Lúc này thì Quỳnh Trang cũng đang bấn quá nên đã quên mất nàng vẫn còn để chiếc quần lót ở ghế trong quán. Kỳ thật đây cũng là điều Nhật Quang dự tính để tặng cho thằng lờ phục vụ kia, với cả mấy tờ giấy dính dâm thủy của nàng nữa.
Cứ nghĩ tới việc đến đêm thằng phục vụ kia nhất định sẽ cầm lấy quần lót của Trang bao lấy côn thịt của nó mà thủ dâm là Nhật Quang vô cùng hưng phấn mà muốn chịch nàng quá.
Nhật Quang cùng Quỳnh Trang vội vàng đi đến chiếc xe, tại vì giờ cũng đã tương đối muộn, lúc cả hai ra ngoài thì cũng không còn chiếc xe nào đậu ở đây. Anh lái xe ra phía sau quán ăn thì phát hiện ra một cái công viên nhỏ.
Lúc này xung quanh không có một chiếc xe nào, chỉ còn mấy ngọn đèn đường heo hắt lờ mờ, cũng không thấy một ai, mà bên cạnh lại có một cái bụi cây cao tầm nửa thân người.
“Vợ ơi, chỗ này có vẻ yên tĩnh này, hay là chúng mình ở đây chơi một lát đi.” Nhật Quang quay sang nháy mắt với nàng một cái, miệng nở một nụ cười dâm tà rồi nói.
“Em sợ, nhỡ có ai đi qua đây thì sao?” Trang đáp.
Quỳnh Trang hẳn là cũng không muốn ở lại đây nhưng trong đầu Nhật Quang lại nghĩ, nếu như giờ đưa nàng về nhà, mà ở nhà thì mẹ nàng cũng có ở đó, lúc ấy thì chỉ có về nhà mà tự quay tay mà thôi. Cái thời điểm tốt như này làm sao Nhật Quang có thể bỏ qua đây chứ.
“Vợ cứ yên tâm, có anh ở đây không có gì phải sợ cả!” Nhật Quang an ủi nàng một câu…
Nói rồi Nhật Quang mở cửa sau xe, Quỳnh Trang cũng là một cô gái rất chiều người yêu, nên là cũng không nói gì nữa, rồi họ cũng xuống ghế dưới ngồi. Ngay lúc ngồi vào trong xe, nháy mắt Nhật Quang thấy bên lùm cây thoáng có một cái bóng người, nhờ ánh sáng từ đèn đường hắt xuống, anh nhận ra đấy là đồng phục của quán ăn vừa nãy.
Có khi nào là thằng phục vụ kia không? Mà thôi cũng mặc kệ nó, cho nó xem một chút cho đã con mắt cũng không có sao, anh nghĩ vậy.
Ở trong xe Nhật Quang ôm lấy Quỳnh Trang, nhẹ nhàng hôn lên tai nàng, tay thì đưa xuống sờ sờ âm hộ, chỉ trong chốc lát, âm hộ nàng lại đã ướt đẫm rồi.
“A, chồng thối, cái đồ xấu tính, lừa em ở đây để anh làm thế này à?” Nàng thẹn thùng cất tiếng.
Nhật Quang cũng không để ý nàng nói, lấy tay vén váy nàng lên, rồi sau đó lại cởi cả áo ngực xuống, cặp vú đẫy đà trắng nõn cũng lộ ra trước mắt Nhật Quang. Lúc này bên ngoài sau lùm cây có một đôi mắt đang hau háu nhìn lấy hai người. Vì bụi cây cao vừa đến cửa xe nên nhờ đèn đường thằng phục vụ hẳn là nhìn rõ rạng những gì đang xảy ra trong xe.
Lúc này Nhật Quang kéo chiếc váy qua đầu nàng rồi cởi hẳn, toàn bộ thân hình lõa lồ đẹp mướt cũng lộ ra. Như vậy kiểu gì cu kia cũng nhìn thấy được cặp vú đẫy đà của Quỳnh Trang.
Nhật Quang lại đưa ngón tay xuống, luồn một ngón vào trong âm đạo nàng.
“A, chồng, nhẹ một chút, aaa… ưm…” Quỳnh Trang rên nhỏ.
Nhật Quang mặc kệ nàng, đưa thêm một ngón tay nữa vào, rồi bắt đầu đút ra đút vào.
“Aaa… ư… không được rồi chồng.” Lời của nàng khiến Nhật Quang giật mình, có khi nào nàng phát hiện ra bên ngoài có người nhìn trộm không nhỉ?
“Sao thế vợ, có chuyện gì thế?” Nhật Quang dừng lại nhìn nàng hỏi.
“Chết rồi, em quên mất quần lót ở quán rồi.” Trang trả lời.
Nhật Quang thở một hơi nhẹ người: “Thôi đằng nào cũng quên ở đấy rồi cứ kệ đi vợ ạ.”
“Trời ạ, không được đâu, nếu như bị ai nhìn thấy thì xấu hổ chết.” Khuôn mặt nàng đỏ ửng nói.
“Vợ này, người ta thấy cũng có biết là của ai đâu, mỗi ngày biết bao người vào ăn cơm, ai biết đấy là ai đây mà.” Nhật Quang nhẹ nhàng an ủi cho nàng, mong sao đang tình hình nước sôi lửa bỏng thế này không bị bắt phải đi ra ngoài.
“Không được, chồng nhất định phải đi lấy lại cho em.” Nàng nũng nịu nói.
Nhật Quang cũng không biết phải làm sao đành chiều nàng: “Được rồi được rồi mà, để anh vào xem thế nào, vợ ở trong xe đợi anh nhé.”
Đang thích thú tự nhiên lại bị cắt đứt, côn thịt Nhật Quang lúc này cũng đã xìu xuống, đành phải đi tới quán ăn xem thế nào. Thực ra kết quả Nhật Quang cũng sớm biết là chắc chắn chiếc quần lót không còn ở đó, nhưng để cho Quỳnh Trang không hoài nghi, anh cũng đi một chuyến vậy.
Lúc tới quán ăn, người phục vụ lập tức ra đón, hỏi Nhật Quang có chuyện gì, có phải quên gì ở đây hay không. Nhật Quang cũng không thể nói là bạn gái Nhật Quang để quên quần lót lên đành nói tránh đi. “Vừa nãy tôi có để quên một tờ giấy ghi số điện thoại, lúc về quên mất, nên quay trở lại xem còn hay không.”
Người phục vụ đưa Nhật Quang đến bàn ăn anh và người yêu ngồi lúc nãy, giờ này nó đã bị dọn dẹp sạch sẽ.
“Bàn này là thằng Đạt nó phụ trách.” Người phục vụ quay sang nói với người khác, người này lại nói lúc nãy nó đau bụng nên xin đi vệ sinh mất rồi.
Trong lòng Nhật Quang nghĩ, nhất định là thằng đó đã cầm lấy quần lót của Quỳnh Trang rồi, sau đó lại lấy cớ đau bụng đi theo rình anh và bạn gái.
“Anh chờ một chút, để em gọi người đi tìm nó hỏi xem sao.” Người phục vụ quay sang Nhật Quang nói.
“Cũng không có gì quan trọng cả, nếu mất thì cũng không sao đâu, không cần tìm cũng được.” Nói xong Quang xoay người chuẩn bị đi thì người phục vụ lại nói tiếp: “Anh xin chờ một chút, anh dùng bữa ở đây lại xảy ra chuyện phiền phức, nên bọn em cũng rất xin lỗi, để tỏ lòng thì quán em muốn tặng anh một vé ăn miễn phí vào một buổi khác, mong anh thông cảm cho.”
Nhật Quang nghĩ, dù sao cũng thường xuyên ăn ở đây, chả tội gì mà lại không nhận cả. Nói rồi anh đi theo người phục vụ đến quầy rồi nhận lấy một tấm voucher, sau đó quay người đi ra khỏi quán.
Vào đó lôi thôi một hồi cũng mất gần hai chục phút, chắc giờ này Quỳnh Trang cũng đang sốt ruột chờ Quang lắm đây. Nhưng khi chạy đến xe, Nhật Quang lại thấy xe đang mở cửa, mẹ nó, cái thằng phục vụ này chẳng lẽ liều lĩnh đến như thế, lại dám chui vào trong xe hay sao.
Trong lòng nghĩ đến một cảnh tượng, một người đàn ông xa lạ đột nhiên xuất hiện trước mắt bạn gái đang không một mảnh vải che thân, vậy mà côn thịt Nhật Quang lại ngỏng dậy cứng rắn, chả có nhẽ đây là cái khoái cảm biến thái khi bạn gái bị người khác nhìn thấy trần trụi hay sao?