- Ông ơi! Tâm nguyện lớn nhất của ông là gì? – Lúc đó cô chỉ là một cô nhóc mười tuổi cột tóc hai bím đang ngồi quan sát ông tỉa lá.
- Cháu gái ngốc! Ông luôn mong sẽ có một cửa hàng hoa đáng tiếc chiến tranh xảy ra ông phải nhập ngũ và tâm nguyện đó vẫn không thể thực hiện khi ông đã ở tuổi này. – Ông mỉm cười tay vẫn tỉa lá
- Hay quá! Cô giáo hỏi tâm nguyện của các bạn là gì? Nhưng cháu vẫn chưa suy nghĩ ra vậy tâm nguyện của ông là của cháu. Nhan nhi sẽ thay ông thực hiện. – Cô hào hùng tuyên bố trước mặt ông lộ hai cái răng cửa chưa mọc.
- Nhan nhi ngoan! Ông rất hạnh phúc vì có đứa cháu này! – Ông mỉm cười xúc động.
Mẫn Như ở thế giới thực có tên là Mạc Nhan. Năm nay tròn ba mươi tuổi lớn hơn thân thể của Mẫn Như hiện tại đến sáu tuổi. Cô là từng đi làm cho một tổ chức bảo vệ nghiên cứu chăm sóc các loại cây cỏ nên trưởng thành sớm hơn Mẫn Như. Để che mắt thân thế không thuộc về cô thì bắt buộc cô phải giả dạng như là Mẫn Như quá khứ vài phần. Khó khăn nhất từ khi nhập hồn với thân xác Mẫn Như cô không hề có một trí nhớ trước kia của cô ấy tất cả đều có phần phụ thuộc vào quyển nhật ký như có như không kia.
Cô rất có thiên phú về sáng tạo đồ vật, các món ăn ở cửa hàng thức ăn nhanh là một ví dụ cụ thể. Còn Khả Nam từng mở shop hoa nên công việc này đối với cô ây không trở ngại. Cửa hàng hoa tươi hoạt động khiến cho nhiều khách đi đường bị thu hút thứ nhất về cách trang trí thứ hai là sản phẩm và thứ ba giá thành ổn định.
Ngày cô khai trương shop hoa là ngày thứ bảy nên hai bảo bối dẻo miệng có mặt. Khả Nam vừa trông thấy Lạc Lạc, Bối Bối hai mắt sáng rực liền nhào đến làm quen, cô ấy rất thích chọc ghẹo má của bọn trẻ làm đêm hôm đó bọn trẻ khóc lóc hờn trách Mẫn Như. Thẩm Dương cũng xuất hiện sự thật là có Lạc Lạc, Bối Bối là phải có hắn, nhờ vậy có người ghi chép sổ sách và thu ngân. Mở shop hoa tươi này nhẹ nhàng hơn shop thức ăn nhanh vì trước đó chỉ có ba mẹ con cô tự sinh tự diệt không ồn ào náo nhiệt như hiện tại.
--- --------
Tập đoàn Tiêu thị chi nhánh thành phố D
Đây là cũng là một tòa cao ốc nguy nga xa xỉ không thua kém tòa cao ốc tập đoàn Tiêu Thị thành phố A. Nói đến tòa cao ốc này nó được vinh danh trong cuộc thi top 5 thiết kế kiến trúc tiêu biểu của thế giới, người tự tay thiết kế không ai khác chính là kim chủ tịch hiện tại Tiêu Chính Uy.
Trên tầng thứ 69 của tòa cao ốc, tại một gian phòng lớn chứa hơn 1000 người đang diễn ra một cuộc họp dành cho nhân viên của tậ đoàn bao gồm nhân viên lớn nhỏ. Doanh thu lợi nhuận hay tổn thất hàng tuần đều gửi chi anh nhưng Chính Uy vẫn muốn họp tất cả nhân viên của tập đoàn lại bởi sắp tới ai ai cũng biết tập đoàn Tiêu thị chi nhánh D sẽ đại diện làm một cổ đông của các buổi lễ, cuộc thi bốn năm mới có một lần.
Các nhân viên chỉ nhìn thấy anh trên tạp chí doanh nhân trẻ tài ba, hay chưa một lần viện kiến thì hôm nay sẽ được tận mắt thấy người đứng đầu của Tiêu Thị vừa độc tài vừa bí hiểm nổi tiếng.
