội như Celine Dion, và kết thúc vô cùng bay bổng, cả 1 hội trường vỗ tay vì nó, sau đó Nam phong và Khánh Bình lên tặng hoa cho nó:
- Em/bạn làm giỏi lắm --- cả 2 đồng thanh.
- Cảm ơn mọi người --- nó nhận hoa và cảm động choàng tay ôm cả 2 người.
Sau đó nó phải gấp rút vào phòng thay đồ và đổi phong cách trang điểm, nó mặc 1 cây đen với 1 bộ jumpsuit đen, boots cao đen, tóc buộc đuôi ngữa và trang điểm cá tính như các idol Hàn, điểm nhấn của set đồ là chiếc ciềng xích màu vàng được thiết kế ở cổ áo, trông nó bây giờ cá tính vô cùng, vội chạy ra sân trường tìm nhóm bạn, nó gặp lại Nam Phong, hôm nay anh mặc quần skinny jean và áo thun Hàn Quốc trông rất style:
- Chào em! Nhìn em khác hồi nảy lắm ắ!--- Nói xong câu đó tự nhiên Phong thấy mình vô duyên quá trời luôn.
- Hj vậy hả anh? hôm nay anh chỉ xem thôi hả?
- Ừ mảng này anh không giỏi!--- anh gãi đầu
- thôi gặp anh sau nha em có việc rồi.
Chưa kịp nói lời chào thì nó đã đi. Về phần nó, không hỉu sao mỗi lần nói chuyện với anh tim nó lại đập rộn ràng, sau đó nó cùng nhóm trở về cánh gà và chờ.
- Tiết mục tiếp theo là 1 bài nhảy cover lại ca khúc Nu Abo của F(x) với sự tham gia của các cô gái đến từ 10A1--- Mc nói
..... Hôm nay tụi nó biểu diễn rất máu, nhất là phần solo của nó khiến ai cũng ngưỡng mộ vì độ tài năng của nó. Kết thúc bài nhảy là sự hò reo của mọi người, ai cũng tiếc khi Phương Đan solo ít quá. Nó thì lập tức chạy đến phòng vi tính tìm Minh Đức:
- Anh đợi em nảy giờ, nghỉ xíu đi em mệt hong? --- Anh chu đáo hỏi nó.
- Hơi hơi thôi a, vậy mình làm nhanh đi rồi về a há!
- Xong rồi.
- Hả? xong gì?
- Anh làm xong rồi! --- Anh vẫn thản nhiên.
- Trời ơi phục anh ghê, e cảm ơn anh nhiều nha ...
- Có gì đâu? Giờ về thôi.
- Hj
Cuối cùng thì 2 tuần luyện tập cũng kết thúc thành công, trong lòng nó nhẹ nhõm hẳn, rảo bước về nhà mà trong đầu nó cứ tưng tưng khi nghĩ về những gì hôm nay mình trải qua....