• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

32: Cảm động

Alex thấy lâu như vậy còn không có người vào, nghi ngờ nhìn ra ngoài cửa. Ánh vào mi mắt là một gương mặt quen thuộc với nụ cười rạng rỡ. Sững sờ một chút, Alex đứng dậy tiến lại gần cửa.

"Làm sao lại tới đây?" Alex cầm tay Thiên Lam dẫn vào trong.

Thiên Lam giơ giơ hộp cơm lên, tươi cười nói. "Mang cơm trưa cho anh."

Nghe vậy, Alex giơ tay lên xoa đầu cô. Thiên Lam như vậy, làm sao hắn có thể không thương.

Thiên Lam đặt hôm cơm trên bàn, mở từng tầng bày ra.

"Mau ngồi xuống ăn đi. Đây là do em nấu đó."

Alex kinh ngạc nhìn cơm trưa trên bàn rồi lại nhìn Thiên Lam. Hắn vẫn không biết cô còn có thể nấu ăn nữa. Nhìn cũng rất đẹp mắt, không biết mùi vị thế nào?

Nhận đũa từ tay Thiên Lam, Alex gắp một miếng cá cho vào miệng.

"Thế nào?" Thiên Lam cười hỏi. Trong lòng cũng là hồi hộp không yên, sợ Alex không thích mùi vị này.

"Ngon lắm." Vỏ ngoài giòn đều, bên trong mềm mại, thơm ngát. So với tưởng tượng của hắn tốt hơn nhiều. Hắn còn nghĩ dù thế nào cũng phải ăn hết, không để cô thất vọng. Nhưng tay nghề cô thật sự rất tốt, dạ dày hắn không cần chịu tội.

"Vậy sau này em sẽ nấu nhiều cho anh ăn." Cô biết rất nhiều món, dù mỗi ngày đổi một món cũng không có vấn đề.

"Không cần."

Thiên Lam nghi hoặc nhìn Alex. Tại sao lại không muốn cô nấu cho hắn ăn. Chẳng lẽ là Alex không thích thức ăn cô nấu. Nghĩ vậy, Thiên Lam thất vọng cúi đầu xuống.

"Nghĩ gì vậy?" Alex nâng mặt cô lên, trân thành nói. "Anh chỉ là sợ em vất vả, không phải là không thích thức ăn em nấu."

Cầm bàn tay non mịn của cô, dịu dàng đặt một nụ hôn.

"Bàn tay này cần được chăm sóc cẩn thận. Những việc nặng nhọc đó, cứ để cho người khác."

Thấy vậy, Thiên Lam cảm động nhìn Alex. Kiếp trước, chỉ có bản thân cô chăm lo cho mình, chưa từng người nào quan tâm cô vất vả, mệt mỏi hay không. Tới nơi này, cô may mắn được nhiều người thương yêu. Nhưng không ai nói cô cần giữ gìn, chăm sóc dù chỉ là đôi bàn tay.

"Em biết rồi. Vậy thỉnh thoảng em sẽ nấu cho anh."

"Ừ" Alex gật đầu, gắp một miếng khoai tây chiên đến bên miệng cô.

Vui vẻ cắn miếng khoai, giòn giòn, ngọt ngọt. Mặc dù mùi vị vẫn như xưa, nhưng Thiên Lam lại thấy nó ngon hơn bình thường. Mỉm cười gắp lại miếng thịt bò, Thiên Lam cảm thấy thật ngọt ngào hạnh phúc.

Hai người ngươi gắp ta một miếng, ta gắp ngươi một miếng, ngọt ngào ăn hết bữa trưa. Hoàn toàn không quan tâm bên ngoài vì sự xuất hiện của Thiên Lam mà bàn tán xôn xao.

Đầu tiên là thư kí Gucci ngoài phòng chủ tịch. Chàng thanh niên sững sờ nhìn 'búp bê' nào đó được trợ lí Jim dẫn lên, thập thò ngoài cửa phòng chủ tịch, rồi lại được người được xưng 'lạnh lùng, tàn nhẫn' chủ tịch dắt tay vào trong. Khi đó, Gucci cảm thấy thế giới thật quá điện cuồng. Hắn kinh ngạc lôi kéo trợ lí Jim.

"Trợ lí Jim, cô gái vừa rồi là..."

Chữ ai chưa kịp hỏi ra đã bị nụ cười thâm sâu khó lường của trợ lí Jim chặn lại. Nhìn ánh mắt ngươi hiểu, ta hiểu kia, hắn còn có gì không rõ. Kinh ngạc nhìn cánh cửa đóng chặt, trong lòng càng là bất bình kêu gào.

"Tại sao ngay cả người sắt lạnh lùng kia đều có bạn gái, mà thanh niên tài tuấn, đẹp trai rạng ngời, vui tính hài hước như hắn lại vẫn là cẩu độc thân. Thật không công bằng...không công bằng...( 1000 lần)"

Không quan tâm anh chàng Gucci điên cuồng. Khi Thiên Lam được Jim dẫn đi, cô tiếp tân vui sướng vỗ vỗ ngực. May mắn vừa rồi mình không lỗ mãng. Nếu không... Nhìn thái độ của trợ lí Jim, vị tiểu thư đó nhất định là vị đại nhân vật. Cô ấy cầm hộp cơm đi gặp chủ tịch. Ôi, sẽ không là cô tưởng như vậy? Nếu vậy, nhìn thái độ phục vụ tốt đẹp của cô, chủ tịch sẽ cho cô tăng lương đi?

Vừa lúc, có hai nhân viên đi ngang qua, nhìn tiếp tân ánh mắt mộng ảo, ngây ngốc đứng, vội vàng tiến lên hỏi thăm.

"Làm gì mà thất thần như vậy? Đi ăn cơm đi?"

"Chị Elie, nói cho chị chuyện này." Tiếp tân nhìn người tới, thần bí nói. "Vừa rồi có một cô gái rất xinh đẹp đến tìm chủ tịch, còn mang theo hộp cơm nữa. Trợ lí Jim trực tiếp xuống đón cô ấy, thái độ còn rất tôn kính. Chị nói đó có phải là 'chủ tịch phu nhân' không?"

"Không thể nào, chủ tịch chưa kết hôn." Chị Elie phẩy tay nói.

"Vậy là bạn gái chủ tịch." Cô gái bên cạnh suy đoán nói.

"Cũng có thể." Tiếp tân và chị Elie gật gật đầu.

Vừa lúc tan tầm, rất nhiều người đi qua cũng nghe được những lời vừa rồi. Ngay lập tức, tin đồn bạn gái của chủ tịch xuất hiện bay đầy công ty. Mọi người đều tò mò suy đoán đó là cô gái như thế nào mới có thể chinh phục người lạnh lùng như chủ tịch.

Ở một nơi nào đó trên tầng thượng có hai cô gái đứng đối diện nhau. Nghĩ tới những lời vừa nghe được, Julia tươi cười nhìn Mary.

"Cô cũng nghe được lời đồn rồi chứ?"

Mary còn đang tức giận vì chuyện này. Lại có người dám giành trước quyến rũ gia chủ. Đúng là đáng chết mà. Nhìn vẻ tươi cười châm chọc của Julia, trong lòng cô hận phải chết, nhưng vẻ ngoài vẫn bình thản nói.

"Cũng chỉ là lời đồn mà thôi. Ai biết được là thật hay giả."

Đúng vậy. Chỉ là lời đồn. Chỉ có cô, Mary mới là người xứng chức nhất làm gia chủ phu nhân. Tất cả những người khác đều không được phép.

Nhìn gương mặt vặn vẹo của Mary, Julia cảm thấy thật sung sướng. Nụ cười cũng càng thêm rực rỡ, chói mắt.

"Mary, đừng tự lừa mình dối người. Gia chủ chưa bao giờ chấp nhận cô cả."

Dù Mary được phu nhân yêu thích thì sao chứ? Mọi quyết định đều là do gia chủ. Lúc trước, gia chủ không tỏ thái độ, mọi người còn lễ nhượng cô ta ba phần. Bây giờ, gia chủ đã có người trong lòng. Nếu Mary không thông minh, kết cục nhất định thảm hại. Ai bảo cô ta đắc tội nhiều người trong gia tộc như vậy. Bị trả thù là xứng đáng.

"Vậy cô cứ chờ thử xem." Mary cắn răng nói. Đợi khi cô lên làm gia chủ phu nhân, những xỉ nhục của hôm nay nhất định sẽ đòi lại gấp trăm ngàn lần. Cô sẽ cho bọn họ biết thế nào là địa ngục sống không bằng chết. Đến lúc đó, bọn họ sẽ phải quỳ xuống cầu xin cô tha thứ.

"Vậy chúng ta cứ chờ xem thử." Julia tự tin nói.

Không biết thân phận của 'phu nhân tương lai' như thế nào. Dù sao, gia chủ cũng nhất định sẽ cho người đi theo bảo vệ. Nếu Mary khôn ngoan...Hừ. Theo tính cách cô ta nhất định sẽ gây khó dễ cho 'phu nhân'. Đến lúc đó, cô ta cũng xong đời rồi.

Lạnh lùng nhìn Mary gần khuất sau cánh cửa, Julia nhắc nhở.

"Gia chủ rất cố chấp. Nếu đã thích người nào nhất định sẽ không thay đổi."

Nghe vậy, Mary hơi dừng một chút rồi lập tức bước nhanh rời đi. Cô sẽ không để cho điều đó xảy ra. Gia chủ chỉ có thể là của cô.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK