-em tì mò về dây chuyền này sao?nó không liên quan đến em nên tôi không phải trả lời-hắn nghiêm nghị tuy đau nhưng vẫn tỏ ra cái thái độ lạnh lùng thờ ơ kia làm ai đó bực mình...
-tôi thấy nó đẹp.nên tôi hỏi thôi.định hỏi anh xem mua ở đâu để tôi tặng quà sinh nhật cho con bạn ấy mà......-nó giả vờ gặng hỏi....
-không có cái thứ hai giống như thế này đâu.may ra chỉ là hàng giả mạo.nhưng một thứ bên trong không thể nào giả được -hắn nghiêm nghị nói.....
Nó chợt bừng tỉnh...câu nói đó.sao giống quá vậy "cái vòng này chỉ có một trên thế giới thôi.nếu giống thì chỉ giống hình dáng bên trong khôbg thể nào giống được...."là hắn....chính là hắn.....bây giờ nó mới có thể hiểu đc...nhưng cũng bình tĩnh nói
-ủa.cáu đó là ai tặng anh sao.quan trọng lắm hả????
-ukm thì....tôi coi như vật báu của mình...đồ đôi với em gái.tôi ổ khía.còn nhóc con đí là hình chìa khóa"-hắn nói
Sao??là em gái.hắn đâu có biết cái chiếc vòng cổ hình chìa khóa đang ở đây.lòng nó đau như có cái gì cứa vào.thì ra từ trước đến bây giờ hắn chỉ coi nó như là đứa em gái thôi sao.vậy tại sao lại như vậy chứ.ní chờ hắn suốt 10 năm mà hắn nói nó chỉ là đứa em gái.ní muốn òa lên khóc...nhưng lí chí không cho phép nó yếu đuối.
-là em gái của anh.tôi nhớ anh đâu có em gái.....-nó
-chuyện này.....nói chung....tôi không biết coi cô bé đó là gì....là em gái tôi!
Lại một lần nữa.hắn nói nó là em gái hắn.bé rin và ken ngày xưa chơi vơus nhau.hắn hứa sẽ cưới nó.giờ thì sao.coi nó là em gái....đôi mắt đã ngấn lệ từ lúc nào không biết làm hắn sững người....
~hết chap~