• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Sao không, chẳng lẽ tôi phải mặc cái áo ướt sũng này_Hắn vẫn tiếp tực hanhg động
- Cậu không nhìn thấy tôi ngồi bên cạnh hay sao_Nó nói thẳng toẹt, nhìn hắn nhưng chưa được 1s thì phải di chuyển hướng nhìn. Không khí căng thẳng, “nóng nực” làm mặt nó đỏ căng
- Tôi có bắt cậu nhìn đâu, trừ khi cậu muốn_Hắn cởi áo, vắt lên ghế. Cơ thể săn chắc, cơ bụng 6 múi của hắn “bị” để lộ ra ngoài
- .........._Nó ngồi ngắm trời mưa, không giám nhìn sang chỗ hắn.
Cơn mưa kéo dài 30’, những tia nắng cuối cùng của ngày xuất hiện sau khi những đám mây đen bay đi. Nó và hắn ngồi ngắm mưa kiểu mới nên ngủ mất từ lúc nào
Hắn khẽ nhíu mày từ từ mở mắt ra, khoác áo sơ mi, nhẹ nhàng mở cửa xe đi xuống vì không muốn làm nó tỉnh giấc. Một lúc sau, nó thức dậy không thấy hắn ở bên cạnh. Nó đứng hình trước cảnh hoàng hôn buông xuống trên bãi biển còn hắn đứng tựa người vào mui xe khoanh tay trước ngực, khoảng khắc bình yên hiếm thấy trong con người đó
- Cậu ngủ nhiều quá đấy_Nó mải suy nghĩ không biết hắn vào từ lúc nào
- Uk....Mấy giờ rồi_Nó khẽ cựa người
- 5h, có muốn thì ngủ tiếp đi để tôi tìm đường đến sân bay_Hắn lái ô tô đi tiếp hành trình
- Ngủ nữa cậu lại móc này móc nọ thà tôi ngồi thế này còn hơn_Nó
5h50 Nó và hắn chạy hộc tốc vào sân bay sau quãng thời gian đi lang thang, lòng vòng trên đường hỏi thăm này nọ. Thiên Vũ, Mỹ Anh đang sốt ruột đứng chờ. Cảm biến thấy vị trí của Thiên Vũ, hắn ngừng chạy, đi chậm, trống tay thở dốc

- Đi nhanh lên, cậu muốn ở đây thêm ngày nữa à_Nó
- Chưa muộn, còn 10’ nữa mà hai đứa nó kia kìa_Hắn chỉ tay
- Sao hai người đến muộn thế, mất công tao lo_Mỹ Anh nói lớn khi nhìn thấy nó
- Tao bị lạc_nó
- Mày....sao lại mặc áo con trai_Nhỏ để ý cái áo siêu rộng mà nó đang mặc
- Áo của........_Nó xước băng, tạm dừng hình ảnh kiêm âm thanh “Chết cha, quên mất không thay áo”
- Áo của mày mà Khánh_Thiên Vũ cười nham hiểm
- Trời mưa...._hắn bị đánh úp bất ngờ
- Trời mưa thì sao_Thiên Vũ
- Thì ướt chứ sao_Nó biết thể nào mình cũng bị bắt bẻ
- Hai người đi ô tô mà_Mỹ Anh vừa kết thúc câu nói thì bị nó lườn tóe khói
- Không lẽ ô tô bị giột_Thiên Vũ tiếp tục:
- Mà sao lại giột đúng chỗ Ngọc Linh làm cậu ấy phải thay áo thế
- Trời giột chứ không phải ô tô, có một cái áo thì một người thay, hay mày muốn hai người mặc chung_Hắn cau mày
- Thay áo ở đâu_Thiên Vũ dò hỏi
- Ô tô chứ đâu_nó
- Chẳng lẽ thay ngoài trời lúc đang mưa thì thay làm gì_Hắn
- Thay kiểu gì, mày biết không_Thiên Vũ nhìn hắn tâm địa đen tối
- Sao mày hỏi tao_hắn

- Vì mày cũng ở trong xe lúc đấy mà_Thiên Vũ
- Cậu nói linh tinh gì thế_nó muốn đấm vào bản mặt đang nhe nhửn của Thiên Vũ
- Tớ phân tích theo đúng trình tự logic mà, hay thằng Khánh xuống xe giữa lúc trời mưa để cậu....., lãng mạn quá_Thiên Vũ một mình solo với nó và hắn
- Lãng mạn cái đầu cậu/mày_Nó/hắn
- Đến giờ rồi, mọi người đi thôi_Mỹ Anh ở trung gian không biết đứng về phe nào
Chuyến bay cất cánh lúc 18h. Ngay cả lúc ngồi trên máy bay Thiên Vũ vẫn không chịu buông tha, tiếp tục trọc ghẹo, mặc cho hắn ngồi gằm ghè bên cạnh. Nó đành cắn răng chịu đựng, mượn áo Mỹ Anh mặc tạm
Sân bay Nội Bài 21H
- Tao đưa Mỹ Anh về trước, mày cứ từ từ mà tâm sự_Thiên Vũ nháy mắt
- Tao hay mày_Hắn
- Biết đâu đấy sau vụ này mày với Ngọc Linh lại viết được cuốn “Lần đầu tiên của tôi:_Thiên Vũ làm lơ câu hỏi của hắn, trêu dai dẳng
- LẦN ĐẦU TIÊN_nó bức xúc
- Mày muốn ăn đấm không_hắn
- “LẦN ĐẦU TIÊN đi chơi” ý tớ là thế đấy hai người đừng hiểu lầm_Thiên Vũ nói rồi quàng cổ hắn thì thầm- “..............”

- Tao về trước đây, bye_Thiên Vũ
- Không ai chào đón mày đâu mà chào_một cảm giác bối rối chạy qua người hắn
- Hai cậu về sau nhé!_Mỹ Anh vẫy tay chào và cả hai rời khỏi sân bay trở về nhà
- Đi thôi, tôi đưa cậu về_hắn
- Thôi khỏi, tôi đi taxi cũng được_Nó bỏ ra ngoài hóng Taxi
........
- Cậu nghĩ giờ này dễ bắt xe lắm đấy_hắn từ đâu lái xe đến chỗ nó nói với ra ngoài”
- Lên xe đi
Trên đường về cả hai không nói năng gì. Nó cứ nghĩ đến Thiên Vũ là lại tức không chịu được. Hắn cũng vậy bị ám ảnh bởi câu nói của cậu bạn thân “Mày yêu thật rồi”. Hắn đưa nó về nhà, vì cũng đã muộn nên bố mẹ nó cũng không giữ lại hỏi han them mà cho hắn về luôn. Nó lên phòng tắm rửa xong là lăn ra ngủ không quan tâm đến bất cứ việc gì nữa
--------------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK