Mục lục
Thái Tử Phi Thất Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lạc cảm giác mình rốt cuộc nghe không nổi nữa, nàng đứng lên, chặn lời Diệp lão gia mà nói ” Phụ thân muốn nói cái gì cứ việc nói thẳng thôi! Nữ nhi hiểu được ý tứ của phụ thân.”

Diệp lão gia bị Diệp Lạc chặn lời, có điểm xấu hổ, hắn trầm mặc một hồi, mới lại nói tiếp “Con gái, vi phụ cũng không phải thiên vị Linh Nhi, ngươi cũng biết, Linh Nhi tuy rằng còn không có cùng thái tử thành thân, nhưng là, nàng đã là người thái tử, vi phụ không thể không vì danh tiết nàng suy nghĩ, ngươi bây giờ là Thái Tử Phi do hoàng thượng tự mình tứ hôn, dù sao cùng Linh Nhi cũng là tỷ muội, trong cung, ngươi nên nhường nàng.”

Diệp Lạc cố nén khí tức trong lòng, cười lạnh một tiếng, nói ” Phụ thân là sợ muội muội trong cung chịu ủy khuất sao? Phụ thân không cần phải lo lắng, hiện tại thái tử điện hạ đối muội muội yêu thương có thừa, há lại sẽ để nàng chịu nửa điểm ủy khuất? Không đến phiên tỷ tỷ ta đây lo chuyện!”

Diệp lão gia bị Diệp Lạc nói trúng tâm sự, không khỏi có điểm xấu hổ, hắn ho nhẹ một tiếng, có điểm ngượng ngùng nói “Con gái, vi phụ không phải ý tứ này, vi phụ chính là hi vọng hai tỷ muội các ngươi, trong cung đối đãi tốt với nhau, ngươi hiểu được khổ tâm của vi phụ không?”

Diệp Lạc hít một hơi thật sâu, hai mắt nhìn thẳng Diệp lão gia, đột nhiên hỏi “Phụ thân, người còn nhớ rõ mẫu thân sao? Mẫu thân qua đời đã hơn ba năm rồi, người có từng nhớ qua mẫu thân? Người có từng đi trước mộ phần của nàng đốt quá nén hương, châm hạ nửa chén nước rượu? Có từng làm không? Ở thời điểm nương qua đời trong ba năm này, nếu không phải mừng thọ gia gia, gia gia để cho ta hồi phủ, ngươi có từng nghĩ tới ta ở nơi nào? Ngươi có từng còn nhớ rõ có nữ nhi ta Diệp Lạc này?”

Diệp lão gia bị Diệp Lạc chất vấn xấu hổ đến trên mặt lúc đỏ lúc trắng, hắn có điểm cà lăm nói “Này…. Lạc nhi…. Vi phụ…. Vi phụ từng có cho người ta tiếp ngươi hồi phủ, chính là… Chính là ngươi cự tuyệt trở về… Đại nương ngươi còn nói ngươi đang ở đây thành thói quen…. Cho nên… Cho nên vi phụ mới…..”

Diệp Lạc cười tự giễu, thản nhiên nói “Phụ thân không cần giải thích, kỳ thật, nữ nhi đều hiểu được, mẫu thân bởi vì nữ nhi thân thể không tốt, từ nhỏ liền mang nữ nhi bên ngoài tĩnh dưỡng, không có hầu hạ ở bên người phụ thân, trong phủ hết thảy, cũng là đại nương chua toàn, phụ thân yêu thương đại nương, cũng là phải! Chính là, nữ nhi tưởng nói cho phụ thân lúc mẫu thân qua đời, vẫn hi vọng phụ thân có thể nhìn nàng, đáng tiếc, phụ thân luôn tìm lý do không đi, hiện tại mẫu thân đã qua đời, nữ nhi hi vọng phụ thân có thể đi trước mộ phần mẫu thân, vấn an mẫu thân một chút, vì nàng thắp 1 nhag hương!”

Diệp lão gia không dám đối mặt ánh mắt Diệp Lạc, hắn cúi đầu, nhỏ giọng nói “Vi phụ sẽ đi, Lạc nhi, vì phụ thực xin lỗi mẹ con các ngươi.”

Diệp Lạc thở dài một hơi, xoay người, nhìn về phía bên ngoài phòng khách, chậm rãi nói “Phụ thân, về sau nữ nhi vào cung, không thể thường thường hồi phủ rồi, hiện tại nữ nhi muốn đi gặp gia gia một lần.”

Diệp lão gia gật gật đầu, nói ” Gia gia của ngươi tại hậu viện, ta sai người dẫn ngươi đi!”

Diệp Lạc trào phúng cười, nàng đột nhiên cảm giác được, nàng ở Diệp phủ, chính là một điều đáng cười, Diệp phủ ở trên danh nghĩa là nhà của nàng, nhưng là, nàng ngay cả hậu viện Diệp phủ ở nơi nào cũng không biết, ngay cả chính nàng cũng không nhớ được đường đi, coi như là nhà của nàng sao?

Đi ra phòng khách, Diệp Lạc ngẩng đầu nhìn mây trắng chậm rãi trôi trên bầu trời, nàng đột nhiên cảm giác được, mình tựa như bạch vân không ngừng phiêu bạc trên cao, không có nơi dừng, nơi đó cũng không phải nhà của nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK