Hai cô gái mỉm cười đi tới, một ngụm kêu chị gái rất ngọt ngào.
"Chị gái, thì ra chị thật sự không biết chơi bóng." Cô gái thấp hơn một chút nói: "Hơn nữa so với tôi lại càng không."
Lục Chẩm Thu phồng miệng, có chút nhụt chí, nàng nhìn về phía Cận Thủy Lan, ngượng ngùng nói: "Thực xin lỗi, Cận lão sư."
"Cận lão sư?" Cô gái có vóc dáng cao ráo giật mình: "Thì ra chị là lão sư!"
Hai cô gái đồng loạt nhất trí kêu: "Chào lão sư!"
Tâm tình vốn còn buồn bực của Lục Chẩm Thu bị các nàng chọc cười, nàng khều cánh tay của Cận Thủy Lan: "Cận lão sư, người ta chào hỏi kìa."
Cận Thủy Lan liếc mắt nhìn nàng, bất quá giây lát, lại sinh long hoạt hổ, thoạt nhìn đã quên đi chuyện xấu hổ vừa rồi, cô yên lòng, vươn tay, đột nhiên muốn xoa đỉnh đầu của Lục Chẩm Thu, có phải giống như trái tim cô giờ phút này hay không, mềm mại thành một đoàn.
Lục Chẩm Thu thấy cô không nhúc nhích liền nghiêng đầu: "Cận lão sư?"
Cận Thủy Lan hoàn hồn, nhìn hai nữ sinh nói: "Tôi không phải là lão sư."
Hai nữ sinh vẻ mặt ngốc ngốc: "Không phải lão sư sao?"
Lục Chẩm Thu nói: "Không phải lão sư dạy học."
Cô gái vóc dáng cao ráo có điểm minh bạch, gật đầu: "Chơi tiếp không?"
Một câu gợi lên sự chua xót của Lục Chẩm Thu, nàng còn chưa kịp xấu hổ, Cận Thủy Lan nói: "Tiếp." Cô nhìn về phía Lục Chẩm Thu, nói với hai cô gái: "Nhường cô ấy một chút."
"Chị yên tâm, tôi nhất định nhường chị ấy!" Đều biết Lục Chẩm Thu không biết chơi, bọn họ cũng là chơi giải trí, cho nên không tích cực quá, cô gái thấp hơn cùng Lục Chẩm Thu không kém quá nhiều, hai bên đều là một vương giả mang một thau đồng, cư nhiên cũng chơi vui vẻ vô cùng, bốn người đánh đến kiệt sức, Lục Chẩm Thu nửa tựa vào ghế nghỉ ngơi, hai cô gái bên cạnh thương lượng ai đi mua nước, Lục Chẩm Thu vừa định đứng dậy, Cận Thủy Lan nói: "Tôi đi cho."
Cô nói xong nhìn về phía Lục Chẩm Thu: "Ở đây nghỉ ngơi đi."
Lục Chẩm Thu nghe lời gật đầu: "Được."
Cô rời đi, cô gái vóc dáng cao ráo hỏi: "Chị sống ở gần đây sao?"
Lục Chẩm Thu lắc đầu: "Không, chúng tôi ở bên kia tòa nhà Sunshine."
"Cũng không xa mấy." Một cô gái khác cười tủm tỉm: "Lần sau chị còn chơi bóng rổ nữa không? Vừa rồi chị ghi bàn thật soái!"
Lục Chẩm Thu cái khác không được, nhưng ném rổ tương đối chuẩn, vừa mới ném mấy cô gái đã muốn huýt sáo, nàng nói: "Không nhất định, xem có thể hay không."
Bất quá vận động một hồi, tuy rằng một thân mồ hôi, nhưng cũng thoải mái, hô hấp thuận lợi, Lục Chẩm Thu cảm thấy nếu có cơ hội, nhất định sẽ đến, nàng vừa nói vừa nhìn về phía Cận Thủy Lan rời đi.
Từ cửa đi vào một người, lại không phải Cận Thủy Lan, cô gái vóc dáng thấp hơn bên cạnh kêu: "Anh."
Lục Chẩm Thu nhìn qua, là một nam nhân có làn da rám nắng, đầu đinh, mặc đồ thể thao màu xanh, cô gái giới thiệu: "Anh trai tôi, quản lý viên ở đây."
Chu Nguyên đi vào hai bước, nhìn thấy ngồi bên cạnh em gái là một cô gái, có lẽ là vừa mới vận động xong, sắc mặt ửng đỏ, làm nổi bật ánh mắt càng thêm sáng ngời, ngũ quan đoan chính xinh đẹp, lông mày vừa rậm vừa đen, cực kỳ xinh đẹp, tim hắn đập thình thịch, bước đi cùng bình thường hơi bất đồng, em gái hắn không phát hiện dị thường, vẫy tay: "Anh, đến đây."
Chu Nguyên nhìn về phía Lục Chẩm Thu, hỏi em gái hắn: "Bạn học của em sao?"
Em gái hắn lắc đầu: "Không phải, là chị gái vừa mới cùng nhau chơi bóng rổ, ném rổ rất lợi hại!"
Chu Nguyên tim đập thình thịch, hắn cười cười, đưa tay về phía Lục Chẩm Thu: "Xin chào, Chu Nguyên."
4
Lục Chẩm Thu cũng vươn tay: "Lục Chẩm Thu."
"Lục Chẩm Thu." Chu Nguyên nói: "Tên thật là dễ nghe."
Lục Chẩm Thu cúi đầu: "Cảm ơn."
Âm thanh cũng dễ nghe như vậy, nhu nhu nhuyễn nhuyễn, người nghe tựa như đang lơ lửng trên mây, Chu Nguyên vẫn luôn không biết chính mình mẫn cảm với âm thanh như vậy, hắn hỏi: "Cô đi một mình sao?"
"Không phải....." Lục Chẩm Thu còn chưa nói xong, liền nghe thấy âm thanh có người đến gần, theo sau Cận Thủy Lan kêu: "Chu Nguyên?"
Chu Nguyên quay đầu: "Cận Thủy Lan?"
Cư nhiên còn quen biết?
Lục Chẩm Thu tò mò nhìn Cận Thủy Lan, lại nhìn Chu Nguyên, hai cô gái khác cũng bối rối: "Hai người quen biết à?"
Chu Nguyên gật đầu: "Bạn cùng lớp đại học."
Em gái hắn vỗ tay một cái: "Có phải hệ hoa khó theo đuổi nhất không? Sau lại đi viết tiểu thuyết?"
1
Cô gái tính tình thẳng thắn, nói ra mới đối diện với con ngươi không nóng không lạnh của Cận Thủy Lan, vừa rồi chơi bóng rổ đối diện nhìn nhau cũng không có cảm giác gì, hiện tại luôn cảm thấy lạnh vai gáy, Chu Nguyên vỗ đầu cô gái: "Đừng nói chuyện lung tung."
Em gái hắn nga một tiếng, nghẹn ngồi ở bên cạnh.
Chu Nguyên là tới tìm em gái hắn ăn cơm trưa, vừa lúc đụng phải Lục Chẩm Thu cùng Cận Thủy Lan, hắn nói: "Nếu không cùng nhau ăn cơm đi? Chúng ta đã lâu không gặp, gần đây trong nhóm đang nói chuyện tụ tập liên hoan, cậu có rảnh hay không?"
Cận Thủy Lan rất ít tham gia liên hoan, bất quá lớp trưởng thường xuyên sẽ gọi điện thoại tới thúc giục, trước kia Cận Thủy Lan đi học tính tình không khác gì hiện tại, cũng thích độc lai độc vãng, nhưng người đều có tâm lý mạnh mẽ, thành tựu của cô đủ để người khác quên đi thái độ của cô, thậm chí cảm thấy lãnh ngạo chính là cá tính riêng của cô, cho nên nhân duyên của Cận Thủy Lan vẫn luôn không tệ.
Lần này ngược lại còn chưa có thông báo cho cô.
Bởi vì cô căn bản không xem nhóm chat.
Lục Chẩm Thu thấy bộ dáng bọn họ còn có chuyện muốn nói, nàng hỏi: "Vậy muốn ăn cơm cùng nhau không?"
Cận Thủy Lan nói: "Được."
Chu Nguyên cười: "Vậy tôi đi đặt phòng trước, liền nhà hàng bên ngoài sân vận động kia, trước đây chúng tôi thường xuyên tụ tập liên hoan, hương vị cũng được."
Cận Thủy Lan gật đầu, vài người đi ra ngoài, hai cô gái tựa như chim sẻ nhỏ, vẫn luôn ríu rít, đặc biệt là em gái Chu Nguyên, từ đồ trang điểm nói tới quần áo, lại nói tới sinh hoạt trong ký túc xá, mới đi được một nửa đường, Lục Chẩm Thu đã biết trong ký túc xá có mấy người, đến từ nơi nào, ngày thường yêu thích thứ gì.
Nàng nghe đột nhiên cảm thấy hâm mộ một chút, lúc này trước khi bước vào xã hội là khoảng thời gian phóng túng nhất, vô ưu vô lự, rất vui vẻ.
Từ sân vận động đến khách sạn cũng không xa, hơn mười phút, trên đường Chu Nguyên đi siêu thị bên cạnh mua chút đồ uống, hỏi các nàng: "Uống bia không?"
Cận Thủy Lan lắc đầu: "Không cần."
Em gái Chu Nguyên nhảy dựng lên: "Em muốn! Chúng ta..."
"Em không được uống." Chu Nguyên trừng liếc mắt một cái: "Còn đang đi học, uống rượu cái gì."
Em gái hắn lẩm bẩm: "Có liên quan gì, em không phải là đứa trẻ ba tuổi."
Chu Nguyên không đồng ý, mua đồ uống xong mang theo Lục Chẩm Thu bọn họ tiến vào khách sạn, phòng riêng ở lầu một, không lớn lắm, thời điểm bọn họ đến đã dọn lên đồ ăn kèm, Chu Nguyên quét mắt nhìn Lục Chẩm Thu, hỏi Cận Thủy Lan: "Này là bạn cậu sao?"
Cận Thủy Lan đầu: "Ừm."
Chu Nguyên nói: "Rất xinh đẹp, lần sau ra ngoài ăn cơm cùng nhau đi?"
Hắn chào hỏi Lục Chẩm Thu: "Mấy ngày nữa, cô và Cận Thủy Lan cùng nhau tới chơi đi."
Lục Chẩm Thu cười gượng: "Không phải liên hoan lớp sao?"
"Không có việc gì." Chu Nguyên cười một tiếng: "Bạn học tụ tập ăn cơm không phải là muốn kéo dài tình cảm sao, cũng sẽ mang theo bạn bè đến, không có vấn đề gì."
Cận Thủy Lan dư quang liếc nhìn Lục Chẩm Thu, thấy nàng xấu hổ cười cười, tách ra đề tài: "Ngày mấy?"
"Cuối tháng." Chu Nguyên nói: "Tôi sẽ xem thời gian cụ thể."
Hắn bấm điện thoại, phỏng chừng là đến trong nhóm xem thời gian, hai cô gái đối diện đang tán gẫu chuyện trong ký túc xá, Lục Chẩm Thu ngồi bên cạnh Cận Thủy Lan, nhân viên phục vụ từ bên cạnh nàng bưng đồ ăm tới, Cận Thủy Lan một phen kéo cánh tay nàng, Lục Chẩm Thu nửa người ngã vào lòng Cận Thủy Lan, nàng ngẩn ra, muốn ngồi ngay ngắn, nhưng Cận Thủy Lan lại còn kéo cổ tay nàng.
Cổ tay tinh tế, làn da mịn màng, Cận Thủy Lan nói: "Đừng nhúc nhích, đang lên đồ ăn."
Lục Chẩm Thu quay đầu, quả nhiên nhìn thấy nhân viên phục vụ bên cạnh đang mang thức ăn, cá nướng, nhân viên phục vụ mang găng tay dày đặt cá còn đang bùm bùm lên bàn, nàng di chuyển ghế sang bên cạnh Cận Thủy Lan một chút, cúi đầu: "Cám ơn Cận lão sư."
Cận Thủy Lan buông tay nàng ra.
Lòng bàn tay sờ lòng bàn tay.
Cực nóng lại khô ráo.
Chu Nguyên tìm được thời gian nói: "Tìm được rồi, cuối tháng ngày 29, có rảnh không?"
Cận Thủy Lan hỏi: "Buổi trưa hay buổi tối?"
"Chắc chắn là buổi tối rồi." Chu Nguyên nói: "Là cuối tuần, chọn thời gian mọi người đều nghỉ."
Cận Thủy Lan đầu: "Biết rồi."
Cô vừa dứt lời, chuông điện thoại vang lên, Cận Thủy Lan liếc mắt nhìn màn hình, Kỷ Tử Bạc gọi điện thoại tới, Lục Chẩm Thu cũng vô tình nhìn thấy tên Kỷ Tử Bạc, nàng nói: "Cận lão sư, cô nghe điện thoại trước đi."
Cận Thủy Lan ừ một tiếng, đứng dậy đi bên cạnh tiếp điện thoại.
Chu Nguyên ngồi ở phía bên kia Lục Chẩm Thu, hỏi nàng: "Cô cũng viết tiểu thuyết sao?"
Lục Chẩm Thu lắc đầu, cười: "Tôi không phải."
Chu Nguyên hỏi: "Vậy cô làm công việc gì vậy?"
Lục Chẩm Thu không do dự: "Tôi làm livestream."
"Livestream?" Đối diện em gái Chu Nguyên hăng hái: "Chị phát sóng ở nền tảng nào? Tôi rất thích xem livestream!"
Lục Chẩm Thu trả lời cô gái: "Tam Thủy."
"Tam Thủy a." Chu Nguyên gật đầu: "Nền tảng phát sóng trực tiếp rất lớn, thỉnh thoảng tôi cũng ở bên trong xem livestream trò chơi, cô cũng chơi game sao?"
Lục Chẩm Thu lắc đầu: "Tôi là ca hát."
"Giọng nói của chị dễ nghe như vậy, ca hát khẳng định sẽ càng dễ nghe hơn, số phòng của chị là bao nhiêu, tôi theo dõi một chút!" Em gái Chu Nguyên vui mừng rạo rực, Lục Chẩm Thu báo số phòng, Chu Nguyên cũng tiện tay bấm theo dõi, hỏi: "Vừa mới phát sóng trực tiếp à?"
Lục Chẩm Thu cười: "Ừ, vừa mới phát sóng."
Chu Nguyên vào phát sóng lại, Lục Chẩm Thu đang hát một bài hát cũ, giai điệu uyển chuyển, âm thanh linh hoạt kỳ ảo, hắn nói: "Hát thật dễ nghe."
Lục Chẩm Thu rũ mắt, trong lúc nói chuyện với bọn họ vẫn luôn thăm dò nhìn về phía vị trí cửa sổ, Cận Thủy Lan đứng ở nơi đó gọi điện thoại.
Chu Nguyên nghe xong nửa bài hát vừa định cất điện thoại, lại hỏi: "Cô có thường xuyên đến đây chơi bóng rổ không?"
Lục Chẩm Thu nói: "Không thường xuyên, là lần đầu tiên."
"Thích vận động sao?" Chu Nguyên nói: "Chúng ta thêm số WeChat đi? Lần sau để chú bảo vệ cửa trực tiếp cho cô vào."
Lục Chẩm Thu suy nghĩ một chút cảm thấy khả thi, nàng gật đầu: "Được."
Khi Cận Thủy Lan trở về bàn, hai người vừa mới thêm Wechat xong, cô ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi Lục Chẩm Thu: "Nói cái gì vậy?"
Lục Chẩm Thu cũng nhỏ giọng trả lời cô: "Vừa rồi bạn học của cô nói, lần sau chúng ta có thể trực tiếp vào."
Chúng ta.
Cận Thủy Lan nắm được hai chữ này, đáy mắt có ý cười, hỏi: "Lần sau tới cô muốn chơi cái gì?"
"Còn chơi bóng rổ chứ?" Lục Chẩm Thu nói: "Bất quá tôi chơi không tốt, Cận lão sư có cái gì muốn làm vận động không? Tôi có thể chơi cùng cô."
Cận Thủy Lan nhìn nàng, cười một tiếng: "Tôi đều được."
Lục Chẩm Thu mặt giãn ra, nhấp một ngụm đồ uống.
Cận Thủy Lan nhìn nàng thật sâu, có lẽ Lục Chẩm Thu không phát giác, từ lúc mới bắt đầu, trong kế hoạch của Lục Chẩm Thu, đã có thêm một người.
1
*****
Lục Chẩm Thu: Cận lão sư muốn làm vận động gì?
Cận Thủy Lan: Hai người thân thể cực hạn mở rộng vận động.
2
Lục Chẩm Thu:???