• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi sáng, Nhạc Hy vẫn như thường ngày dậy sớm đi làm, tâm trạng có chút vui lạ thường.
Cô đến Đại Lượng rồi nhanh chóng vào phòng làm việc, sau khi xem qua một số sổ sách quan trọng thì điện thoại bỗng reo lên:
"Quan Điểu Nghi, nhận được tin vui chưa?"
"Vui cái con khỉ, mới về đấy được gần một tuần đã báo lấy chồng? Cậu bị cái thằng đó cho ăn bả à?"
Điểu Nghi tuy có bất ngờ nhưng không đến nỗi, chỉ là cả cô và Mộc Uy đều biết Quân Hàm là một tên công tử đào hoa như thế nào, lấy một người như thế chỉ làm khổ bản thân Nhạc Hy mà thôi.
"Tiểu Nghi, xúc phạm anh ta thì được chứ đừng chửi mình. Chẳng qua là tớ đang muốn thoát ra khỏi cái vòng lẩn quẩn năm nào cũng xảy ra thôi."
Ngạc Hy ở đây ý chỉ việc năm nào cô cũng nhận được ít nhất phải đến hơn 10 người theo đuổi. Có người im lặng, có người táo bạo, người lại như người điên mất trí. Nói chung là lí do gì cô thật chất cũng không rõ.
"Hy, đã sai rồi lại càng sai nữa. Sở Văn Lục Thiên là quá khứ, Đinh Vạn Kiệt là ký ức, đừng có lấy Quân Hàm làm bia đỡ đạn. Nếu cậu không yêu..."
"Điểu Nghi, tớ biết mình đang làm gì."
"Tuỳ cậu thôi, cuối tuần sau đám cưới thì mình sẽ đi Thượng Hải sớm hơn mấy ngày."
"Cả Lăng Mộc Uy?"
"Đúng!"


Nhạc Hy biết Nghi lo cho cô nhưng Quân Hàm không phải lựa chọn tồi, ít ra anh ta vẫn tốt hơn mấy cái tên đáng ghét kia. Hắn một tay che trời, lại cao ngạo như đế vương; hiện tại bắt cô chọn một tên hèn hạ như Đinh Vạn Kiệt hay nhỏ mọn như Lục Thiên thì đào hoa Vương Quân Hàm vẫn là hơn đi.


Đang mải chìm đắm trong suy nghĩ thì bên ngoài chợt vang lên tiếng gõ cửa.
Cộc...cộc...


"Ai?" Cô thay bộ mặt tươi cười bằng nét nghiêm túc sẵn có, tâm tình mang theo chút hỗn độn.
"Triệu bác sĩ, ở dưới kia có một bệnh nhân yêu cầu được gặp cô" Giọng y tá nữ Tiểu Lan quen thuộc vang lên làm cô hơi bối rối.
"Phòng nào?"
"Khu B - phòng 209"
"Tôi biết rồi!"
Nhạc Hy gập hồ sơ, giáo trình lại rồi nhanh chóng khoác áo blu trắng, chỉnh lại bảng tên, theo lời nhân viên y tế đi gặp vị bệnh nhân bí ẩn kia.


Nửa chặng đường, cô mới nhận ra điều bất thường: khu B là khoa tim mạch tổng họp, tại sao lại muốn gặp bác sĩ khoa xương - cơ - khớp là cô?


Nghĩ thế thì biết vậy, mặc dù trong lòng đầy hoài nghi nhưng cô vẫn tiếp tục đến chỗ người ta.


Bất ngờ này nối tiếp bất ngờ khác, Nhạc Hy không biết rằng người trong phòng bệnh không ai khác là Lý Mạn Thi và mẹ cô ta - Tưởng Hoa.
"Hy..." Giọng Mạn Thi yếu ớt, mang theo chút sợ hãi cũng như áy náy, hối hận.
Trái lại, Nhạc Hy vừa vào đã hỏi một cách cương trực, xa lạ:
"Trong phòng mình có người cần gặp tôi sao?"
Đúng là hỏi thừa, trong phòng chỉ có hai mẹ con nhà họ Lý, bà Tưởng thì đang hôn mê bất tỉnh nhân sự: đương nhiên Lý Mạn Thi là người cô cần gặp rồi.
Mạn Thi đứng dậy rồi kéo Nhạc Hy ra một góc phòng, thuận miệng nói:
"Cậu nói chuyện với mình một chút."
"Chúng ta có nhiều chuyện để nói thế cơ à?"
"Mình xin cậu... Đến nước này, mình không muốn chúng ta hiểu lầm nữa."
Nhạc Hy thấy cô ta có vẻ khẩn trương nên quyết định nghe lời, ra ngoài hành lang gần nhà vệ sinh của bệnh viện mà tiếp chuyện.
"Lý tiểu thư, rốt cuộc là thế nào?"
"Hy, mình biết cậu hận mình nhưng mình với Lục Thiên là bất đắc dĩ, vốn không yêu anh ta, chỉ là ba mình có ý định đưa Sở gia vào tròng. Hiện tại còn dùng mẹ để uy hiếp khiến bà ấy..."
Lý Mạn Thi hơi rưng rưng, cô biết cô có lỗi, hơn nữa là tội đáng chết. Hiện tại chỉ mong Nhạc Hy có thể tha thứ cho cô, vậy là được rồi. Những chuyện về sau... e rằng không có khả năng.
"Chuyện này không cần nói tôi cũng biết lâu rồi. Tóm lại, cô muốn tôi giúp hai mẹ con cô?"
"Không~ Mình chỉ muốn xin cậu bỏ qua, còn việc hai mẹ con mình: chính là không thể đi lệch đường ray.
"Nếu tôi là cô, tôi sẽ tống ông ta vào tù: cưỡng hiếp nữ sinh, hối lộ, giết người diệt khẩu, cờ bạc... từng đó cũng để ông ta mọt gông rồi." Nhạc Hy vu vơ nói, cô đương nhiên biết rất nhiều, Mạn Thi có chút kinh sợ, vội vã:
"Nhưng ông ấy là..."
"Lý Dương Đế đến năm cô 16 mới đón hai mẹ con cô về, lý do thì thật đơn giản: nếu vợ cả không đột ngột qua đời, hiện tại hai người đang phiêu bạt đầu đường xó chợ rồi. Đừng nói là ông ta lại thiên vị Lý Minh - anh trai cô."
Nhạc Hy vẫn còn tình nghĩa với Mạn Thi, dẫu sao vẫn là tình bạn 2 năm trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK