Nửa năm trôi qua, Thẩm Trúc Bạch cùng Trạch Khiết Long cũng chung sống với ngần ấy thời gian.
Nửa năm cũng không nhiều, nhưng thời gian này đã có sự thay đổi lớn với hai người bọn họ. Ví dụ như...
Thẩm Trúc Bạch mất việc!
Thẩm Trúc Bạch bị người yêu đá tròn sáu tháng.
Thẩm Trúc Bạch từ một chàng trai thẳng tưng vì gặp người đàn ông của đời mình mà trở nên cong không thẳng lại được.
Thậm chí, Thẩm Trúc Bạch trở thành con dâu nhà người ta.
Nghe người ngoài đồn thổi thì thê thảm thế thôi, nhưng cuộc sống của Trúc Bạch tự cậu hay. Chẳng hạn như.
Cậu mất việc, không sao... Chồng cậu giàu là được.
Cậu bị người yêu đá, không sao. Trạch Khiết Long đã ở bên cậu.
Thẩm Trúc Bạch là gay? Cũng chẳng sao cả. Miễn là cậu vui vẻ.
Thẩm Trúc Bạch làm dâu nhà người ta ? Nhưng thân là nam nhân, mẹ chồng lại yêu quí cậu hết mực. Thành ra cậu được sống trong nhung lụa nhưng chưa hề vì thế mà kiêu ngạo.
Cuộc sống của cậu cũng tốt hơn, Trạch Khiết Long yêu thương cậu vô bờ bến. Mặc dù cả hai chưa xác nhận tình cảm thật sự, nhưng bọn họ đã tự nhiên chung sống với nhau hơn nữa năm.
Mặc dù những lời yêu đương đường mật chưa bao giờ nói với nhau, nhưng lắm lúc. Khiết Long sẽ tự nhiên mà hôn cậu, hoặc là... Trúc Bạch có thể làm nũng với hắn mỗi ngày.
Cuộc sống của Trúc Bạch trôi qua, một tháng đi bắt yêu ma quỷ quái trên dưới ba mươi lần. Quyển sách ông nội để lại cậu cũng đã thuộc gần hết, những hình tượng bùa chú, hay thần chú đều được cậu từ từ lưu nhớ vào trí não. Việc bắt ma, quỷ tuy có hơi bầm dập một chút nhưng không sao... Có Khiết Long, Đổng Du và Tử Giai luôn ở bên cạnh hỗ trợ cho cậu.
Nhắc đến Đổng Du và Khiết Long thì cũng nên nói đến một chút. Vốn dĩ, một ma một quỷ này đã về Địa Phủ. Mà Địa Phủ ở dưới đó đối với họ rất tốt, nhưng hai cái kể âm hồn này lại không thích ở đó. Thế là nhân một ngày Diêm Vương về Thiên Đình, bọn họ lén trốn lên nhân gian. Từ đó về sau giúp cho Trúc Bạch rất nhiều.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, bao nhiêu phiền muộn về quá khứ đều được Trúc Bạch ném ra sau đầu. Trạch Khiết Long mỗi ngày cũng mạnh hơn.
Tối hôm nay, tranh thủ lúc mẹ Khiết Long đi dự tiệc thì hai vợ chồng nhà họ Trạch thay đồ thật đẹp, cùng nhau đi dọn phố.
Hôm nay ngày trăng tròn, tất nhiên âm khí của Trạch Khiết Long sẽ mạnh hơn, đi dạo vào buổi tối. Dùng khẩu trang để bịt miệng cũng không ai để ý cậu đang nói chuyện với một con ma đâu.
Thế là cặp vợ chồng này thỏa mái đi dạo.
Thẩm Trúc Bạch từ lâu đã quen với việc có Khiết Long ở bên, dạo phố...thấy vài con ma yếu ớt cố tình trêu chọc mình. Cậu cũng sẽ không sợ hãi gào thét lên như trước, thậm chí...con nào mồm thối dám hà hơi vào mặt cậu. Nhất định sẽ bị tát đến lệch quai hàm.
Tối nay hai vợ chồng ra đường rất thuận lợi. Chẳng có con ma nào làm phiền bọn họ, Thẩm Trúc Bạch mua một ly trà sữa. Cậu hút một nữa, còn lại để con ma bên cạnh uống ké.
Tất nhiên, nửa ly trà sữa còn lại nhanh chóng bị ôi thiu đi. Nhưng Thẩm Trúc Bạch cũng không hề ghét bỏ, thậm chí còn cười cười nhìn chồng mình rồi thỏa mái đi mua áo quần cho người kia.
" Cũng gần đến trung thu rồi, tôi sắm cho anh thêm vài bộ áo quần. Khi nào đến trung thu thì đi chơi với tôi nhé"
" Được thôi, em muốn sao tôi cũng sẽ chiều theo ý em"
Trạch Khiếu Long là hồn ma nhưng lại có thể chạm vào tay Thẩm Trúc Bạch bình thường. Cả hai cùng nhau dạo phố, nói từ chuyện này sang chuyện kia.
" Tôi tính thế này, bản thân sẽ cố gắng học thuộc sách ông nội đã để lại. Sau đó dùng hết kiến thức để triệu hồi phần hồn của anh lại. Như thế anh có thể nhớ hết, chuyện tìm xác cho anh cũng dễ hơn"
Trạch Khiết Long nhíu mày, khó chịu đáp.
" Mặc dù em rất mạnh, nhưng dù sao cũng mới hành nghề. Việc triệu hồi một phần hồn mất đi cũng khó có thể an toàn. Tôi không muốn em bị nguy hiểm, từ từ cũng được. Em đừng có cố gắng"
Thẩm Trúc Bạch bĩu bĩu môi, bỗng nhiên nói nhỏ.
" Ai thèm lo cho anh? Nhanh thành người để còn mau chóng ly hôn với tôi chứ "
Trạch Khiết Long bật cười, xoa đầu vợ mình. Không nhanh không chậm đáp.
" Được! đợi tôi thành người lại sẽ cưới em tử tế. Có chịu không?"
Thẩm Trúc Bạch nghe đến đây, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy ấm áp. Cậu khẽ cười nhưng không nói, bọn họ lại tiếp tục tiến về phía trước.
Bỗng nhiên, sau lưng Trúc Bạch truyền đến tiếng nói quen thuộc.
" Trúc...Trúc Bạch, là anh có phải không ?"
Tiếng nói này khiến Thẩm Trúc Bạch dừng bước, người mà từ nửa năm nay cậu không nhắc đến lại xuất hiện. Thẩm Trúc Bạch theo phản xạ mà quay đầu.
Người con gái kia xuất hiện trước mặt cậu, nụ cười đau khổ của cô hiện lên. Thẩm Trúc Bạch nhanh chóng chào hỏi.
" Tam A Nha, lâu rồi mới gặp"
Tam A Nha chưa kịp nói gì, bỗng thấy bàn tay phải của Thẩm Bạch một lúc rồi cô che miệng lại, đi lùi về sau mấy bước. Sợ hãi nói.
" Trúc Bạch, mau chạy về phía này đi. Bên cạnh anh đang có một con ma rất mạnh đó."
Danh Sách Chương: