Bây giờ cô không còn yếu đuối như lúc biểu diễn nữa, lúc này cô càng gần gũi hơn, khí chất xinh đẹp trên gương mặt càng rõ hơn.
Khi đi ngược ánh sáng, Thượng Nha vừa mới thoát ra khỏi cảm xúc, ngay lúc đó tâm trí cậu ta lay động, như nhìn thấy ánh mặt trời chiếu sáng cả thế giới.
Đó cũng là lúc Thượng Nha nhận ra rằng Thời Ngu không phải là một đóa hoa xinh đẹp chỉ để một chỗ, nếu so sánh với Tô Nguyễn dịu dàng như ánh trăng, cô kỳ thật rất giống mặt trời có thể chiếu sáng đốt cháy lòng người.
Không, không, đây chỉ là một người phụ nữ tham lam hư vinh mà thôi! Làm sao cô có thể so sánh được với nữ thần của cậu!
Thượng Nha nhanh chóng phủ nhận ý nghĩ vừa rồi, trên mặt nở một nụ cười thân thiện rất đạo đức giả: "Chị diễn xuất tốt thật đấy."
Nhưng rốt cuộc thì cậu ta vẫn có thêm một chút cảm giác với cô.
Thời Ngu gật đầu, vẻ mặt tự tin.
"Cám ơn."
[Độ ưa thích trừ 10, độ ưa thích hiện tại là 0]
Tại sao nó lại giảm? Tại sao!
Không phải cậu vừa nói chúc mừng sao?
Thượng Nha sững người trong giây lát, độ ưa thích cứ lên xuống thất thường, cứ thế này cậu ta bị chọc tức chết mất!
Đợi không đợi Thượng Nha tiếp tục nói để cứu vớt độ ưa thích, Triệu Lan Sơn đã thấy Thời Ngu đi tới, vội vàng kích động đứng lên: "Thời Ngu, em diễn quá tốt, bên thầy có mấy người bạn cũ đang quay phim chưa tìm được người đóng, em cho thầy phương thức liên lạc, thầy sẽ giới thiệu em với mọi người một chút."
Ông bỏ qua luôn người đại diện Triệu Vinh, mà trực tiếp hỏi phương thức liên lạc Thời Ngu. Tiên Hiệp Hay
Lý Hồng ở bên cạnh mặt càng ngày càng đen.
Triệu Lan Sơn là cô ta nhờ quan hệ mới mời được tới đây, kết quả không nghĩ tới lại giúp người khác mở đường.
Người này còn là kẻ thù không đợi trời chung với cô nữa chứ, cô có thể vui vẻ mới là lạ!
Triệu Vinh lúc đầu vẫn chưa nhận ra, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt đen xì của Lý Hồng, hắn đắc ý cười nói: "Cảm ơn cô Lý nhé, không nghĩ tới quan hệ nhiều năm như vậy cô còn mở đường cho nghệ sĩ của nhà tôi, lúc trước là tôi đã trách nhầm cô rồi!"