Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Thần dùng mấy ngày mới quen thuộc một chút với hệ thống trong đầu, hệ thống này thật sự hữu ích, nhưng việc kiểm soát hệ thống còn dựa vào chỉ số dị năng của cậu mà chỉ số dị năng hiện tại của cậu có rất nhiều việc không làm được, chẳng qua cậu cảm thấy nó đủ để giúp Tề bắc Thần báo thù và đưa linh hồn của tướng quân quay về là được rồi.

Mấy ngày nay cậu dùng tiền tiết kiệm ít đến đáng thương của Lục Bắc Thần mua ít cổ phiếu, sau đó dùng hệ thống thao túng thị trường chứng khoán, hệt như một quả cầu tuyết vậy, tiền lăn từ một quả cầu tuyết nhỏ thành một quả cầu tuyết lớn.

Hôm nay cha Tề dẫn Tề Bắc Thần và Tề Vũ Hiên cùng đến bàn chuyện làm ăn với chủ tịch tập đoàn Ngụy thị, địa điểm không phải ở một phòng làm việc cao ốc nào đó, mà là ở sân golf.

Kiếp trước cha Tề vốn cũng phải đưa Tề Bắc Thần đi cùng, nhưng vì đêm trước Tề Bắc Thần bị Thư Vu Kiệt chuốc say mèm ngủ đến giữa trưa ngày hôm sau mới dậy nên không thể đi cùng.

Mà đời này Tề Bắc Thần nhiều lần cự tuyệt lời mời ra ngoài chơi của Tề Vũ Thiên nên vẫn chưa quen biết Thư Văn Kiệt, càng không thể bỏ qua chuyến đi này, bởi vì chủ tịch của Ngụy thị Ngụy Chấn Nam rất có thể chính là người cậu muốn tìm.

Sau khi nhìn thấy Ngụy Chấn Nam ở sân golf, hệ thống trong đầu của Kiều Thần lập tức tiến hành kiểm tra linh hồn của Ngụy Chấn Nam, nhìn thấy dòng chữ tỷ lệ linh hồn trùng khớp 100% trong đầu, Kiều Thần chắc chắn Ngụy Chấn Nam chính là tướng quân Aonan Andrew.

Thật ra cho dù không có hệ thống kiểm tra thì sau khi tự mình nhìn thấy Ngụy Chấn Nam, Kiều Thần cũng có thể chắc chắn anh là người cậu muốn tìm. Bởi tuy Ngụy Chấn Nam không có vẻ đẹp trai đến vô thực như Aonan Andrew tướng quân, nhưng dáng vẻ anh tuấn của anh cũng có bốn phần tương tự, đủ để mê đảo hàng nghìn thiếu nữ.

"Đây là con trai nhỏ của tôi, gần đây vừa mới đón về nhà." Cha Tề thấy Ngụy Chấn Nam có chút tò mò nhìn Tề Bắc Thần liền giới thiệu một chút.

Thời gian Tề Bắc Thần và Tề Vũ Hiên được sinh ra không cách nhau lắm, nhưng nếu cẩn thận tính lại thì thật ra Tề Bắc Thần ra đời sớm hơn Tề Vũ Hiên mấy tiếng, nhưng điều này cha Tề cũng không biết, chỉ nhìn Tề Vũ Hiên cao hơn Tề Bắc, chín chắn hơn liền cảm giác Tề Bắc Thần nhỏ hơn hắn.

Nói rồi ông hướng Kiều Thần giới thiệu: "Đây là chủ tịch Ngụy, mặc dù trẻ tuổi nhưng bối phận ngang ta, con cũng phải gọi y là chú Ngụy như Tề Vũ Hiên."

Chủ tịch Ngụy thị tuổi già mới có Ngụy Chấn Nam, cha Tề phải gọi cha Ngụy Chấn Nam là bác nên Ngụy Chấn Nam dù vẫn chưa tới ba mươi thì quả thật vẫn ngang vai vế với ông.

"Chú Ngụy." Kiều Thần thoải mái gọi một tiếng, cậu bây giờ đã không giống thời điểm Ngụy Bắc Thần mới về Tề gia mà e sợ rụt rè luôn cúi đầu, cậu lười giả bộ diễn nữa, quay về tính cách vốn có của mình.

