Bởi vì, cô ta không kịp trốn, lại bị cùi bắp đập trúng ngay giữa đầu một lần nữa!“Đông”!.
Nhan Liên Hoa ngã thẳng tắp xuống đất, cô ta mở to hai mắt, nhìn bầu trời xanh thẳm không dám tin.
Tên ngốc này….
Hôm nay bị điên rồi sao?“Ha ha ha ~ Chơi vui quá~”Nhan Dương vừa cười to, vừa vỗ tay.
Từ “chơi vui quá” ở trong miệng anh nói ra không phải là ngữ khí của trẻ con, mà mang nét trưởng thành.
Lâm Tiểu Nguyệt liếc nhìn anh một cái, lo lắng anh sẽ bị phát hiện.
Nhưng mà, nhìn thoáng qua nụ cười ác liệt xấu xa ở trên mặt anh, nắng sớm chiếu vào ngũ quan thanh tú đó, khí chất vừa tiêu sái xuất chúng vừa thông minh lanh lợi.
Gì mà có bị mọi người phát hiện hay không, bộ dạng xấu xa của anh cũng quá đẹp trai rồi!Cái mẹ nó….
Say say!Nhan Liên Hoa nằm ở trên đất nửa phút, xem như đã ngơ ngẩn nữa phút.
Nhan Dương lại ném thêm mấy cái cùi bắp đến cạnh người cô ta, huýt sáo thúc giục nói, “Ngồi dậy đi, con ngốc này! Đứng dậy chơi!”Điên rồi điên rồi…Tên ngốc này hoàn toàn điên rồi.
Nhan Liên Hoa cũng không dám ngồi dậy, sợ bản thân vừa ngồi dậy lại bị anh ném trúng!Cùi bắp rất cứng, vừa nãy bị ném trúng hai lần, bây giờ cả sọ não cứ thịch thịch thịch đau.
Nhan Liên Hoa cũng không dám tùy ý làm bậy nữa.
“Lâm Tiểu Nguyệt! Quản lý tên ngốc nhà chị cho tốt đi!” Nhan Liên Hoa nằm trên đất vừa tức vừa kêu.
“Được rồi, vậy em cũng không nên đi cáo trạng nhé.
”Lâm Tiểu Nguyệt lúc này mới đè tay Nhan Dương lại, cố ý nói lớn tiếng, “Tiểu Dương, đồng ý với em không chơi trò này nữa, nếu chơi tiếp thì em gái sẽ tức giận.
”Nhan Dương vỗ vỗ tay, quay đầu, nhìn Lâm Tiểu Nguyệt, khóe miệng nhếch lên gợi ra một nụ cười xấu xa, “Được nha, nghe lời vợ, vợ nói cái gì thì làm cái đó!”Gương mặt anh tuấn phi phàm kia của anh, cùng với nụ cười xấu xa thi thoảng xuất hiện bên miệng, quả thật làm cho Lâm Tiểu Nguyệt không thể cưỡng lại được.
Cô cố gắng nén tâm lý hoa si lại, tiếp tục cố ý lớn tiếng nói: “Em gái, Tiểu Dương không chơi nữa, em mau đứng dậy đi.
”Nhan Liên Hoa nhanh chóng nhân cơ hội này bò dậy từ trên mặt đất, vốn dĩ cô ta đang định cầm cây chổi dạy dỗ tên ngốc này một chút.
Nhưng mà hôm nay hình như tên ngốc này bị điên rồi, suy xét đến phương diện anh cao to, Nhan Liên Hoa đúng thật không thể đánh lại anh!Cho nên, sau khi cô ta bò dậy, nhanh chóng chạy ra xa một chút, lúc này mới thở phì phì gọi to: “Tôi nói cho mấy người biết, tên ngốc! Còn chị, hàng rẻ tiền! Không thể để yên chuyện này! Tôi sẽ nói cho ba mẹ tôi! Hai người cứ chờ bị phạt đi!”Nói xong, Nhan Liên Hoa nổi giận đùng đùng chạy ra cửa.
Trốn ra cửa, Nhan Liên Hoa nhanh chóng chải vuốt lại hình tượng của mình, sờ sờ bím tóc, sờ sờ mặt….
.
Tuy rằng lúc nãy vừa mới bị bắt nạt, nhưng mà không có bất cứ chuyện gì có thể ngăn cản được tâm tư đi tìm anh trai thanh niên tri thức của Nhan Liên Hoa!Cô ta nhanh chóng chỉnh lại tâm trạng, tiếp tục nhảnh nhót đi về nơi của mấy thanh niên tri thức.
Nhan Liên Hoa đi rồi, trong viện, Lâm Tiểu Nguyệt và Nhan Dương tiếp tục thành thật tách hạt.
Nhan Dương thường thường liếc mắt nhìn Lâm Tiểu Nguyệt một cái, khóe miệng còn mang theo ý cười, “Vợ, em còn thông minh hơn so với tưởng tượng của anh.
”Lúc nãy phối hợp, làm cho anh cảm thấy, bọn họ rất ăn ý.
Lâm Tiểu Nguyệt có hơi đắc ý, “Đó là đương nhiên, chỉ số thông minh của em rất cao!”Nhan Dương cười hì hì nói, “Em thông minh như thế, để lại cho em cục diện rối rắm này hẳn không có vấn đề gì đúng chứ?Hôm nay, anh đang chuẩn bị đi làm việc ác.
Hai nhân cách ngốc kia của Nhan Dương ngoan quá, anh khó được ra vào ban ngày một được, chắc chắn phải làm ra chút chuyện lớn.
Lâm Tiểu Nguyệt gật đầu, “Vấn đề không lớn.
”.
Danh Sách Chương: