Nghĩ đến nữ nhi quý giá của mình sẽ đưa vào "miệng Hổ" ở Hiền Vương phủ, tâm của Bạch tướng quân liền đau đớn! Hắn già đến vậy mới có một nữ nhi, chính là cốt nhục thân sinh của hắn a! Nếu không phải vì mạng của tất cả người trong phủ Tướng quân, hắn làm sao đem nữ nhi của chính mình làm điều kiện trao đổi, đáp ứng yêu cầu này của Hiền Vương!
Cả Hạ Lâm Quốc này ai mà chẳng e ngại Hiền Vương? Lúc bốn tuổi bị bệnh nặng, có cơ duyên được một cao nhân cứu, đồng thời học được một thân tuyệt kỹ, được bệ hạ vô cùng sủng ái.
Năm đó hắn sáu tuổi, hoàng đế gặp ám sát, Ngọc Tuyệt Trần đứng ra bảo vệ, có công cứu giá. Hoàng đế long nhan vui mừng, phong Ngọc Tuyệt Trần làm Hiền Vương, đồng thời ban thưởng Hiền Vương phủ.
Lúc mười tuổi, Hạ Lâm Quốc bị hai nước khác hợp lực tấn công, thành trì bị đoạt khắp nơi, quốc gia tràn ngập nguy hiểm dần dần suy yếu, các thần tử có kế vô lược. Ngọc Tuyệt Trần chủ động xin giúp đỡ, chỉ mới mười tuổi nhưng lại thống lĩnh thiên quân vạn mã, đạp lên thi thể của kẻ thù xông vào thành trì, từng bước từng bước diệt trừ địch quốc.
Từ đó về sau ở Hạ Lâm Quốc không ai dám làm loạn bởi vì Ngọc Tuyệt Trần vẫn còn tồn tại ở đó.
Mà Ngọc Tuyệt Trần trở thành sự tồn tại đáng sợ như ma quỷ ở trong mắt các quốc gia khác. Hắn lãnh huyết, kiêu ngạo, không từ thủ đoạn để đạt được mục tiêu của mình. Hắn không coi ai ra gì, trước giờ chưa từng gần nữ sắc. Tất cả nữ nhân trong thiên hạ đều si tâm vì nhan sắc tuyệt thế cao ngạo, lại bởi vì tính cách tàn bạo khát máu của hắn mà không dám đến gần.
Người đời đều đồn thổi cho rằng hắn là *Long Dương Chi Hảo, lại không ngờ được, hắn cái này chính là có sở thích ấu dâm đi!
*na ná như đoạn tụ, lên gg để tìm hiểu thêm nhé.
Bạch Khung Thương nghĩ đến nữ nhi bảo bối của mình, trong lòng không khỏi âm thầm thở dài, Bạch Khung Thương hắn làm sao lại đáng thương như vậy, nữ nhi bảo bối vừa mới sinh ra đời liền bị tên ma đầu này nhắm trúng!
Lấy lại tinh thần, Bạch Khung Thương khẩn cầu nhìn thẳng vào mắt Ngọc Tuyệt Trần, “Vương gia, cầu xin ngài xem xét lại, để hài tử ở phủ Tướng Quân nuôi nấng một thời gian a!.”
Trên gương mặt lạnh lùng của Ngọc Tuyệt Trần không có lấy một tia dao động, cũng không có ý tứ muốn đem hài tử đưa cho Bạch Tướng quân.
Bạch Lạc nghe được âm thanh già nua của Bạch Tướng Quân mang theo vài phần nghẹn ngào, cảm giác khổ sở không rõ ràng.
Tên Vương Gia này, sao có thể máu lạnh vô tình như vậy chứ, nàng vốn chính là nữ nhi của Bạch Tướng Quân, cha phải nuôi dưỡng con gái là việc *thiên kinh địa nghĩa, vì sao phải thông qua tên Vương Gia này đồng ý? Cho dù nàng và hắn có hôn ước, nhưng tiền đề trước đó là phải thông qua ý của phụ mẫu sao? Là Vương Gia thì ghê gớm lắm sao? Là Vương Gia liền có thể làm việc vô pháp vô thiên? Lại nói, có phụ mẫu nào nhẫn tâm nhìn hài tử mình vừa mới sinh ra liền bị người khác ôm đi?
*giống như việc đương nhiên.
Bạch Lạc xác thực không biết, Ngọc Tuyệt Trần đích xác luôn vô pháp vô thiên, cho dù là Hoàng Đế, từ trước tới giờ hắn chưa từng đặt vào mắt. Nếu không phải hắn đối với giang sơn không có hứng thú thì cũng sẽ không đem nhường Đế vị cho Hoàng đệ Ngọc Tử Tiêu!
Đột nhiên, Bạch Lạc nãi thanh nãi khí ủy khuất khóc, tiếng khóc nho nhỏ từ từ lớn lên. Cuối cùng, càng khóc càng hăng.
Bạch Khung Thương khẩn trương vội vàng bước lên muốn ôm lấy hài tử từ trong lòng Ngọc Tuyệt Trần, ai ngờ Ngọc Tuyệt Trần lại nghiêng người tránh né. Ánh mắt liếc nhìn tiểu gia hỏa đang lớn tiếng khóc rống trong lòng hắn, thanh âm lạnh như băng.
“Bạch Tướng Quân, trước kia bản vương có thể cứu ngươi, hiện tại cũng có thể khiến Bạch Tướng Quân phủ biến mất! Đừng mơ tưởng khiêu khích tính nhẫn nại của bản vương, ngươi yên tâm, bản vương nhất định sẽ đem nữ nhi của ngươi nuôi béo béo trắng trắng! Tuyệt đối sẽ không để nàng ở tại Vương phủ chịu bất kỳ ủy khuất nào.”
Bạch Khung Thương nhìn Ngọc Tuyệt Trần trong lúc nhất thời không nói một câu nên lời, đúng vậy a, cho dù bây giờ hắn đã trở thành Bạch Tướng Quân của Hạ Lâm Quốc, cho dù bây giờ hắn tay cầm quyền cao, nhưng ở trước mặt nam nhân này, hắn vẫn như cũ là loại sâu kiến nhỏ bé... Vì mấy trăm mạng người ở phủ Tướng Quân, hắn chỉ có thể nhịn. Nắm đấm siết lại, Bạch Khung Thương hỏi Ngọc Tuyệt Trần, “Vương Gia, lão thần có thể ôm hài tử được không? Lão thần muốn đặt cho nàng một cái tên ~”
______________________________________
[969]
dzy: thấy phụ mẫu của Lạc Lạc đáng thương quáa, k đc đặt tên mà cũng không được bế nữa. T.T