• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Dịch Thừa Phong rất bình tĩnh, làm bộ coi như không biết, chỉ nhàn nhạt nói: "Anh muốn gì?"
"Tôi muốn con tiện nhân đó." Lăng Thiên Trì thẳng thừng nói.
"Nếu tôi nói không được thì sao?"
"Anh như vậy là đang bảo vệ cô ta sao? anh đã yêu cô ta rồi phải không?"
"Tôi không muốn giải thích nhiều với anh, vẫn là câu đó, muốn gì cứ nhắm vào tôi."

"Nhắm vào anh? ha! trước kia tôi quả thật rất hận anh, rất muốn anh chết nhưng sau này tôi nghĩ kỹ lại thấy anh đáng thương hơn đáng hận cho nên tôi quyết định tha cho anh, anh nên biết ơn tôi mới phải, với lại con tiện nhân kia là hung thủ đã gián tiếp giết chết Tiểu Ngọc, anh thật sự không hận cô ta chút nào sao, nghĩ lại đi! nếu không có cô ta thì anh và Tiểu Ngọc đã sớm thành vợ chồng rồi, là cô ta hủy hoại anh, hủy hoại Tiểu Ngọc, hủy hoại những ngày tháng tươi đẹp của bốn người chúng ta, chia cắt hai người âm dương cách biệt, Dịch Thừa Phong! anh không thấy cô ta rất đáng hận sao?"
Lời nói của Lăng Thiên Trì làm anh có chút phân tâm, quả thật hắn nói rất đúng, nếu không có Thiến Vy thì có lẽ mọi thứ đã không tồi tệ như bây giờ, sự tồn tại của cô ta đã gián tiếp hủy hoại tất cả, tất cả mọi chuyện đều vì cô ta mà ra, nếu không có cô ta thì anh cũng không mất đi cái ghế CEO, là cô ta đã hủy hoại hạnh phúc của anh, hủy hoại tương lai của anh.
Trong mơ hồ, ý thức trong lương tâm đánh cho anh tỉnh lại, không, tất cả những chuyện này đều là ngoài ý muốn, không ai muốn nó xảy ra cả, lời nói của Lăng Thiên Trì chỉ có một nửa là đúng, hắn đang muốn nhiễu loạn tâm trí anh, muốn lợi dụng chuyện này để lôi kéo anh khiến anh hận Thiến Vy, suýt chút nữa anh đã bị trúng kế của hắn rồi.
"Lăng Thiên Trì anh đừng phí công vô ích nữa, tôi sẽ không cho anh toại nguyện đâu!"
Người nọ sắc mặc vẫn không thay đổi chỉ vỗ tay bốp bốp tán dương vài cái nói: "Lợi hại! lợi hại!" Hắn đã nói cặn kẽ như vậy rồi mà Dịch Thừa Phong vẫn không hề hứng gì.

Được, nếu không thể làm cho anh hận Thiến Vy vậy xem ra hắn chỉ có thể xuất chiêu độc.
Bỗng hắn nhìn anh đầy kỳ lạ nói: "Dịch Thừa Phong anh trước giờ ngoài mỹ nhân ra thì vẫn còn giang sơn, bây giờ mỹ nhân đã mất rồi, nếu còn mất thêm giang sơn nữa thì..."
"Anh nói như vậy là có ý gì?" Dịch Thừa Phong làm bộ không hiểu.

Lăng Thiên Trì lại ngồi xuống sofa một lần nữa, hắn gác hai chân lên bàn, nhìn như một quý ông đôi chân thon dài toát lên khí thế khó ai bì được, khuôn mặt kia không giấu được xảo trá, rồi cất ra một câu không đầu không đuôi.
"Anh bình thường hay dở thủ đoạn gì tôi đều biết hết, thuộc hạ của tôi năm đó bị anh dùng tiền mua chuộc, vài tên sau khi lợi dụng xong đã bị anh giết chết, tôi biết âm mưu của anh, nhưng nếu anh đồng ý giao con tiện nhân đó cho tôi thì tôi sẽ mở lòng bồ tát, coi như không hề biết gì hết."
"Anh đang nói cái gì vậy? tôi nghe không rõ!"
"Anh còn ép tôi phải nói ra nữa sao? 5 năm trước, Manh Dương, Duẫn Lực, J.A, Hoan Hủy,...!vì sao mà phá sản? Anh nghĩ tôi thật sự không biết hay sao? Chỉ vì muốn kiếm tiền cho Hằng Đại mà anh mất hết nhân đạo, giở thủ đoạn hèn hạ mua chuộc người trong xưởng sản xuất bỏ hóa chất độc hại vào trong lúc điều chế khiến sản phẩm sau khi đóng gói rồi tung ra thị trường, người tiêu dùng mua về sử dụng da đầu bị ngứa, tóc thì bị gãy rụng ảnh hưởng đến uy tín chất lượng của Manh Dương khiến Manh Dương bị lỗ nặng, nợ nần chồng chất, người tiêu dùng khắp nơi đi khiếu nại tố cáo, cảnh sát điều tra đem đi cho các nhà khoa học phân tích thì phát hiện trong dầu gội có chất độc.

Cuối cùng Manh Dương phá sản, người vô tội thì bị bắt vào tù còn kẻ âm mưu tất cả thì sống nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật! Chưa hết! sau khi thành công lật đổ Manh Dương, anh tiếp tục giở thủ đoạn tán tận lương tâm đó với các công ty đang cạnh tranh khác, anh khiến bọn họ người thì vào tù, người thì tự sát, người thì đổ bệnh mà chết, tan nhà nát cửa cũng thôi đi, đằng này còn chính tay thủ tiêu hết tất cả những người mà anh đã từng mua chuộc để diệt trừ hậu hoạn.


Mà những người mà anh đã giết chết đó còn có cả thuộc hạ của tôi, lúc đó tôi thật sự rất muốn nhìn cho rõ xem trái tim của Dịch Thừa Phong anh rốt cuộc là màu gì, tại sao một con người ngày thường luôn ra vẻ đạo đức nhân hậu như anh lại có thể làm ra loại chuyện tán tận lương tâm như vậy! Bên ngoài thì lương thiện thơn thớt nói cười, bên trong thì âm hiểm giết người không dao, tất cả mọi người đều bị vỏ bọc đạo đức giả của anh lừa cho quay vòng vòng!"
Dịch Thừa Phong lùi về sau hai bước, khuôn mặt một chút biểu tình cũng không có, chỉ hoang mang nhìn hắn.
Lăng Thiên Trì thấy vậy cười lạnh, nói: "Sao vậy? rất bất ngờ, không rõ tại sao tôi lại biết được chuyện xấu của anh, đúng chứ?"
Được biết 5 năm trước, Manh Dương, Duẫn Lực, J.A, Hoan Hủy,...!đều là những tập đoàn cạnh tranh khốc liệt với Hằng Đại, với bản lĩnh của Dịch Thừa Phong thì cho dù không cần làm ra loại chuyện như vậy cũng đủ để Hằng Đại cầm đầu giới mỹ phẩm, nhưng năm đó anh và Dịch Kính Đình xảy ra xích mích nặng, giận cá thì chém thớt..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK