"Nhìn gì đó? không ngờ cô lại rất thích con nít.'' Nói muốn tôi mời, cuối cùng vẫn là hắn trả tiền, với danh nghĩa là không muốn bóc lột phần tử vô sản.
"Thích chứ, anh không thấy bọn nhỏ rất đáng yêu à? Cơ thể mềm mại, lần nào tôi cũng rất muốn xoa nắn tay của tụi nó, sau đó bóp chân tụi nó. Ma Thanh Thái, có phải anh chỉ có cao lên đúng không, tôi thấy khuôn mặt anh lúc nhỏ với bây giờ chẳng khác gì cả.''
"Nói xàm gì đó, trước đây tôi còn dễ thương hơn nhiều, tôi bây giờ là theo phong cách quý ông lịch lãm.'' Cắn miếng khoai tây chiên Ma Thanh Thái tỏ vẻ kiêu ngạo lạnh lùng, ngay lập tức, cốc coca tôi vừa uống đã phun ra.
"Tống Tường! cô có thể bớt chơi dơ lại được không?"
"Xin, xin lỗi! Chỉ là nhìn gương mặt này của anh mà nói quý ông lịch lãm, thật sự rất rất buồn cười.. Ha ha... Ma Thanh Thái, anh thực sự chỉ có thể đi theo hướng ngôi sao nhí thôi, kiểu đàn ông trưởng thành không thích hợp."
Tôi vô cùng thành khẩn đề nghị hắn, chỉ sợ hắn có ngày nghĩ không thông suốt. Một khuôn mặt đáng yêu thế này đi giả ngầu làm gì.
"Ha ha, nếu không thể đi theo hướng đàn ông trưởng thành thì một nam tổng tài cũng được chứ hả? Nói mau, cô với hắn rốt cuộc có quan hệ gì? Sao mỗi lần nói đến Khưu Nhiễm Trạch là sắc mặt lại xấu đến thế? Đừng nói với tôi hắn là bạn trai cũ của cô nhé."
"Hắn chính là bạn trai cũ của tôi mà." Thuận ttheo lời của hắn, tôi trả lời, lần này người sặc coca không phải tôi nữa.
"Ồ! Bạn trai cũ của cô là hắn? Loại mặt hàng như hắn mà cô cũng cần?" Ma Thanh Thái lau miệng không quan tâm tới hình tượng nữa. "Tôi thực sự rất muốn biết phụ nữ mấy người có mắt thẩm mỹ thế nào, ngay cả một tên ảnh đế như thế cũng có thể nuốt trôi, không cảm thấy cuộc sống rất ra vẻ rất buồn nôn hả?"
"Lúc đó không cảm thấy vậy mà, tất cả đều do sức mạnh của tình yêu." Tôi cũng rất tò mò khi đó tôi rốt cuộc đã nghĩ gì trong đầu, lại đi thích Khưu Nhiễm trạch một tên không có nội hàm, chỉ được mỗi cái miệng. Quả nhiên là tuổi quá nhỏ gây ra họa.
"Theo cá tính của cô, không giống kiểu phụ nữ nửa vời, nói mau, rốt cuộc hắn đã làm gì với cô?" Đập tan nồi đất hỏi đến cùng, Ma Thanh Thái chính là kiểu người thà làm cho máu phun ra từ vết thương chứ không để nó tiếp tục thối rữa. Trong lòng tôi hơi căng thẳng nhớ lại những chuyện trong quá khứ giống như bị từng đao từng đao cứa vào da thịt.
"Bà ngoại tôi có đứng tên một mảnh đất trong mắt mọi người thì không được có giá lắm, bọn họ đời đời kiếp kiếp sinh sống ở đó, cuộc sống an yên cứ thế trôi qua. Sau khi cha mẹ mất, tôi theo anh trai tới nương nhờ nhà bà, lúc tôi học cấp ba có một nhóm người đi vào thôn chúng tôi, nói muốn đầu tư thay đổi điều kiện kinh tế của nơi này, mang ước mơ về một cuộc sống phồn vinh đến cho rất nhiều người dân trong thôn, bà tôi và những người khác vốn cũng nghĩ rằng chúng sẽ làm gì đó tốt đẹp, nhưng không tất cả chỉ là kẻ lừa đảo! không chỉ nhà họ Khưu, còn rất nhiều nhà máy cửa hàng tư nhân khác bọn chúng chỉ mơ tưởng về tài nguyên cát đá ở chỗ chúng tôi, chúng nói muốn mang cát đá chuyển ra bên ngoài, kiếm lấy khoản tiền kếch sù. Tệ nhất, chỉ cần mở một nhà máy trong thôn, chất thải cứ xả ra đó, bọn chúng không cần lo gì nữa, chỉ chờ đếm tiền....Nhà họ Khưu đến nay trên danh nghĩa là công ty sản xuất trang thiết bị nhà tắm, nhưng thật ra chỉ là mượn danh nghĩa, trên thực tế đã đầu tư rất nhiều các chế phẩm hóa học sau lưng làm rất nhiều chuyện ghê tởm."
Ngôi làng đã từng xinh đẹp giản dị một thời nay không còn nữa, đã bị người ngoài làm tổn hại không thương tiếc, đến bây giờ đã nằm trong tình trạng khô cằn hầm hố.
"Anh trai tôi là một đạo diễn, khi đó anh ấy đang quay phim tài liệu cho thôn, trong lúc vô tình đã phát hiện bọn chúng đang bày mưu tính kế riêng, anh tôi nói cho bà ngoại cho cậu biết, sau đó chuyện này được truyền ra ngoài. Người trong thôn chia làm hai phái, một bên đã nhận tiền của nhà máy, hô hào khẩu hiệu cải thiện kinh tế, ủng hộ bọn chúng ở lại; bên còn lại là do anh trai tôi đứng đầu nỗ lực đuổi bọn họ ra khỏi thôn, mặc dù đã làm hết cách để xin giúp đỡ từ phía chính quyền nhưng đều không nhận được sự đồng ý và hỗ trợ, toàn bộ đều đứng về phía bên kia, nói là chuyện chưa có xảy ra thì sao có thể kết luận như vậy được. Khi đó tôi vừa mới hẹn hò với Khưu Nhiễm Trạch, hắn đã đến thôn sớm hơn nửa năm so với kế hoạch, lấy danh nghĩa là nghỉ phép nhưng thật ra là do cha hắn có ý định để hắn tới tiếp quản nhà máy ở đó trong tương lai. Hắn vận dụng khả năng diễn xuất của mình lừa gạt được không ít người ủng hộ hắn, sau này do không thể cưỡng lại sự cám dỗ của đồng tiền mà càng ngày càng nhiều người bán đất, cái đinh trong mắt duy nhất chính là bà ngoại tôi, bởi vì có anh trai tôi cố sống cố chết giữ lấy..... không bán."
Nói đến đây, tôi có chút nghẹn ngào, viền mắt đỏ hoe, không cầm được tiếng khóc nức nở.
Danh Sách Chương: