Nó dịu dàng liếm liếm vào mặt, vào cổ vật nhỏ, ý tứ an ủi.
Thật sự bản thân nó không biết phải chăm sóc cục lông này như thế nào nữa. Vậy nên nó bèn răm rắp theo chỉ dẫn của Lão Cộc mà làm, dẫu sao vật nhỏ tỉnh lại được cũng là nhờ vào lời khuyên hữu ích của lão.
“Chó liền da, gà liền xương”, đối với thú vật mà nói, đây chính là đấu tranh sinh tồn, tự cơ thể của mỗi loài sẽ có cơ chế bảo vệ cho riêng mình. Vật nhỏ nếu có thể bước qua được ranh giới sinh tử lần này, chính là sẽ có khả năng trở thành kẻ mạnh về sau.
Theo quan sát của nó, vật nhỏ vẫn chưa mọc đủ răng, áng chừng được hai tuần tuổi.
Thân hình vật nhỏ còm nhom, chân nó vừa chạm vào liền cảm nhận được có bao nhiêu cái xương sườn bên dưới như thế này, chứng tỏ vật nhỏ từ lâu đã không được chăm sóc tử tế.
Vật nhỏ cùng hằng hà sa số những con thú nuôi lai tạp khác, chịu chung số phận bị con người ruồng rẫy ngay từ lúc lọt lòng.
Thú nuôi được ưa chuộng ở đây, trước hết chúng phải là giống thuần chủng, sau đó người ta mới xem xét chúng là loài quý hiếm hay không. Cuối cùng mới là ngoại hình và những thứ linh tinh khác.
Những con thú nuôi, vốn không bao giờ có quyền quyết định tương lai của chính bản thân chúng.
Vận mệnh của thú nuôi là do bàn tay con người nhào nặn.
Mà cho dù huyết thống thuần chủng, giống loài hiếm có khó tìm thì sao?
Đến cuối, một con mèo Korat (xem chú thích bên dưới) mang điềm lành như nó cũng đành lăn ra ngoài ăn bờ ngủ bụi.
Mèo vốn là loài vật thích cuộc sống về đêm.
Nhưng hiện tại, vì bận trông nom vật nhỏ, nó quyết định hy sinh thói quen sinh hoạt hàng ngày.
Với lại, dời sang ổ mới, nó có chút chưa thích nghi, muốn ngủ cũng không ngủ được.
Nó phân vân cả buổi chiều, cuối cùng đổi ổ với Mèo Mướp Tơ trong đàn.
(Ai cũng biết Mèo Mướp mà đúng hơm?)
Ổ này nằm sau nhà của một cặp vợ chồng già, tuy điều kiện không bằng ổ cũ của nó nhưng đây đã là sự lựa chọn tốt nhất.
Mèo Mướp Tơ lúc vừa nghe lời đề nghị của nó, đứng ngốc một hồi lâu không chút phản ứng.
Đổi ổ với Lão Hắc cao cao tại thượng á?
Có nằm mơ thì Mèo Mướp Tơ cũng không nghĩ đến.
Bởi vậy, sau khi lão Hắc cho một tát vào đầu, Mèo Mướp Tơ bừng tỉnh, nhanh như gió ngoạm hết đồ đạc, phấn khích lao đi.
Chậc, đứa nhỏ này, sắp tới tuổi *** rồi mà vẫn chưa chín chắn được.
Chẳng trách trước lúc hấp hối, mụ mụ Mèo Mướp Chân Vòng Kiềng cố gắng kéo hết hơi tàn, dặn dò con mình đến nửa ngày mới chịu nhắm mắt ra đi. (Mèo chân vòng kiềng O.O)
“Gr ư… ư” Vật nhỏ tiếp tục kêu rên.
[Ngươi phải cố gắng chịu đựng, vài hôm nữa miệng vết thương sẽ khép lại] Nó không biết vật nhỏ nghe có hiểu không, nhưng nó không ngừng thủ thỉ, vỗ về [Ngoan. Rất nhanh sẽ hết đau]
Nói rồi, nó cúi xuống liếm liếm mặt vật nhỏ, rồi lại gặm gặm sau tai vật nhỏ.
Cứ như thế, một chó một mèo, cùng nhau trải qua một đêm không an ổn.
[Lão Hắc, Lão Hắc, lão lại đây mà xem!!!]
Vừa nhác thấy cái bóng đen thui của nó từ bờ rào nhảy xuống, Mèo Hoa đã réo inh ỏi.
[Có chuyện gì?] Nó ngạc nhiên hỏi
[Lão nhìn đi! Lão nhìn ngay ổ ta đi] Mèo Hoa mắt long sòng sọc [Nhìn xem thằng con nuôi của lão làm nên chuyện tốt gì!]
Theo hướng Mèo Hoa chỉ, nó liếc mắt qua
Một đống nâu nâu vàng vàng, ẩm ướt nằm chễm chệ trong cái ổ mới tinh tươm của Mèo Hoa.
[Lão xem thằng con lão có giỏi không?] Mèo Hoa nghiến răng trèo trẹo [Bú no liền đùn ra một bãi cho ta ngửi]
[Con non nào chẳng như thế] Nó cười xuề xòa
[Ta không biết] Mèo Hoa gân cổ cãi lại [Nó đâu phải con của ta, nhìn đến liền khó chịu!]
Nó thở dài trong lòng, nếu không phải trong bầy chẳng còn con mèo cái nào đang trong thời kỳ cho con bú thì nó cũng đếch cần nhờ vả đến con Mèo Hoa đỏng đảnh này.
[Được rồi, được rồi] Nó nhẫn nhịn đáp [Ngươi tránh sang một bên, ta làm]
————– [Hình ảnh không hợp vệ sinh, giản lược một trăm chữ] ————–
[Lão về dạy lại nó đi] Mèo Hoa đảo đôi mắt hẹp một vòng [Ăn đâu ỉa đó còn ra thể thống gì!]
[Chuyện này ta tự biết xử lý] Nó có cảm giác máu nóng sắp dồn hết lên não [Ngươi không cần quản]
Mèo Hoa khôn ngoan ngậm mõm, im thin thít, nhìn Lão Hắc ngoạm vật nhỏ tha đi.
Lão Hắc sinh khí rồi, không chọc vào được đâu!
[Lần sau ngươi buồn ị thì nói với Mèo Hoa một tiếng, để ả mang ngươi ra chỗ khác giải quyết] Nó hướng vật nhỏ mà ôn tồn giảng giải [Khi nào ngươi bình phục rồi thì tự mò đi tìm một góc khuất nào đấy, thoải mái xả]
[Ử…] Vật nhỏ chớp chớp đôi mắt to tròn, nhìn nó chăm chú
[Làm bậy trong ổ rất mất vệ sinh] Nó gằn giọng [Vừa bẩn, vừa thối, có hiểu không?]
[Đã hiểu…] Vật nhỏ rũ mi (Ô, lần đầu em nó lên tiếng, mấy màn trước toàn là rên với rên thôi =))
Nhìn bộ dáng trông thật tội nghiệp của vật nhỏ, nộ khí trong lòng nó đột ngột xịu xuống như quả bóng xì hơi. (Lão thụ bao che khuyết điểm quá nha)
[Thấy trong người thế nào rồi?] Nó dịu dàng liếm vành tai vật nhỏ
[Vẫn còn đau lắm] Vật nhỏ ỉu xìu lên tiếng
[Ngoan. Rất nhanh sẽ hết đau] Nó ngọt ngào dỗ dành [Ước chừng tới kỳ trăng sau là ngươi có thể thoải mái tung tăng chạy nhảy khắp nơi]
[Ngài thực tốt bụng!] Ánh mắt vật nhỏ đong đầy ngưỡng mộ.
Nó bối rối quay mặt đi.
Tốt bụng!
Lần đầu tiên có kẻ khen nó như thế!
