[- Cưng đang làm gì?
- Tao đang ăn
- Ăn gì???
- Phở... mẹ tao làm
- Trài mẹ tao đi dạy chẳng thèm nấu nướng gì hết. Để tao bay qua ăn ké
- Cứ tự nhiên]
Tắt điện thoại nó chạy rất nhanh qua nhà Phương Vy, em trai nó hôm nay được mẹ mang gửi trên nhà bà nội vì không có ai ở nhà.
Mẹ Phương Vy thật có tâm khi đã nấy đồ ăn nhiều mới có phần cho nó ăn ké
- Mày váy or quần
- Tao mặc chân váy jeans
- Thế thôi tao mặc cách tân công chúa vậy
- Cái màu trắng mà mài được tặng sinh nhật á
- Yep
- Mé xem lại nổi hơn cô dâu nha mài
- Haha tao chỉ tô chút xíu son cho bớt nhạt nhẽo thôi chứ có làm gì đâu
- Hứ...
- Rửa tô nha cưng. Tao đi về đây
Nói xong nó tung tăng đi về để Phương Vy rửa bát giúp nó
Nó phải gội đầu tắm còn phải sấy tóc, hiện tại là 8h mà 9h nhà trai xuống rồi.
Nó thì không bao giờ mất thời gian cho việc trang điểm tóc tai các thứ. Nhờ Yến Anh dạy cho mất chiêu tự tết tóc nên nó có thể tự làm mà không nhờ ai, dù sao tóc nó cũng ngang vai thôi mà, bỏ máu thưa đậm chất Hàm Quốc, nó mặc váy cách tân công chúa màu trắng hồng nhạt, đi đôi giày búp bê màu trắng nốt, tô thêm chút son nhạt thôi. Bỏ điện thoại vào túi đeo, nhìn trước gương, nó thấy yêu nó quá. Chưa kịp đi đã thấy Hoàng Nam đứng trước cổng đợi nó. Mé cái thằng mới 17t mà đi exciter 150. Cứ phải công nhận, bình thường nó đẹp trai hôm nay lại còn đẹp hơn với sơ mi trắng, quần đen với đôi giày đen giảm dị thôi, tóc hai mái lãng tử như mọi khi. Cũng may nó quá quen thuộc rồi chứ người mới nhìn vào kiểu gì cũng yêu hắn cho xem
- Thần thái quá tốt _ Nó đi ra khóa cổng cười nhìn Hoàng Nam
- Mài tính chơi trội đẹp hơn cô dâu hả?
- Tao chẳng makeup, có chút son nhạt nhạt
- Haha
- Mà ai cho mài đi xe quá phân phối thế này
- Tao đi học cũng có ai bắt đâu
- Cạn lời
Nói thì nói xong nó vẫn lên xe để Hoàng Nam trở nó đến nhà cô dâu mặc dù cũng đi thêm 100m nữa là tới.
Oa oa nhìn mới thấy nó là đứa duy nhất không makeup ở đây luôn. Không sao, thần thái của nó quá tốt rồi. Phương Vy cũng đã qua từ lúc nào rồi
Trong lúc đợi nhà trai tụi nó tí tửng chụp ảnh, Hoàng Nam chụp cùng với nó một cái mặt hai đứa vô cùng so deep, trai xinh gái đẹp thế này. Hoàng Nam nhanh chóng cập nhật ảnh đại diện lại còn tag cả nó vào với cái cap vô cùng ngắn ngủi nhưng dễ gây hiểu nhầm" Em❤"
Thế này thì chết nó rồi còn đâu, Nam thì nhiều em thích lắm, nhỡ may nó bị đánh ghen thì chết. Còn bạn bè của nó nữa còn nhỡ may... thấy
- Haha... like và comment nhiệt tình quá_ Hoàng Nam chìa điện thoại ra trước mặt nó, chỉ với 5" mà gần 200 lượt like èn cmt.
- Em người yêu mài mà thấy tao bị đánh ghen là tao đánh mài
- Mới chia tay hôm qua rồi_ Hoàng Nam nói với vẻ mặt rất thản nhiên
Nó chép miệng, lăng nhăng quá, nó còn nhớ mới yêu nhau còn chưa được một tuần cơ mà
- Thế khác gì công khai tao là tiểu tam. Thằng chó_ Nó đánh Hoàng Nam
Cho tới lúc nhà trai tới, trài ai, cũng may toàn đi cùng với Hoàng Nam chứ không thì... chẹp chẹp, chỉ cần Nam đứng lên thôi là thanh niên lại chỗ nó kín luôn, xin số điện thoại và fb, nó đâu phải người thích đi thả thính đâu, đương nhiên là nó không hé nửa lời cho tới khi Thắng đi tới giải vây giúp nó
- Mài thấy đẹp cũng khổ chưa
- Giờ thấy_ Nó cười cười
- Tao có sdt của mài, fb của mài giờ làm sao, hối lộ tao không thì này
- Thử xem_ Nó trừng mắt
- Nay mài đanh đá vl
Nó lườm Thắng cái, lên oto nó ngồi giữa Phương Vy với Hoàng Nam, có gì nó lỡ ngủ thì còn lấy chỗ mà dựa. Haizzz sau hôm nay thì nó nổi tiếng chảnh còn đâu. Chẹp chẹp
Nó nghịch nghịch điện thoại nó chán đi xong quay qua nhịch điện thoại Hoàng Nam
- Cái thằng, mài lại đi lừa con nhà lành đi
- Tao làm gì đâu.
- Tán một lúc mấy đứa thế này
- Bọn nó tán tao mà
- Nghĩ tao tin mài?
- Đố mày tán được nhỏ này. Tao cho mày đi ăn. Với điều kiên là trong ngày hôm nay
- Ok luôn
Thế rồi nó bắt đầu công cuộc đi thả thính,
- Thả thính gái hay thế
- Hờ_ Hoàng Nam không nói gì cầm điện thoại nó tải liên quân về để solo liên quân với Phương Vy
Nó vừa nhắn tin với hết em này đến em kia của Nam vừa hát, mấy nay nó đang thích bài này
"Những tin nhắn anh xem
Vẫn chưa trả lời
Cuộc gọi nhỡ vẫn còn chưa đáp hồi
Có lẽ mỗi người
Còn bận lo lắng cho riêng mình
Giờ đây chỉ còn
Một thói quen chưa kịp quên
Đã lâu lắm anh không đón đưa mỗi ngày
Chẳng còn quan tâm
Em buồn vui lúc này.
Cố đúng hay sai
Thì cả hai chẳng thể quay về
Giờ đây chỉ là
Người xa lạ đã từng quen
Từng khoảng cách, cứ lớn dần
Vậy mà ta
Chẳng còn tha thiết để bận tâm
Người từng thương
Sao bỗng xa lạ quá
Vờ không quen
Chẳng dám nhìn nhau, vội đi mau.
Một người từng thương nhiều thế
Rồi cũng hóa người dưng
Chẳng còn gọi nhau bằng những
Cái tên mình đã từng.
Trả lại nhau những hồi ức
Đôi môi cứ ngập ngừng
Nợ nhau lời xin lỗi.
Một người từng thương nhiều thế
Rồi cũng hóa người dưng.
Chỉ là ngừng yêu mà sao
Lại đau lòng đến thế?
Suốt một quãng đường đời
Tôi chỉ mượn một đoạn đường thôi.
Từng khoảng cách, cứ lớn dần
Vậy mà ta
Chẳng còn tha thiết để bận tâm
Người từng thương
Sao bỗng xa lạ quá
Vờ không quen
Chẳng dám nhìn nhau, vội đi mau...."
- Mài ơi hai em đổ cùng lúc rồi thế nào. Mài có bao giờ bắt cá hai tay chưa
- Nó toàn một tay bắt nhiều con cá chứ bắt hai tay cái gì_ Phương Vy vừa bị thua ấm ức nói
- Haha_ Hoàng Nam cười rồi trả điện thoại cho nó lấy điện thoại của mình về
Có ai điên như tụi nó không chứ, ba đứa nó ngồi hàng ghế cuối cùng, đi gọi video với mấy đứa ngồi trên, thật là hết việc làm mà
- Wifi trên xe kém quá_ Nó than
- hơn 30 chục người bắt theo mày nghĩ nó có mạnh không?
- Oa oa tao buồn ngủ quá_ Nói rồi nó dựa vào vai Hoàng Nam ngủ, cũng may chơi với nhau từ nhỏ chứ không nó chẳng bao giờ thế đâu: Tao ghét mùi nước hoa của mài
Ghét bởi, nó giống hệt mùi nước hoa của Khánh Minh, rất nhẹ nhưng nà quyến rũ, nó tưởng nay nó quên anh rồi ai ngờ tại cái mùi nước hoa mà...
- Tao được tặng, hàng hiệu đấy hiểu chưa
- Kệ mài.
Nói rồi nó ngủ, một lúc sau thì Phương Vy dựa vai nó cũng ngủ suy ra là mình Hoàng Nam cân cả hai đứa.
Đi xa thế này nó buồn ngủ chết mất, sao đi mãi mà không đến nơi. Nhiều lúc nó tự hỏi nhà cô dâu với chú rể xa nhau thế nàu thì yêu đương kiểu quái gì được không biết