Nói rõ chính là một người thành thật, quả thật là tương phản với hình tượng của Vũ Dật Phi khi nói chuyện trên các phương tiện truyền thông, Quý Nguyên cảm thấy có thể đây là ví dụ tốt nhất của sự tương phản khi tạo dựng hình ảnh của một minh tinh với bản thân.
"Em cảm thấy những nhân vật gần đây của anh đã có tiến bộ, gần đây là bộ《 bình nguyên 》anh diễn cũng rất tốt, " Quý Nguyên mở miệng an ủi, ngược lại rất có lý không giống như người thuận miệng nói qua.
Anh nói bộ 《 bình nguyên 》 là một bộ phim thiên về văn nghệ mà Vũ Dật Phi đóng, thật sự là biểu hiện của Vũ Dật Phi không tệ. Quý Nguyên vừa nói ra ví dụ vừa rồi đã đi vào trong lòng Vũ Dật Phi, lập tức anh ta càng cảm thấy Quý Nguyên thật sự rất tốt.
"Ha ha, thật sự bộ phim đó tốn rất nhiều công sức, tự anh cũng cảm thấy cũng rất tốt." Vũ Dật Phi mở túi đồ ăn vừa mang đến ra, thì ra là mấy cái bánh ngọt và mấy cái bánh trứng, "Thừa dịp bánh trứng còn nóng mọi người tới đây ăn đi."
Anh ta quay đầu gọi mọi người, lại đưa qua một cái bánh ngọt vị chocolate đến trước mặt Quý Nguyên: "Cái này ăn rất ngon, bình thường anh thích ăn nhất, em nhìn xem."
"Cám ơn."
Quý Nguyên bị bộ mặt chân thành của anh ta đâm trúng, cảm thấy làm sao Vũ Dật Phi có thể đáng yêu như thế? Giống như con chó nhỏ vậy.
Anh nghĩ như vậy, lại liên tưởng đến Chu Diễn, không giống con chó Chu Diễn không biết xấu hổ đó. Vừa nghĩ tới Chu Diễn, Quý Nguyên lại lấy điện thoại di động ra nhìn một chút, không nhìn thấy tin nhắn của Chu Diễn.
Quý Nguyên vừa xuất thuần một chút như vậy, Vũ Dật Phi đã ăn hết cái đĩa nhỏ.
Nhân viên làm việc ở bên cạnh cũng không vây bàn này, tất cả đều cười hì hì cầm lên ăn, ở bên cạnh nói chuyện với Tiểu Lý. Một mình Trần Hách Anh ngồi lướt điện thoại, cũng không ngẩng đầu nói chuyện nhiều với mọi người.
"Cho em nĩa này." Vũ Dật Phi đưa nĩa đưa cho anh, mình thì ngồi ngay bên cạnh.
"Anh không ăn nữa sao?" Quý Nguyên nhìn trên bàn một chút, trước mặt anh chỉ còn lại một cái bánh, thỉnh thoảng đôi mắt của Vũ Dật Phi lại bay tới cái bánh ngọt, rõ ràng là còn thòm thèm.
"Trợ lý của anh sẽ tố cáo với người đại diện." Vũ Dật Phi liếc Tiểu Lý một cái, mặt buồn rười rượi, "Hơn nữa mấy ngày nữa anh sẽ đi đóng phim, muốn giảm cân, anh uống nước cũng sẽ mập."
Vũ Dật Phi nhìn chằm chằm làn da của Quý Nguyên, tiểu nhân trong lòng lại một hồi che mặt.
Quả nhiên là Nam Thần, ăn bánh ngọt cũng đẹp mắt, bộ dạng xinh xắn, nói chuyện nghe rất hay, hoàn mỹ, hoàn mỹ!
"Thật ra thì ăn một miếng cũng không sao, " Quý Nguyên lặng lẽ nhét cái nĩa còn lại vào tay Vũ Dật Phi, "Bây giờ cô ấy không chú ý."
Nếu không cho Vũ Dật Phi ăn một miếng, Quý Nguyên cảm thấy nước miếng của anh sắp chảy ra rồi.
Vũ Dật Phi dùng nĩa thật nhanh đào một phần nhỏ, nhét vào trong miệng mình, cuộc sống hài lòng.
"Em thật tốt, " Vũ Dật Phi từ trong túi lấy điện thoại di động ra, nói ra lời thoại đã chuẩn bị từ lâu, "Chúng ta thêm wechat đi."
Quý Nguyên cảm thấy không gì là không được, thuận tay thêm Vũ Dật Phi vào wechat.
Chương trình vui vẻ lớn hơn trời cũng không phức tạp, thường thường chính là nói chuyện phiếm kết hợp với trò chơi, bên trong có rất nhiều phần, tóm lại việc chỉnh sửa kịch bản là vô cùng thoải mái.
Đời trước Quý Nguyên có quan hệ không tệ với mấy người chịu trách nhiệm của vui vẻ lớn hơn trời, mặc dù đời này coi như là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng bởi vì quen thuộc tính cách của đối phương, rất nhanh đã có thể sống chung thoải mái.
Bình thường tập luyện hết sức thuận lợi, chỉ chờ mấy ngày quay chính thức.
Bởi vì nói chuyện qua với Trần Phàm Kiều, buổi tối trở lại nhà nhìn Quý Nguyên có cảm giác nhìn Chu Diễn không giống trước.
Quý Nguyên ở trong phòng bếp, Chu Diễn đứng phía sau anh cắt thịt. Trong phòng bếp việc Chu Diễn biết đã ít lại càng ít, cắt thức ăn coi như một loại am hiểu của cậu. Lúc trước cũng không nghĩ nhiều, hiện tại nhìn lại Chu Diễn cắt thịt đều đều, Quý Nguyên bổ não đã bay đến chuyện có phải do hiệu quả Chu Diễn đánh đánh giết giết quá nhiều mà ra không.
"Lúc trước em đi siêu thị nhìn thấy xương bò không tệ, ngày mai nấu canh uống thì thế nào?" Chu Diễn thấy Quý Nguyên nhìn mình, vì vậy mở miệng gợi chuyện.
Quý Nguyên đang bổ não thì thu hồi lại, xét thấy lịch sử đen tối của Chu Diễn quá nhiều, Quý Nguyên bắt đầu nghi ngờ trình độ mua thức ăn của cậu: "Làm sao em biết là không tệ?"
Phương pháp đơn giản lại thô bạo của cậu chủ: "Bởi vì em mua loại đắt tiền nhất."
"Em kiếm tiền rất dễ sao." Quý Nguyên hừ nói, nhưng nửa câu sau lại nói, "Vậy ngày mai phải hầm cách thủy sớm một chút, buổi tối mới có thể uống."
Nói xong câu này, Quý Nguyên lại phản ứng kịp có chỗ nào đó không đúng.
"Làm sao em lại rảnh rỗi cả ngày như vậy? Còn là một học sinh lớp mười hai sao, ngay tháng sau đã thi tốt nghiệp trung học rồi mà."
Trước kia một tuần lễ còn có hai ba ngày không ở chung cư có vườn hoa, hiện tại căn bản không có lúc nào không ở đây.
Chu Diễn chỉ chỉ chồng sách được xếp thành một ngọn núi nhỏ ở phòng khách kia: "Em xin nghỉ ở nhà ôn tập."
Quý Nguyên thừa dịp lúc nấu mì đi tới phòng khách, quả nhiên nhìn thấy một đống sách, trên sách còn để mấy bài thi đã chữa qua. Quý Nguyên cầm lên vừa nhìn, nhìn thoáng qua căn bản đều đúng, nhưng nhìn kỹ thì cũng có một vài chỗ sai. Anh nhìn xuống chút nữa, tìm được bài thi chính trị, còn thiếu năm điểm nữa là max điểm.
Ít nhất nói rõ tư tưởng giác ngộ rất tốt.
Quý Nguyên len lén vui lên, quay đầu lại thiếu chút nữa đụng vào Chu Diễn đi tới phía sau anh.
"Cười cái gì?" Chu Diễn thấy tươi cười trên mặt anh, cậu cũng không tự chủ được nở nụ cười, lại đặt cằm lên bả vai của Quý Nguyên, nghiêng đầu hôn một cái lên mặt Quý Nguyên.
"Cười em vẫn còn là một đứa trẻ chưa thi đại học." Quý Nguyên bị Chu Diễn hôn một cái mà mềm lòng, nhưng vẫn còn cố chấp.
Sắc mặt Chu Diễn không thay đổi, vẫn cười như cũ, nhưng mà sau khi Quý Nguyên nói xong câu đó lại hung hăng đè anh xuống, khiến cho Quý Nguyên bị dọa sợ nhảy một bước dài lui về phía sau.
"Em làm gì thế?" Anh hạ mắt xuống len lén nhìn dưới lưng Chu Diễn, lúc trước còn cảm thấy Chu Diễn càng ngày càng gần con đường học sinh ba tốt, nhưng có thể trong nháy mắt biến thân.
Cho dù là nam nhân ưu phiền Tiểu Hoàng quay phim cũng không biến thân nhanh như Chu Diễn nói vậy?
"Để cho em cho anh biết thế nào là một đứa trẻ." Giọng Chu Diễn trầm thấp, nhưng một câu nói lại đâm trúng trái mong manh của Quý Nguyên.
Cẩu vật này trong tối hay