Anh đứng ở dưới nhưng lại ở vị trí trung tâm làm tất cả người ở trong gian phòng đều có thể thấy được anh. Giọng nói của Chính Uy không lạnh cũng không ấm vang vang đều khắp phòng, không khí im lặng lâu lâu chỉ có tiếng nói nhỏ nhưng lập tức đôi mắt là lạnh lùng đến thấu xương đánh bại cho im lặng
- Tiêu thị sắp tới sẽ có nhiều dự án lớn được bùng nổ! Tôi dùng 2 từ bùng nổ để mọi người ngồi đây có thể hiểu được sức ảnh hưởng của nó sẽ rất lớn như thế nào! Các dự án này đều được đầu tư với số tiền khủng lồ từng dự án là hơn sáu số 0. Những người ngồi ở đây tôi đều công nhận là một thiên tài vì Tiêu thị luôn lựa chọn những nhân viên xuất sắc nhất. Càng ngồi ở vị trí cao thì người đó càng có đầu óc tuyệt vời họ đã lãnh đạo một tập thể nhỏ để cống hiến cho tập đoàn. Còn những nhân viên bình thường tôi cũng ghi nhận vì họ đã bỏ năng lực vốn có của mình để giúp tập đoàn thịnh vượng như hiện tại. Ai cũng có một phần quan trọng ở trong Tiêu thị này cho nên tôi rất hy vọng dự án sắp tới đừng vì thứ gọi là đồng tiền mà che mờ mắt của mọi người ngồi đây. Tập đoàn luôn trả công bằng bình đẳng cho những người có đóng góp nhiều nhất. Tuyệt đối cấm người tham nhũng hành động trong các dự án sắp tới. Nếu bị phát hiện thì lập tức sẽ bị đền bù gấp mười lần và vĩnh viễn ko được đón chào ở các công ty khác......Đây là điều quan trọng nhất mà tôi đã đề cập đến còn hiện tại chúng ta sẽ nghe từng bộ phận của tập đoàn báo cáo.....
Những lời nói thấm đẫm chất răn đe của anh khiến nhiều người ngồi đây đủ loại tư vị cảm xúc. Đã có một số người đồng ý và vỗ tay vì họ rất thích phong cách làm việc này của anh. Nhân viên có chức vụ nhỏ bé đều rất vui mừng, họ biết tập đoàn đối xử công bằng với tất cả người ở đây dù có chức cao chức thấp nhưng hôm nay thông tin này được từ miệng anh phát ra thì càng nhiều người thán phục. Một tập thể tinh thần đoàn kết là cao nhất cho dù nó là một tập đoàn lớn cũng phải có tính đoàn kết. Chính Uy đã rất thành công về mặt thuyết phục mọi người phải có tinh thần đoàn kết và thái độ trong sạch khi làm việc.
Tiêu Chính Uy có hoàn hảo đến bao nhiêu thì người hoàn hảo đều phải có nhược điểm. Và nhược điểm lớn nhất của người hoàn hảo như anh là về phía gia đình. Scandal nói về đời tư của anh không ít có thể ngang tầm với các bài báo ca ngợi về anh.... Anh đã làm cha không phải là một mà là hai đứa trẻ. Sau khi bọn trẻ biến mất anh mới cảm nhận bản thân mình đã mắc một sai lầm nghiêm trọng chính là không hoàn thành trách nhiệm của một người cha đối với con cái của mình. Ai bảo anh không thương yêu bọn trẻ thì người đó không hiểu con người anh. Anh chưa từng học một ngày làm cha, hay đọc sách về làm cha nên cách thương yêu của anh rất khác biệt so với họ. Bọn trẻ đến với cô và anh là một điều bất ngờ có lẽ là định mệnh. Việc tiếp nhận điều bất ngờ của định mệnh sẽ muôn vàng khó khăn khi bất ngờ đó là thiên chức làm cha.
Sai lầm thì sai lầm nó đã đến anh phải chịu nhưng sau sai lầm anh sẽ bù đắp và sửa chữa có thể giữa anh và cô ko tồn tại tình yêu.
.
.
Khi ôm con cha chẳng cưng nịnh
Nhưng suốt đêm dài cha ngồi đó lặng thinh
.
.
Cuộc họp kéo dài nhiều giờ nhưng vẫn chưa đến hồi kết. Anh biết có nhiều người đã thấm mệt nên tạm hoãn cuộc họp chiều mai sẽ tiếp tục. Sau đó anh ở lại bàn bạc một số vấn đề với hai người khác rồi trở về biệt thự riêng. Từ lúc đến đây là một tuần trước nhưng về biệt thự thì chỉ có 1 hoặc hai lần. Công việc dồn dập khiến Chính Uy bị hút vào giải quyết quên đi việc gọi điện cho Mẫn Nhu.
Ngồi trên xe nhìn thành phố D nơi này quả thực một năm không đến lại có nhiều biến đổi to lớn. Xem ra một năm qua có rất nhiều nhà đầu tư máu mặt đến đây phát triển nơi này thành nơi khu đô thị mới phồn hoa.
Anh mỉm cười nhẹ tự nghĩ không biết Mẫn Như có đưa bọn trẻ đến đây không! Với tiểu thư như cô sẽ xoay sở khi cuộc sống không nhung lụa và thiếu người giúp việc.
- Chủ tịch ngài có gì vui sao? – Tài xế Lôi quan sát qua gương nói
- Không! Tôi đang suy nghĩ về sự thay đổi của thành phố này.
- Ngày mốt có một cuộc triễn lãm tranh diễn ra ba ngày nghe đâu có rất nhiều họa sĩ trẻ tài năng ngài có muốn đi không? Công việc dạo này căng thăng tôi nghĩ ngài nên thư giãn một chút.
- Ừ! Anh thấy được thì mua đi! – Anh xoa hai bên trán kéo ghế ra sau tựa vào.
Xe ô tô của anh là một trong những siêu xe có thiết bị tiên tiến của thị trường xe hiện nay. Giới ăn chơi thượng lưu anh cũng rất sành sỏi chỉ cần đồ trên người của Chính Uy bắt mắc thu hút thì hôm sau sẽ trở thành món đắt đỏ nhất.