Chương 31
Hai người sửa soạn rồi đi đến nhà chính để báo tin vui cho các vị phụ huynh. Trên đường đi đến Vương gia, Hoàng Thiên ôm cô trong lòng, tay cỡ bra của cô mò vào nắn bóp
– Vậy là anh bị cấm dục cho đến khi em sinh bảo bối ra hay sao??
– Anh chỉ nghĩ đến chuyện đó thôi à
– Không hẳn nhưng nó chiếm phần quan trọng nhất
– Hừ!! Bác sĩ bảo có thể quan hệ nhưng nhẹ nhàng thôi
– Vậy anh vẫn được ăn??
– Biến thái
– Biến thái cũng được, miễn không bị em cho ăn chay là được
Đến Vương gia, anh nhanh chân xuống xe vòng qua bế cô vào nhà
– Này, thả xuống đi em có chân mà
– An toàn là trên hết
– Tiểu Thanh Thanh, cháu bị sao à ( Bà Nội anh hỏi)
– Dạ không sao đâu ạ, do anh ấy lo thái quá thôi nên mọi người cứ yên tâm
Ông nội và ba anh đang đánh cờ ngoài vườn thấy hai người đến thì đi vào nhà
– Đông đủ mọi người rồi, con xin thông báo
– Có việc gì?? ( Vương lão gia)
– Mọi người được lên chức rồi
– Cái gì ( các bậc tiền bối đồng thanh)
– Vợ con có thai rồi ạ cái thai cũng 3 tháng rồi thưa mọi người
– Thằng tiểu quỷ này, sao bây giờ mới nói hả ( Vương lão phu nhân)
– Dạ mọi người đừng trách anh ấy ạ, vì muốn cho anh ấy món quà đặc biệt nên tối qua con mới thông báo
– Vậy hai đứa định chuyện cưới hỏi như thế nào?? ( Ba anh)
– Dạ con tính…….
– Con định khi sinh em bé xong sẽ tính chuyện cưới hỏi sau ạ, đám cưới con của mình được chứng kiến ba mẹ chúng hạnh phúc cũng ý nghĩa ạ
Hoàng Thiên đang định nói đám cưới sẽ được tiến hành trong khoảng 2 tháng tới nhưng cô đã nói trước
– Vậy có được không?? (mẹ anh)
– Đám cưới của hai đứa thì muốn sao cũng được nhưng để tránh tai tiếng bên ngoài và cho cháu dâu danh phận thì ta nghĩ nên làm đám hỏi trước bàn thờ tổ tiên để công nhận vợ chồng đã, còn đám cưới là hình thức bên ngoài thì sau cũng được
– Dạ nghe theo ông ạ
Hoàng Thiên nãy giờ không nói gì, anh cảm thấy khó chịu vì cô không bàn trước với mình. Cô nhận thấy sự khác thường trong biểu hiện của anh định hỏi thì anh bỏ đi lên phòng
– Dạ con xin phép mọi người con lên phòng với anh ấy ạ
– Đi cẩn thận nhé cháu dâu
– Dạ vâng thưa bà
Đi vào phòng cô thấy anh đang đứng nhìn ra ban công, cô đi ra đằng trước rồi ôn lấy anh
– Anh có chuyện gì sao??
– Anh phải hỏi em mới đúng, tại sao quyết định không hỏi ý anh trước
– Anh giận em chuyện này sao, em xin lỗi mà
– Tại sao chúng ta không làm đám cưới trước
– Đám cưới chỉ là hình thức thông báo bên ngoài thôi mà, làm lúc nào chẳng được cái quan trọng là chúng ta sống hạnh phúc trong cuộc hôn nhân này hay không
– Nhưng nó đánh dấu một sự kiện quan trọng của đời người
– Vì nó đặc biệt trong đời người nên em muốn có sự tham dự của một nhân vật đặc biệt, là kết tinh cho tình yêu của chúng ta. Anh thấy sao
Thiên Thanh cần tay anh đặt lên chiếc bụng hơi nhô ra của mình, bàn tay ấm nóng của anh đặt lên làm cô thấy thoải mái
– Được nghe theo em nhưng lễ ra mắt tổ tiên phải nghe theo anh
– Vâng
Nghiêm túc chưa được bao lâu anh đã nhanh như chớp lướt tay lên ngực cô xoa nắn vuốt ve các kiểu, đúng lúc mẹ anh vào phòng làm hai người quay lại giật mình. Tay anh vẫn trên ngực cô làm cô đỏ mặt thúc nhẹ tay vào người anh lí nhí
– Anh bỏ cái tay ra mau lên
– Anh quên
– M…mẹ lên đây sao không gõ cửa( Hoàng Thiên ai oán nói, anh đang tận hưởng giây phút riêng tư của hai người mà)
– Cơm nước xong rồi, hai đứa xuống ăn đi
– Vâng ạ
Đợi mẹ đi xuống Hoàng Thiên liền giở trò biến thái tiếp tục
– Thiên, đi xuống nhà thôi đừng để mọi người chờ
– Một tí nữa thôi
– Anh ra sô pha ngủ đi
– Được rồi
Anh nhanh chóng mặc áo rồi chỉnh trang lại cho cả hai sau đó nắm tay cô xuống nhà
– Hai đứa mau vào ăn cơm đi ( ông nội anh nói)
– Dạ mời cả nhà ăn cơm ạ
Mọi người vui vẻ nói chuyện trong bữa cơm, đa số hỏi Thiên Thanh có ốm nghén hay kén ăn món gì không nhưng trộm vía em bé khá ngoan nên cô không gặp vấn đề.