-Ta xin lỗi...ta đến trễ-Một người đàn ông cao to,có khuân mặt giống bố của cô như 2 giọt nước vừa thở dài vừa nói.Cô nhìn thấy người đàn ông thì giật mình.Cô chưa kịp hỏi coi ông là ai thì ông nói bằng 1 giọng nói trầm ấm:
-Anh hai, chị dâu yên nghỉ. Em nhất định sẽ yêu thương và chăm sóc A Nguyệt thật tốt.Em cũng sẽ dạy con bé trở nên mạnh mẽ để thảm kịch này không bao h xảy ra nữa-Nói xong ông nhìn A Nguyệt bằng ánh mắt trìu mến còn A Nguyệt nghe vậy thì giật mình,bất giác cô nói:
-Chú là...-
-Ta là em trai song sinh của cha con.Tên ta là Hàn Dụng.Từ nay con sẽ làm con của ta nhé.Ta sẽ thay cha mẹ con dạy bảo con-Ông chìa 1 tay về phía cô
-Vâng ạ-Cô vừa nói vừa đặt tay vào tay ông. Ông mỉm cười một cách hiền hậu, Cô quay mặt lại chỗ cha mẹ mình nói:
-Cha mẹ yên tâm con sẽ không phụ lòng 2 người đâu-Nói xong cô cười nhưng nước mắt cô cứ rơi
Ngày hôm đó là cái ngày định mệnh quyết định đưa cô vào vòng xoáy của xã hội