• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chi Đơn cung là nơi ở của nhị công chúa Hoa Kim Chi mỹ nhân đứng hàng số 2 của chúng ta.Nàng ta là một người xấu chăng? Nàng ta chỉ ghét tam công chúa bởi nàng xinh đẹp hơn mình,được phụ hoàng mẫu hậu cưng chiều, được mọi người yêu quý hơn nàng. Tại sao? So sánh kết quả thì thật bất công. Nàng từ nhỏ học tập đủ lễ nghi hoàng gia, cầm kì thi họa cực kỳ nghiêm khắc. Hoa Thủy Tiên thì sao? Nàngta chỉ giả ngốc nghếch khù khờ là được miễn. Nàng tài nữ nhất nhì trong Hoa Thiên quốc này, Hoa Thủy Tiên thì không phải nàng ta chỉ hay làm trò điên khùng mà thôi. Tại sao? Ta giỏihơn nàng ta mà không được mọi người yêu thương. Mẫu thân đối kỵxem thường ta. Phụ hoàng ta. . .ha ha, ông ta trong mắt có nàng mà không co ta. Tại sao mọi người bề ngoài luôn kính trọng bên trong lại mắng ta? Tại sao nàng ta khù khờ lại được yêu quý? Hay là bởi vì nàng ta là một đại mỹ nhân khuynh quốc khuynhthành, đối xử tốt với các ngươi, bày trò rủ cùng các ngươi chơi? Haylà bởi vì ta Hoa Kim Chi xấu xa?
Ha ha. . .
(em quá xúc động rồi! Bình tĩnh lại đi. T.T)
"Á ha ha ha ha. . ."
Tiếng cười đầy bi thảm vang lên trong Chi Đơn cung phát ra làm mọi người ớn lạnh cả xương sống. Hoa Kim Chi cười đến khóc, tâm trạng rối bời không thể kiểm soát. Nàng phải làm gì đây a?
'Đừng khóc. Khóc sẽ làm bệnh tình càng thêm nguy hiểm.'
Hoa Kim Chi ngẩn đầu lên,cười nhạt.
"Không hiểu sao, ta lại nhớ đến chuyện hồi còn10 tuổi nhỉ? Đúng vậy, chỉ có hắn là tốt nhất với ta. Nhưng. . .hắn đã bỏ ta mà đi. . ."
. . .

"Thu thái y, đại ca ta bâygiờ ra sao rồi?" Hoa Thủy Tiên chộp lấy thùng thuốc của Y Hàn Thu.
"Đại hoàng tử đã qua cơn nguy hiểm rồi, hiện giờ đang nghỉ ngơi." Y Hàn Thu né người sang 1 bên.
"Ân." Hoa Thủy Tiên buông tay ra "Đúng rồi, dạo này trong cung có xảy ra chuyện gì không?"
"Hửm?" Y Hàn Thu suy nghỉ 1 lát rồi nói " Đại hoàng tử cùng Minh Hà tiểu thư tháng sau sẽ thành thân."
"Oa, thật không?"
"Ân. Còn nữa, ngũ côngchúa và Mạch Ưng thị vệ của Nguyệt Ái công chúa đã đi ngao du sơn thủy."
"Oa, thật không a?"
"Ân. Mà tháng này có bangười bị bệnh nặng."
"Hả? Ai vậy?"
"Nhất là đại hoàng tử-bây giờ đã khoẻ, nhị là nhị công chúa, tamlà hoàng hậu nương nương-bây giờ đã khỏi chỉ ho vài tiếng thôi."
"Cái gì cơ?"
Hoa Thủy Tiên kinh ngạc kêu lên. Mẫu hậu đã từng bị bệnh a, ta phải đi thăm hỏi mới được. Mà khoan đã, nhị tỷ làm sao mà bị bệnh? Sức khỏe của tỷ ấy lúc ta đi vẫn còn tốt lắm cơ mà. Mặc dù ta vàtỷ ấy không thân cho lắm nhưng dù sao cũng là nhị tỷ của ta, ta cũng phải đi thăm tỷ ấymới được. Hy vọng ta vàtỷ ấy quan hệ tỷ muội tốt hơn lúc xưa. . .
. . .
"Hóa ra tháng sau Hươnghuynh sẽ thành thân với Minh Hà tiểu thư ở Ngọc phủ." Mạnh Thi uống trà thong thả hỏi.
"Ân, đúng vậy." Hoa Mạt Hương bề ngoài không biểu hiệu gì cả nhưng trong lòng lại rất cao hứng.
"Oa, vậy chỉ còn ta và Mạnh Thi vẫn còn độc thân đấy à?" Hoa Minh Kỳ giả vờ giận dỗi màđập mạnh bàn "Ui, đau."

"Ai bảo đệ đập bàn đá làm chi?" Hoa Mạt Hương cười xấu xa.
"Hừ." Hoa Minh Kỳ quay mặt sang chỗ khác"Mạnh huynh, tam tỷ của ta thì sao a?"
Mạnh Thi, Hoa Mạt Hương đang uống trà thì bị sặc:"Phốc. . .khụ khụ. . ."
"Ngươi nói cái gì?" MạnhThi đỏ mặt quát.
"Hì hì." Hoa Minh Kỳ bịt tai lại cười.
. . .
"Dương Hi, ngươi đi ra chota mau. Ngươi dám trốn à? Đi ra mau." Nguyệt Ái tức giận hét lên.
Từ trong bụi cây xanh Dương Hi bước ra, phủi bụi trên người, nheo mắtlại:"Công chúa à, đây là chơi trò trốn tìm chứ không phải trò truy tìm thủ phạm đâu?"
"A?" Nguyệt Ái đỏ mặt lên "Nếu vậy ngươi trốn lại đi, ta đếm số đây."
"Ân." nói xong Dương Hi vọt lẹ bay đi.
. . .

Chi Đơn cung, sân vườn này luôn trồng hoa Hồngđen có gai cùng cây hồng bốn phía. Có cảm giảm âm u mà tĩnh lặnh huyền bí, ở đây không có lấy một con vật nào cả, nếu có thì chỉ có xác mà thôi. Hoa Thủy Tiên nhìn cảnh này mà rùng mình hết mấy lần, cứ y như là mình đang xem phim kinh dị vậy.
"Xuân Đào, có đúng là chỗ này là chỗ ở củanhị tỷ đúng không?" HoaThủy Tiên hỏi Xuân Đàođang ở phía sau.
"Vâng, đúng vậy a." Xuân Đào xanh mét mặt nói.
"Ừm, ừm. Chúng ta mau...vào thôi T.T a" Hoa Thủy Tiên giờ lúc này đang muốn khóc mà khóc không được.
"Tam công chúa, nhất định phải vào mà khôngphải về à?" Xuân Đào run giọng hỏi.
"Tam công chúa, nhất định phải vào mà khôngphải về à?" Xuân Đào run giọng hỏi.
"Đừng có run coi. Định dọa chết ta à? Ách. . ."
Ta đường đường là người hiện đại thế mà phải sợ tí khung cảnh này à? Thật quá mất mặt mà. Hừ, phải can đảm lên ấy chứ. . . .thế là Hoa Thủy Tiên tiến vào bên trong Chi Đơn cung được 1 phút thì:
"A a a a a cứu mạng a a aa a. . ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK