Phong tử muốn chạy qua, lại ngã sấp xuống rồi, phong tử bò từ chút một đến trước cửa nhà tranh.
Phong tử thấy mầm cây hương xuân của hắn đều biến đen rồi, mầm cây hương xuân của hắn bị bùn đất làm cho nứt ra khe hở nhỏ.
Phong tử bổ nhào bưng lấy mầm cây hương xuân đen, nước mắt phong tử nhỏ tí tách, nhỏ vào trên mặt đất khô khốc.
Phong tử lầm bầm nói: Xuân nhi Xuân nhi, ta đã trở về a. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.