[E hèm, ở đời đừng bao giờ đặt hết lòng tin vào một kẻ nào] Nó nhịn không được, nghiêm túc nhắc nhở [Hôm nay họ đối tốt với ta, chưa chắc ngày mai vẫn như thế]
[Nhưng con tin ngài!] Vật nhỏ kích động, vẫy đuôi lia lịa [Ngài thực tốt bụng!]
Nó thở dài ngao ngán.
Nhẹ dạ, cả tin đã là bản tính thâm căn cố đế của lũ chó nhà rồi.
Thứ mà con người gọi là lòng trung thành tận tụy thực chất chính là sự tín nhiệm mù quáng của lũ chó đối với chủ nuôi của chúng.
[Vô phương cứu chữa…] Nó buông lửng một câu rồi cuộn tấm thân dài thành vòng, nhắm mắt ngủ.
Sáng nay dậy sớm đi săn chim cho Lão Cộc thật vất vả.
Tiểu kịch trường:
—thử lần 1—
Mắt Kính: […papa, siết chặt như vậy ta không vào được] mếu máo
Lão Hắc: [Đau…] nhích ra
Mắt Kính: [Ngoan] kéo lại [Rất nhanh sẽ hết đau]
—thử lần 2—
Lão Hắc: [Đau quá…] nhích ra
Mắt Kính: [Ngoan] kéo lại [Rất nhanh sẽ hết đau]
—thử lần 3—
Lão Hắc: [Không được…] nhích ra [Đau quá…]
Mắt Kính: [Ngoan] kéo lại [Rất nhanh sẽ hết đau]
Lão Hắc: [Biến ngay!] cào
——————–
Chú thích về mèo Korat:
Hôm trước ta dùng hình ảnh một chú Mèo Mun mướt mượt mũm mĩm mịn màng để minh họa cho Lão Hắc, e hèm, có chút sai sót.
Theo truyện, Lão Hắc thuộc giống mèo Korat thuần chủng.
Đây là giống mèo có nguồn gốc từ Thái Lan, loài mèo này từng là loài vật quý trong các gia đình hoàng gia thời cổ xưa, chúng được biết đến như là những con mèo mang lại sự may mắn và thịnh vượng cho mọi người. Loài mèo này chỉ được sử dụng để làm quà tặng và rất hiếm xuất khẩu hay bán ra bên ngoài.
Giống mèo Korat có kích cỡ trung bình với một thân hình cơ bắp, các chân cao vầ khỏe mạnh, chân trước ngắn hơn chân sau và bàn chân nhỏ hình bầu dục, những con mèo này rất mạnh mẽ và linh hoạt.
Loài mèo này có chiếc đầu tương đối nhỏ, hộp sọ phẳng, khuôn mặt hình trái tim với chiếc mũi cao và mõm nhỏ, đôi mắt to tròn, màu mắt thường là màu xanh lá cây hoặc màu vàng đồng, đôi tai cỡ vừa khá dài và dựng đứng trên đầu, chiếc duôi dài và thon nhỏ. Loài mèo này có thính giác và khứu giác cực kỳ nhạy cảm.
Loài mèo Korat có bộ lông ngắn và dày, ít rụng, lông mềm mịn, màu lông thường là màu bạc, màu xanh, màu xanh xám, xanh đen.
Giống mèo Korat có bản tính vui tươi, đáng yêu và thông minh, chúng học hỏi rất nhanh chóng và có khả năng bắt chước những thói quen của con người, chúng thích chơi đùa và chạy nhảy.
Giống mèo Korat rất khỏe mạnh và có tuổi thọ kéo dài từ 10 – 15 năm hoặc lâu hơn.
Những con mèo này rất tình cảm và tận tụy, chúng có xu hướng gắn bó với gia đình của mình, tuy lanh lợi và lém lỉnh nhưng chúng khá nhút nhát, dè dặt và thận trọng với người lạ, loài mèo này cũng không hợp với những con vật khác, cần chú ý nếu trong nhà có nuôi những loài vật nuôi khác vì chúng có thể xảy ra xung đột.
Xin lỗi vì sự sai sót “xíu xiu” này nga