Naru tầm mắt đảo qua kích cỡ bồn chứa bên cạnh, lập tức đến gần xem: "Thiên a, dịch dinh dưỡng cấp đặc biệt. Mỗi ngày tiêu hao chừng bao nhiêu?"
Tô Lăng nhớ lại rồi trả lời: "Linh thực cấp A mỗi cây một ngày tiêu hao chừng 3 lít, rất đắt sao?"
"Ba lít một ngàn, nếu liên tục cấp cho chúng nó thì chính là chi ra một số tiền thật lớn."
Tiêu Chiến nhẩm tính trong đầu, ba cây linh thực cấp A mỗi ngày yêu cầu 3000, Tiên Ma Khoai không biết cần nhiều ít, phỏng chừng chỉ có nhiều hơn cứ không thể nào ít hơn.
Nói như vậy, một tháng tiền dịch dinh dưỡng chi ra phải đến mười vạn.
Nhưng nghĩ lại lợi ích của chúng nó, cậu cười rộ lên: "Không sao, chúng nó mỗi ngày cung cấp nguyên vật liệu liền giá trị một vạn, về sau còn có cầu dịch, mỗi ngày ít nhất có thể thu vào ba vạn."
Này không phải là linh thực nữa rồi, hoàn toàn là châu báu!
Naru vỗ tay, đôi mắt tỏa sáng: "Con nói rất đúng, chúng nó nên dùng dịch dinh dưỡng tốt nhất."
Naru vui sướng hài lòng mà duỗi tay sờ viên cầu của Hồng Cầu Quả cách ông gần nhất, sợi tơ mỏng trên viên cầu đột nhiên banh thẳng, giống như châm đâm tới một chút.
"Ui......" Naru lập tức rút tay về, che lại ngón tay, ngón giữa nhỏ ra một giọt máu.
Tiêu Chiến sửng sốt, khẩn trương mà nhìn Hồng Cầu Quả.
Naru bắt đánh giá miệng vết thương một lát, nhún vai cười: "Không có việc gì, chỉ là đâm nhẹ, không có phóng thích nọc độc."
Ông lấy khăn giấy xoa xoa tay, nhìn Hồng Cầu Quả nhắc mãi: "Sao lại hung như vậy? Chỉ là sờ một chút mà thôi, ta cùng A Chiến chính là người cùng nhà!"
"Nó nghe không hiểu, con là lần đầu tiên nhìn thấy nó đả thương người."
"Đối với những người không phải Omega thì linh thực có tính bài ngoại, đương nhiên, nếu Omega cưỡng chế lấy nguyên vật liệu, tao ngộ so với thúc cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu."
Nhớ tới lần ở công ty bảo hiểm lấy linh thực ra, mấy người bảo tiêu Alpha cũng không tới gần chúng được, Tiêu Chiến dặn dò: "Vậy phải nhắc nhở nhân viên trong cửa hàng một chút."
"Hậu viện chỉ có Tiểu J cùng công hội lâm thời được phép lui tới, thúc sẽ nói lại với bọn họ."
Ông nhìn xuống ba cây linh thực không ngừng dán lên người Tiêu Chiến, lại nhìn Tiên Ma Khoai lén lút đem cái căn đen thui ngâm trong dịch dinh dưỡng, hút hút hút.
"Chúng nó hình như rất sợ Tiên Ma Khoai a, có thể cùng nhau đặt ở trong lều sao?"
Tiêu Chiến cũng không xác định: "Thử xem đã."
Vì thế cậu cùng Naru đem ba cây linh thực đến dựa vào góc cửa, sau đó cùng nhau đem Tiên Ma Khoai đặt ở góc trong cùng, bảo trì khoảng cách xa nhất.
Nhưng mà khi mới chuyển Tiên Ma Khoai sang vị trí đó, những cây linh thực cấp thấp trực tiếp dọa hư, hai cây rớt hoa, một gốc cây chiết eo.
Thoạt nhìn vô cùng thảm.
Tiêu Chiến: "......"
May mà cậu dán miếng dán ngăn cách, bằng không cậu thật sự hoài nghi sẽ bị cảm xúc hoảng sợ của các cây linh thực này vây quanh.
Cậu quay đầu nhìn ba cây linh thực cấp A, tuy rằng không có rơi đầu chiết eo nhưng lại không tốt lắm, ôm nhau run bần bật.
Naru chậc lưỡi: "Cấp bậc này lực áp chế quá mạnh."
Ông đến gần nhặt hoa hồng bị doạ rụng trên mặt đất lên xem thử: "Không thể dùng."
Tiêu Chiến cũng đi qua nhìn thử, cánh hoa cùng nhuỵ hoa hoàn toàn không giống khi thu thập, màu đỏ ở giữa rõ ràng biến thành màu đen.
Loại này cánh hoa, mang theo độc tố.
Tuy rằng cấp thấp linh thực độc tính không mạnh, nhưng độc tố sẽ phá hư công hiệu vốn có.
"Còn phòng trống nào khác không?"
"Phòng chế hương còn trống, bất quá bên trong không có lều như hậu viện, còn mấy cây cấp thấp linh thực đang ở đó, thúc mang chúng nó dọn ra là được."
Cùng cấp thấp linh thực so sánh với, ông tự nhiên càng coi trọng Tiên Ma Khoai, nghĩ vậy nên phải cung cấp cho Tiên Ma Khoai một hoàn cảnh thật tốt.
"Đợi chút, ba cây linh thực cấp A cũng sợ hãi Tiên Ma Khoai, để con thử trấn an một chút, nếu không được, liền đem Tiên Ma Khoai đặt ở một phòng đơn độc."
Naru lập tức gật đầu.
Tuy rằng linh thực cấp A kém hơn cấp S, nhưng trước mắt ba cây này mỗi ngày có thể cung cấp xác định nguyên vật liệu, Tiên Ma Khoai có thể cung cấp cái gì còn chưa biết đâu.
Trong lòng ông càng coi trọng bảo bối linh thực cấp A hơn một ít.
Tiêu Chiến đi đến ba cây linh thực trước mặt, cành lá, dây đằng nháy mắt dán người cậu, quấn lấy cánh tay cậu.
Cậu nhẹ nhàng chạm vào đóa hoa an ủi: "Đừng sợ, Tiêu Ma Khoai sẽ không ăn các ngươi."
Nhưng lời nói của cậu cũng không có bất cứ tác dụng gì.
Tiêu Chiến cố gắng trấn an một hồi lâu, cuối cùng xác định, chúng nó không nghe hiểu.
Hiện tại cậu còn chưa nắm giữ được phương pháp dùng tin tức tố cùng chúng nó giao lưu.
Nghĩ nghĩ, cậu chỉ có thể dùng hành động.
Tiêu Chiến hướng Tiên Ma Khoai vẫy tay, đồng thời hô một tiếng, ngay sau đó, một cái căn đen thui đã duỗi đến trước mặt.
Cậu bắt lấy cái căn đen thui kia, cảm xúc mát lạnh truyền đến lòng bàn tay, cậu nhịn không được nhéo nhéo, cái căn đen thui vui sướng mà vặn vẹo lắc lư.
Ba cây linh thực càng run đến thảm hơn.
Tay trái Tiêu Chiến chạm chạm chúng nó, tay phải đem cái căn đen thui tới gần Hồng Cầu Quả: "Các ngươi xem, Tiên Ma Khoai sẽ không thương tổn các ngươi, liền tính chạm vào cũng sẽ không ăn......"
Còn chưa nói xong, Tiên Ma Khoa đã không chịu được sự hấp dẫn của đồ ăn, trên đỉnh cái căn đen thui nở ra một đoá hoa dán lên viên cầu đỏ hấp thu cầu dịch, một viên cầu đỏ trong chớp mắt liền bẹp dí.
Tiêu Chiến hoảng sợ, vội vàng đem cái căn đen thui kia lấy ra: "Tiên ma khoai!"
Căn đen thui ngẩn ngơ, uể oải mà khép kín đoá hoa trên đỉnh đầu lại, ủ rũ gục xuống, phảng phất giống như một cái cây đã cạn kiệt sinh mệnh.
Tiêu Chiến: "......"
Không hổ là linh thực cấp S có chỉ số thông minh tối cao nhất.
Tiêu Chiến yên lặng cảm thán.
Naru sợ ngây người, nhìn nơi xa còn vô số căn màu đen đang ngâm mình trong dịch dinh dưỡng, da đầu bỗng tê dại: "Khó trách chúng nó sợ hãi như vậy."
Tiêu Chiến buông tay: "Trấn an không được, đem Tiên Ma Khoai đặt ở một phòng riêng thôi."
Chính cậu còn không tin một màn vừa rồi là trấn an nữa là...
Tiêu Chiến thực hoài nghi, nếu đặt bọn chúng chung một phòng, sáng mai khi đến đây một cái rễ của linh thực cấp A đều không còn dư lại.
Nghĩ đến skill 'độn thổ chi thuật' của Tiên Ma Khoai, cho dù đã đặt nó ở riêng một phòng cậu cũng không yên tâm.
Nhưng không còn cách nào khác, cuối cùng Naru và Tiêu Chiến mang Tiên Ma Khoai đến phòng chế hương, sau đó cậu lại giảng giải và ra lệnh cho nó nhiều lần là không được tổn thương những linh thực khác, đói bụng thì uống dịch dinh dưỡng.
Tiên Ma Khoai mới đầu còn từng cái căn đen thui đứng uốn éo, sau lại nghe nhắc mãi mới vây quanh cậu không ngừng gật gật đầu.
Chính Tiêu Chiến cũng cảm thấy mình có điểm dong dài, ho nhẹ một tiếng, nhéo nhéo cái căn đen thui trước mặt: "Nghỉ ngơi cho tốt, không cần phá loạn."
Mấy cái căn đen thui lại lần nữa gật gật.
Ra khỏi phòng chế hương, Tiêu Chiến đi xem Hồng Cầu Quả, so với trước đó nó lại run rẩy ít đi rất nhiều, dường như viên cầu đỏ bị hút đến bẹp dí nó cũng không có cảm giác quá lớn.
Cậu gỡ xuống miếng dán ngăn cách, dùng tin tức tố trấn an nó, bằng vào cảm nhận được cảm xúc, cậu rót cho nó một chút dịch dinh dưỡng.
Một hồi bận việc, đã hơn mười giờ.
Naru: "Con đi nghỉ ngơi trước đi, lúc này người đang đông, nhớ rõ mở thiết bị cách âm."
Tiêu Chiến xác thật rất mệt, gật gật đầu, hướng phòng nghỉ đi.
Naru vỗ vỗ bả vai cậu: "Ngày mai đi bệnh viện kiểm tra một chút, mùi vị tin tức tố bình thường rồi cũng phải xem các số liệu còn lại có bình thường hay không."
"Không cần đâu, con cảm thấy rất khoẻ, không có chỗ nào không thoải mái."
"Đương nhiên cần, con đã thành niên, nhưng kỳ động dục một lần cũng chưa tới, đến kiểm tra xem có phải Tiên Ma Khoai ảnh hưởng gì hay không."
Tiêu Chiến thoáng chốc không biết trả lời thế nào.
Naru xua xua tay, có chút hơi xấu hổ khi cùng cậu nói đề tài này, đây là chuyện của người lớn.
Ông đi nhanh lướt qua Tiêu Chiến, trực tiếp quyết định: "Ngày mai thúc đưa con đi."
Tiêu Chiến hiểu rất rõ Naru thúc, loại này đề tài ở hiện thực chính là chuyện người lớn abcxyz, liền tính là thân sinh cha mẹ nói cũng khó tránh khỏi xấu hổ.
"Không cần, con tự mình đi, thúc cứ nghỉ ngơi."
Vọng Nguyệt Chi Hạ bình thường đến tầm hai hoặc ba giờ sáng mới đóng cửa, thậm chí nếu vẫn còn khách thì đóng cửa càng muộn hơn nữa, nhân viên trong cửa hàng buổi sáng rất ít dậy sớm.
Trở lại phòng nghỉ, Tiêu Chiến có loại cảm thấy xa lạ mãnh liệt.
Phòng nghỉ ở đây cùng phòng của cậu ở biệt thự Vương gia hoàn toàn không thể so sánh, ánh sáng hay diện tích đều kém rất nhiều, cũng may vật dụng đều đầy đủ.
Cậu ăn một phần cơm hộp giải quyết buổi tối, sau đó mới đi tắm rửa.
Lúc Tiêu Chiến mặc áo ngủ từ trong phòng tắm đi ra, loáng thoáng tiếng người từ bên dưới truyền đến, cậu mở thiết bị cách âm, các loại âm thanh ồn ào biến mất trong nháy mắt.
Hôm nay cậu thật sự rất mệt, nhưng sau khi tắm rửa xong lại không muốn ngủ, cậu mở vòng tay cá nhân, đem tin nhắn chưa đọc xem từ đầu đến cuối, tất cả đều là của Vương Nhất Bác cùng Naru thúc.
Trên mặt cậu bất giác nở nụ cười, được ai đó quan tâm cảm giác thực tốt.
Sau khi xem xong, cậu đóng giao diện tin nhắn lại, lúc này mới phát hiện còn có một cái mail chưa đọc.
Ấn mở ra, là công ty thiết bị bảo an gửi đến, bên trong có đính kèm bản hướng dẫn sử dụng, cùng với hệ thống bảo mật an ninh.
Cậu dựa theo hướng dẫn nhập dấu vân tay cùng quét qua đồng tử, trói định bảo mật. Sau đó cậu mở hệ thống an ninh ra, vòng tay cá nhân liền bắn ra một màn hình thực tế ảo, có các khung hình biểu thị tình huống các nơi bên trong và bên ngoài Vọng Nguyệt Chi Hạ.
Con đường phía sau hậu viện cũng có thể theo dõi, ngẫu nhiên có người hoặc là xe đi qua.
Nếu có người ngoài tiến vào, sẽ thấy được rất rõ ràng.
Hệ thống điều khiển an ninh còn có điện lực cùng nút phong tỏa, điện lực dùng khi có người xâm nhập, khởi động có thể tạo thành luồng điện giật cảnh cáo, còn phong tỏa là dùng để cấm xuất nhập.
Cậu nhìn nhìn, cài đặt thời gian phong tỏa tự động là 3 giờ sáng đến 5 giờ ngày hôm sau.
Hiển nhiên, nhân viên lắp đặt đã hỏi qua thời gian rồi mới tiến hành cài đặt, trong khoảng thời gian này trong Vọng Nguyệt Chi Hạ không có ai.
Sau khi xem xong, Tiêu Chiến lên mạng tra giá cả, một bộ trang thiết bị đầy đủ bao gồm công lắp đặt đến 60 vạn.
Sau khi yên lặng tính toán, cậu thở phào nhẹ nhõm, số tiền này so với số tiền thu được khi bán cầu dịch một tháng thì không tính là quý.
Danh Sách Chương: