-Sao? - Nó quay người lại hỏi
-Em .... 2 năm .....2 năm qua em sống thế nào ? -Hắn nói nhỏ
-Tôi khỏe - 2 từ này nó khó khăn mới nói ra 1 cách mạnh mẽ được , nó cố quên rồi mà sao hắn cứ gợi lại cho nó .
-Anh xin lỗi - Hắn nhìn nó chân thành
-Không cần phải xin lỗi , chuyện dù gì cũng đã qua rồi . Mà nếu người có lỗi thì phải là tôi , tại tôi ngu ngốc - Nó nói đều đều
-Em đừng nói thế , anh biết anh sai rồi , tha thứ cho anh nhé em - Hắn nắm tay nó
-Tha thứ ? Anh nghĩ nó dễ dàng như anh nghĩ sao? - Nó ngước mắt nhìn hắn
-Anh biết là em không thể , nhưng anh sẽ cố gắng làm cho chúng ta có thể quay lại , tin anh đi - Hắn nói chắc nịch
-Không nói về chuyện này nữa , đến đây là để chơi chứ không phải để khơi lại chuyện cũ , hãy coi như chúng ta chưa từng nói gì cả - Nó nói rồi bước đi
-............ - Hắn im lặng rồi cũng bước theo nó
-Tại chỗ Vy-Huy-
Cả hai đang ngồi trên cùng 1 chiếc xích đu , 2 người 2 ý nghĩ khác nhau . Vy thì nhìn xuống dưới đất thẫn thờ , đầu thì suy nghĩ làm thế nào để nó biết hắn yêu nó thế nào . Trong khi đó thì Huy đang ngồi nhìn , ngắm những cô gái khác đi bên đường . Bỗng 1 cô nàng ăn mặc theo phong cách sexy , thiếu vải đi qua, thu hút ánh nhìn của Huy , cùng lúc đó Vy cũng quay sang Huy .
-Huy , anh nghĩ làm thế nào để Nhi với Phong gần nhau hơn - Vy hỏi , quay sang thì thấy Huy đang nhìn gái chăm chú , máu ghen trong người lại bộc phát
-À ừ thì ..............- Huy nói nhưng mắt không rời cô nàng sexy kia
-Thì sao ..........Hả? -Vy gằn giọng , thuận tay véo tai Huy
-Á , đau quá vợ ơi huu- Huy khóc không ra nước mắt
-Biết đau hả? Vậy sao còn có gan nhìn gái hả ? - Vy hét
-Anh biết lỗi rồi , lần sau anh không thế nữa - Huy nhìn Vy hối lỗi
-Lại còn có lần sau ? - Vy liếc
-Kh...không hì hì - Huy cười cười
-Hừm ,lần này em tha , lần sau anh chết chắc - Vy bẻ tay rôm rốp
-Hì hì bà xã muôn năm - Huy ôm Vy
-Tại chỗ Thiên - Trâm -
Tưởng 2 ông bà này đi chơi vui vẻ ở đâu chứ , hóa ra là đi rình nó với hắn , đang rình thì mất dấu .
-Đâu mất rồi - Thiên nói
-Ừ vừa nãy còn thấy mà , giờ sao hả chồng? - Trâm nhăn nhó
-Thôi , cố chờ ở đây 1 chút đi , lát có khi nó quay lại rồi rình tiếp - Thiên thốt ra 1 câu mà khong thể ngu hơn .
Bỗng 1 bàn tay nào đó vỗ nhẹ vào Thiên .
-Bọn họ không quay lại đó đâu mà rình - Nó nói khẽ
-Kệ đi rình là phải rình tới chót - Thiên khều tay nó ra khỏi vai mình , mắt không thèm để ý
-À mà ủa , giọng em sao kì kì vậy Trâm - Thiên quay sang Trâm thắc mắc
-Gì đây? Giọng em sao mà kì? - Trâm hỏi
-ỦA vừa em không nói gì hả? - Thiên nói
-Em đâu nói gì - Trâm nói
-Lẽ nào ...............- Cả 2 đòng thanh rồi cùng nhau quay người lại
Và .....................
-Á á á á á - Đồng thanh
-2 người rảnh quá ha ?- Nó cười đểu
-Hơ hơ rảnh gì đâu em -Trâm nói vấp váp
-Theo tụi tui làm gì vậy? -Hắn hỏi
-Ai nói là tụi tao đi theo mày , vớ vẩn chẳng qua là ............. là trùng hợp thôi nha - Thiên vênh mặt ,trong lòng tự nhủ' Sao mà mình thông minh quá vậy nè'
-Ơ trùng hợp quá ha , vậy mà em vừa nghe ai nói là rình trộm ý không biết - Nó vờ ngu ngơ
-Thì thì ......- Thiên gãi đầu
-Thì sao? Hai người nói lí do đi , tai sao rình trộm ? - Nó hỏi
-Thì tụi chị chỉ muốn xem em với Phong thế nào thôi mà - Trâm cúi gằm mặt
-Hờ , cuỗi cùng thì cũng nói thật , mà thôi đi về đi em chơi mệt lắm rồi - Nó nói khổ
-Em chơi gì mà mệt? - Thiên nhanh nhảu
-Trời em với anh ta đi tàu lượn, nhà ma, ăn kem,.... bộ anh chị đi rình mà không biết à ? - Nó nói
-Thì tụi chị cũng phải đi chơi chứ, sao mà theo tụi em suốt được - Trâm kể
-Mà 2 đứa đi nhiều nơi chắc vui lắm nhỉ? - Thiên cười gian tà
-Hai nói gì vậy? Về thôi - Nó nói rồi bỏ đi , trông thì tưởng nó giận dỗi nhưng mà trong lòng thì vui lắm , cảm giác khi đi cùng hắn thật sự là rất hạnh phúc , tại đây nó và hắn đều tìm được lại kỉ niệm ngọt ngào của cả hai.
-Nhi cùng mọi người về nhà tôi ăn cơm nhé - Hắn kéo tay nó
-Ok luôn , chờ mãi - Thiên cười đểu
-Em thấy sao? - Hắn nhìn nó
-Cũng được - Nó gật đầu nhẹ
-Chờ chút để gọi 2 đứa quỷ sứ kia đã - Trâm nói rồi nhấc máy gọi cho Vy và Huy .
-Tại biệt thự KING nhà hắn -
Nó cùng mọi người bước vào , và bắt tay vào việc làm bữa trưa . Nó , Vy và Trâm đang định xuống bếp nấu nướng thì hắn kéo tay nó lại .
-Em ngồi đây nghỉ ngơi đi , đi chơi cũng mệt rồi để anh , Huy và Thiên nấu cho - Hắn cười dịu dàng
-Hả??// - Ba tụi nó đồn thanh
-Ngạc nhiên lắm sao , đừng xem thường tụi này nha - Thiên vênh mặt
-Hãy đợi đó , sơn hào hải vị sẽ có ngay - Huy cũng tự sướng
-Ừ thì sơn hào hải vị - Đồng thanh
Chờ tụi hắn đi thì Vy và Trâm nhìn nhau bất giác cười ma mị .
-Nhi , lên trên lầu đi tao muốn cho mày xem cái này - Vy nói
-Đúng đó , em lên đầu đi sẽ có điều bất ngờ lắm đấy - Trâm nắm tay nó
-Được - Nó cười nhẹ , nó cũng muốn xem thứ bất ngờ đó là gì
Thế là cả 3 người cùng nhau lên lầu ,
-Trong phòng hắn -
Cả 3 bước vào với sự ngạc nhiên của nó . Nó nhớ lúc trước , phòng của hắn là màu xám , u tối vậy mà giờ căn phòng lạnh lẽo ấy đã được sơn lại với màu tím thủy chung à nó yêu thích nhất . Lúc trước phòng hắn bừa bộn không khác gì ổ lợn , vậy mà giờ đã sạch sẽ gọn gàng, ngăn nắp làm nó ngạc nhiên tột độ .
-Quay trở về quá khứ -
-Phòng anh sơn màu này nhìn khó chịu quá đi mất - Nó nhăn nhó
-Anh thích màu này vì nó giống anh - Hắn thản nhiên
-Đã thế phòng còn bừa bộn quá đi mất - Nó nhăn nhó tập 2
-Tại người giúp việc về quê mấy hôm nên không dọn được -Hắn bào chữa
-Haiz .. Anh với em khác nhau quá , em thì thích phòng sơn màu tím vì nó tượng trưng cho sự chung thủy , và em cũng muốn căn phòng đó phải gọn gàng ngăn nắp thì nhìn mới thấy hài lòng . -Nó nói
- Trở về hiện tại -
Hắn vẫn nhớ đến lời nó nói làm nó không khỏi cảm động , tiến sâu vào căn phòng thì nó nhìn thấy ảnh nó và hắn ở khắp nơi , trên bàn , trên tường . đầu giường ,..... Đặc biệt là không 1 hạt bụi nào có thể dính trên mỗi 1 tấm ảnh . Đang suy nghĩ mông lung thì 1 vật thu hút tầm mắt của nó . Nó tiến đến bàn máy tính , nơi có đặt lọ thủy tinh hình trái tim long lanh , bên trong chứa rất nhiều những hình trái tim đỏ rực trên đó có ghi ' Anh nhớ em ' . Cầm lọ thủy tinh trên tay mà nó cảm thấy xúc động vô cùng , nó không ngờ nó đối với hắn quan trọng đến thế . Quay qua nhìn Vy và Trâm nó hỏi :
-Cái này là sao vậy?
-Đó là lọ tình yêu của Phong dành cho mày đấy , đồ ngốc - Vy mắng yêu nó
-Kể từ ngày em đi khỏi Phong , mỗi ngày cậu ấy đều thả 1 trái tim vào trong lọ với dòng chữ 'Anh nhớ em ' để mong chờ em trở về - Trâm nói đều đều
Nó nghe xong thì quay mặt lại nhìn chăm chú vào lọ thủy tinh , nước mắt không tự chủ lại rơi xuống , tránh để cho 2 người kia nhìn thấy nó vội vàng lau đi rồi đặt lọ lại chỗ cũ. Vừa lúc cũng có tiếng gọi của hắn
-Mọi người ơi xuống ăn cơm - Hắn hét to
-Xuống liền , Nhi đi thôi - Trâm nói vọng xuống rồi quay sang nó
-Vâng - Nó cười nhẹ rồi đi xuống lầu
Xuống dưới nhà nhìn vào mâm cơm mà tụi nó không thể kiềm nỗi sự ngạc nhiên , há hốc mồm hết lượt .
-Nè , ngậm mồm vào coi , ruồi bay vào giờ , bộ chưa thấy sơn hào hải vị bao giờ hả các cô nương - Huy vênh mặt
-Đã thấy tài năng của tụi này chưa - Thiên tự đắc
-Tài năng cái con khỉ ý , tao nấu hết đấy mà tụi bây ngồi kể công nghe hay quá nhỉ ?- Hắn nói đểu
-Hờ hờ hờ , trông kìa lại còn bày đặt đòi xuống nấu - Vy bĩu môi
-Tài năng xuất chúng hờ hờ - Trâm cũng bĩu môi
-Hì hì oai tí thôi mờ - Huy , Thiên đồng thanh nói , đồng thanh gãi đầu
Nó ngồi xem từ nãy mà ôm bụng cười sằng sặc , hắn thấy vậy mà cười hạnh phúc .
-Nào ăn cơm thôi - Hắn nói rồi kéo nó ngồi cạnh mình
-Ái chà chà , kinh ta - Huy cười đểu
-Mày nói nữa là tao cho ra cổng ăn cơm đấy - Hắn trừng mắt
-Hì hì đùa chút thôi , vợ ơi ăn cái này nè - Huy nói xong thì gắp đồ ăn cho Vy
-Cảm ơ chồng -Vy cười
-Trâm yêu dấu , em ăn cái này đi - Thiên gắp cho Trâm miếng thịt to đùng
-Oh , cảm ơn ông xã- Trâm cười
-Bảo Nhi ơi , em ăn cái này nè , ăn mấy thứ đó mập thì xấu lắm - Hắn thấy nó ăn thịt giống Trâm thì vội ngăn , rồi gắp cho nó miếng cá vào bát
-Cảm ơn hì hì - Nó cười
4 người kia nhìn thấy cảnh này thì nhìn nhau cười ma mị , bởi chiến dịch tác hợp nó với hắn đang đần chuyển sang 1 trang sử mới , khiến khoảng cách của hắn với nó ngày càng gần hơn .