Ngụy Chấn Nam cười gật đầu với Kiều Thần một cái, con trai của Tề gia bị ôm nhầm, chuyện gần đây mới đưa con trai ruột trở về anh cũng có nghe đồn một chút.

Cha Tề và Ngụy Chấn Nam vừa bàn chuyện làm ăn vừa ra ngoài.

Kiều Thần đi theo phía sau bọn họ dùng hệ thống điều tra tin tức của Ngụy Chấn Nam ở kiếp trước, vị sĩ quan Mutter Furry kia nói với cậu sở dĩ linh hồn của Aonan Andrew tướng quân kẹt ở các thời không khác nhau không cách nào trở lại có lẽ bởi vì mỗi không gian anh đều có tâm nguyện chưa hoàn thành. Phải giúp anh hoàn thành tâm nguyện mới có thể thành công đưa linh hồn anh trở về, cũng thiết lập một loại chương trình download ở trong hệ thống, chỉ cần cậu giúp Ngụy Chấn Nam đúng cách thì chương trình sẽ chạy, khi chương trình đã download 100% cũng là lúc nhiệm vụ của cậu thành công, có thể đưa linh hồn của Aonan Andrew tướng quân trở về.

Nhưng sau khi Kiều Thần đọc thông tin về kiếp trước của Ngụy Chấn Nam thì ngạc nhiên, đây là người thắng vạn người cả cuộc đời hoàn mỹ, bởi vì là con trai lúc tuổi già nên rất được cha mẹ yêu thương, là thiên tài có chỉ số thông minh cực cao, từ nhỏ đi học đều là nhảy lớp, tuổi còn trẻ liền làm chủ tịch, chẳng những IQ cao còn rất thủ đoạn, dưới tay anh không người nào có thể giở trò thành công, cả đời dường như chẳng có gì trắc trở.

Người như vậy thì có gì tiếc nuối để cậu giúp anh hoàn thành đâu? So với anh, Kiều Bắc Thần mới càng cần có người giúp y trả thù và hoàn thành tiếc nuối chứ?

Một mình đứng một bên nhìn cha Tề và Ngụy Chấn Nam đang so tài đánh golf, còn có Tề Vũ Hiên chỉ cần Ngụy Chấn Nam vung gậy xong sẽ sáp tới lấy lòng, Kiều Thần không cách nào hiểu được, cũng may có hệ thống hỗ trợ, miễn là cậu làm đúng thì hệ thống sẽ nhắc nhở cậu.

Kiều Thần suy nghĩ không biết có nên tiến đến gần Ngụy Chấn Nam và làm quen với anh hay không, thuận tiện sau này hoàn thành nhiệm vụ, nhưng cậu cảm thấy cậu không thể làm được kiểu xum xoe lấy lòng thấp kém như Tề Vũ Hiên.

Đợi đã, ánh mắt Tề Vũ Hiên nhìn Ngụy Chấn Nam hình như không đúng, cậu biết Tề Vũ Hiên là song tính luyến, nếu không hắn cũng sẽ không dây dưa cả với Thư Văn Kiệt, không thì nhị thiếu gia Thư gia như Thư Văn Kiệt làm sao sẽ dùng bất cứ thủ đoạn nào giúp hắn đối phó với Tề Bắc Thần chứ?

Nghĩ vậy, Kiều Thần lại dùng hệ thống tra thông tin về Tề Vũ Hiên và Ngụy Chấn Nam, kết quả hắn quả thật thầm mến Ngụy Chấn Nam, cũng đem anh thành đối tượng ảo tượng của mình, hơn nữa hắn là ở dưới.

Lại nói, bất kể là vẻ ngoài hay gia thế của Ngụy Chấn Nam đều quá mức xuất sắc, người như vậy chẳng những hấp dẫn phụ nữ, cho dù là đàn ông cũng sẽ không nhịn được mà bị anh hấp dẫn.

Nhưng Ngụy Chấn Nam không chỉ giàu có mà còn quyền lực và tàn nhẫn, bất cứ ai xúc phạm anh ta sẽ nhận kết cục tồi tệ, thế nên Tề Vũ Hiên có ý đồ xấu nhưng không có dũng khí, hắn ta không dám để Ngụy Chấn Nam biết những suy nghĩ bẩn thỉu của mình.

Đã như vậy, không bằng để cậu giúp Tề Vũ Hiên một chút, biểu diễn một vở kịch thật hoành tráng, nghĩ đến đây Kiều Thần không khỏi cong môi.

Ngụy Chấn Nam sau khi nhìn golf rơi xuống đất liền quay đầu, vừa đúng lúc thấy nụ cười nghịch ngợm đáng yêu như con mèo nhỏ trộm được thịt của Tề Bắc Thần, không kìm được cũng cười theo cậu một chút, sau đó lại cảm thấy mình có chút không hiểu được.

Ngụy Chấn Nam nheo mắt nhìn về hướng Kiều Thần, Tề Bắc Thần dịu dàng tuấn tú, đôi mắt cậu sống động tràn đầy sức sống, làn da trắng hồng hào dường như trong suốt dưới ánh nắng mặt trời.

Sau khi đến địa điểm kế tiếp, Ngụy Chấn Nam đột nhiên đề nghị "Hay là chúng ta không cần đánh 18 ván nữa, dùng ván này định thắng bại thì thế nào? Nếu như tôi thắng liền theo phương án của tôi ký hợp đồng, nếu Tề tổng thắng thì ký hợp đồng theo phương án của Tề tổng?"

Cha Tề lập tức lắc đầu nói "Vậy cũng không được, tài chơi golf của tôi không có cách nào so được với Ngụy đổng, trước cũng chưa từng thắng qua một lần, lần này khẳng định cũng không thắng được."

"Vậy cho người thay chúng ta so, anh để con trai lớn thay, tôi để cậu ấy tới thay tôi." Ngụy Chấn Nam hếch cằm về phía Kiều Thần.

Cha Tề cũng nhìn Tề Bắc Thần một cái, hoàn cảnh lớn lên trước kia của cậu ông cũng biết, không thể nào học golf, mà kỹ năng chơi golf của Tề Vũ Hiên là ông đặc biệt tìm người dạy.

"Lời này của Ngụy đổng có thật không?" Cha Tề không chắc Ngụy Chấn Nam có phải đang nói đùa với mình hay không, số tiền hợp đồng lần này không nhỏ, Ngụy Chấn Nam chưa từng gặp Tề Bắc Thần trước đây, không biết anh có dám để nó chơi hay không?

"Lời tôi đã nói đã có lúc nào không thật đâu?" Ngụy Chấn Nam hướng Tề Bắc Thần vẫy vẫy tay.

Kiều Thần ở bên cạnh xem náo nhiệt chuyển bước đi đến chỗ anh.

"Biết chơi không?" Ngụy Chấn Nam hỏi.

"Biết một chút." Tề Bắc Thần gật đầu một cái "Cháu trước đây từng làm caddie (1)."

(1): Caddy, caddie, nhân viên kéo bao gậy hay làm "két" là những nhân viên phục vụ được thuê để kéo, bảo quản những bao đựng gậy đánh golf cho khách chơi golf

Lúc còn đi học Tề Bắc Thần quả thật tận dụng thời gian nghỉ hè làm caddie, kỹ năng chơi golf của người quản lý rất trung bình, trong khi Kiều Thần hoàn toàn không biết chơi, nhưng hệ thống trong đầu của cậu không chỉ có thể điều khiển cơ thể cậu chơi tốt, mà vị trí tiếp đất của quả bóng cũng có thể tùy ý điều khiển bởi từ trường trong không khí.

"Tề tổng so hay không so (2)?" Ngụy Chấn Nam lại hỏi một lần.

(2) "so" này trong "so tài", thi đấu

Cha Tề không có niềm tin mình có thể thắng được Ngụy Chấn Nam nhưng nếu là Tề Vũ Hiên thắng Tề Bắc Thần thì khác, vội vàng nói: "So"

Ngụy Chấn Nam để caddie mở túi golf ra, tự mình chọn một cây gậy đưa cho Tề Bắc Thần

Kiều Thần cầm gậy golf bày ra dáng vẻ không biết làm sao nhìn Ngụy Chấn Nam rồi lại nhìn cha Tề một chút, cậu sẽ không thua Tề Vũ Hiên, nhưng nếu thắng thì cha Tề nhất định sẽ không cho cậu sắc mặt tối, cho nên cậu cần một câu nói của cha Tề.

"Con nên thua hay nên thắng?" Kiều Thần lộ lo lắng hỏi cha Tề.

"Con chỉ cần dùng hết sức lực của mình là được, nhưng đừng để Chủ tịch Ngụy nghĩ rằng cha con chúng ta đang lợi dụng y. Nếu con có thể thắng thì giúp Chủ tịch Ngụy giành chiến thắng trong ván này." Cha Tề rất chắc chắn rằng Tề Bắc Thần sẽ không thể thắng Tề Vũ Hiên nên mới có thể nói lời xã giao hào phóng như vậy.

"Nếu cháu thắng, tôi sẽ tặng cháu chiếc xe thể thao làm phần thưởng đặc biệt vì ghi được một lỗ trong một cú đánh. Thua cũng không sao, cháu không cần phải căng thẳng." Sân golf này cũng là sản nghiệp của nhà họ Ngụy, cho nên Ngụy Chấn Nam làm chủ.

Thật không hổ là sân golf cao cấp, cư nhiên dùng xe thể thao làm phần thưởng một gậy vào lỗ, thời điểm vừa rồi ở đại sảnh Kiều Thần thấy được chiếc xe thể thao màu xanh ngọc vô cùng xinh đẹp kia, tuy rằng cậu có tiền có thể mua, nhưng chỉ cần còn ở Tề gia một ngày cậu liền không thể dùng tiền của chính mình mua.

"Vậy nếu con thắng ba sẽ không tức giận chứ?" Kiều Thần cuối cùng lại hỏi một câu.

"Dĩ nhiên sẽ không, đây là thi đấu công bằng, dù thắng hay thua thì ta và Ngụy đổng đều sẽ thừa nhận, cũng sẽ không tức giận với các con." Cha Tề bề ngoài nghiêm túc, trong lòng nhưng lại như đã thắng mà đắc ý.

Tề Vũ Hiên bởi vì lời nói của Tề Bắc Thần mà kín đáo liếc Kiều Thần một cái bằng ánh mắt khinh miệt, hắn bước tới để đánh quả bóng lần đầu tiên, khi nhìn thấy quả bóng chạm đất liền quay lại đi đến bên cạnh Ngụy Chấn Nam để đổi vị trí với Tề Bắc Thần, nhưng bởi vì hắn bước đi quá vội vàng mà va vào cánh tay của Kiều Thần.

Kiều Thần đang đi xuống dốc, không nghĩ đến Tề Vũ Hiên sẽ đụng trúng, mặc dù không phải quá nặng nhưng thân thể vẫn chao đảo một chút.

Ngụy Chấn Nam lập tức đưa tay đỡ lấy cơ thể nghiêng ngả sắp té của Kiều Thần, lưng của Kiều Thần dựa sát vào ngực của anh, thiết lập download linh hồn của Ngụy Chấn Nam lập tức được kích hoạt, khiến cậu nháy mắt ngây ngẩn.

Ngụy Chấn Nam cho là cậu bị dọa sợ liền hỏi: "Không sao chứ?"

"Không sao." Kiều Thần lập tức bật người dậy đứng ngay ngắn, cậu còn chưa đến nổi ngã một chút liền bị hù dọa, đè xuống tinh thần không yên, cậu biết bây giờ không phải là lúc suy tính chuyện này.

"Xin lỗi Bắc Thần, không đụng đau cậu chứ?" Tề Vũ Hiên mặc dù nói xin lỗi không có thành ý gì, nhưng hắn quả thật không phải cố ý đụng Tề Bắc Thần, trong lòng hắn có rất nhiều phương pháp đối phó với Tề Bắc Thần, hắn chưa có ngu xuẩn đến mức ngay trước mặt cha Tề và Ngụy Chấn Nam dùng loại phương pháp không tạo được bất kỳ thương tổn nào này đối phó cậu.

Kiều Thần khởi động hệ thống, dùng tư thế chuẩn vung gậy về phía trái golf nhỏ màu trắng trên đất, trái golf kia rơi vào vạch vôi ở xa kia bằng một đường cung đẹp mắt.

Một gậy vào lỗ!

Sắc mặt của cha Tề và Tề Vũ Hiên lập tức khó coi.

Ngụy Chấn Nam vỗ tay cười nói "Chúc mừng một gậy vào lỗ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK