Chương 34: tiêu khiển
Add bookmark
Tống thiếu phu nhân nhìn nữ hầu của mình hồi lâu, ánh mắt cương trực như muốn xỏ xuyên qua
” Vậy cô đã làm vậy với …” – cô suy nghĩ đôi chút rồi tiếp tục – ” với con trai mẹ chồng chưa?”
” Hả? Ý người là thiếu gia?” – Dung Dung hỏi
” Ừ ”- Cố Giai Lệ gật đầu. Do không biết phải xưng hô với hắn thế nào cho phải, nên đành phải gọi dài dòng
Dung Dung vội chấp tay, giọng cô ấy run lên như cầy sấy
” Xin người đừng có đùa nữa. Nếu dám làm vậy với thiếu gia thì tôi chết chắc”
” Vậy nên mới bảo Dung Dung vốn chẳng biết lấy lòng” – Cố Giai Lệ đắc thắng, càng thêm tự tin vào những gì bản thân tin tưởng
” Làm theo cách của tôi mới là chính xác nhất. Hãy nhìn sắc mặt của anh ta đi, rõ ràng rất hài lòng”Dung Dung thật sự không biết nên nói gì. Quả thực, những gì mà thiếu phu nhân nói … nếu áp dụng với thiếu gia thì không còn gì hợp hơn
Cố Giai Lệ đinh ninh những điều mà bản thân làm đều là sự lựa chọn chính xác. Cứ trốn tránh không gặp mặt hắn chính là lấy lòng nha
Chỉ cần hắn vui vẻ, thì cha cũng sẽ vui thôi. Bọn họ càng vui thì cô càng thoải mái rồi
Vậy nên, phương pháp lấy lòng của thiếu phu nhân khiến cho Tống thiếu gia cực kỳ hài lòng
Khi đang dùng bữa nhẹ ở sân vườn, nhìn thấy bóng dáng lén la lén lút của cô gái nhỏ đang nấp sau bức tường phía xa xa. Hắn bỏ bát canh đang ăn dở, xoay sang nhìn bếp trưởng ” Đột nhiên lại không có khẩu vị” – sau đó cố ý cất cao giọng để ai đó nghe thấy
” Nếu bây giờ có 1 bát mỳ kéo thủ công thì tốt quá”
Cố Giai Lệ nghe thấy, lập tức phóng như bay vào bếp cùng mọi người làm mì
Còn Tống thiếu gia đây vẫn nhàn hạ ngồi đó đọc báo. Dù sao công việc xử lí xong xuôi, khó tránh khỏi cảm giác buồn chán. Dù sao cô cũng mang tiếng là vợ hắn mà
Lấy cô ra làm tiêu khiển giết thời gian vậy
Bát mì làm xong nhanh chóng được đem lên. Thiếu phu nhân đứng trong góc hẹp quan sát nhất cử nhất động của ác ma
Tống Tư Duệ vừa nếm thử, liền cố ý gây khó dễ
” Không có hải sản à?”
Bếp trưởng đứng bên cạnh nghi hoặc hỏi thầm” Thiếu gia … bình thường người đâu có thích hải sản?”
” Hôm nay tâm trạng vui, muốn ăn” – hắn cười
Nữ hầu đứng bên cạnh nghe thấy liền chạy đi, lúc đi ngang qua nơi thiếu phu nhân đang đứng. Cô chặn đường rồi hỏi
” Sao vậy?”
” Ai da, thiếu gia muốn ăn mì hải sản. Tôi vào bếp lấy cho ngài ấy”
Cố Giai Lệ nhanh nhảu – ” tôi đi giúp cô”
Sau đó tức tốc chạy như bay vào bếp, đem tất cả hải sản đã được chế biến ra ngoài đưa cho nữ hầu. Rồi tiếp tục quan sát
Cô đang chú tâm vào việc của mình, nào để ý thấy ánh mắt của ác ma đang nhìn mình
Tống Tư Duệ thấy cô bận rộn làm theo những gì mà mình nói, trong lòng còn cười thầm. Gương mặt vẫn còn dính bột mì trên má, không lau đi đã vội vàng nấp vào 1 góc quan sát hắn Tống ác ma cũng không làm khó nữa. Hắn ăn sạch sẽ, thậm chí còn khen ngợi
” Ngon lắm”
Cố Giai Lệ nghe thấy, trong lòng vui như mở cờ. Lần này lại tiếp tục thành công trong việc lấy lòng rồi
Cứ thế này thì chẳng mấy chốc sẽ không còn khiến hắn chướng tai gai mắt nữa
Nữ hầu dọn dẹp đi ngang, nhìn thấy cô đứng trong góc tối vui vẻ cười hề hề, nhẹ nhàng nói
” Thiếu phu nhân, bột mì dính trên má kìa”
” Ồ” – Cố Giai Lệ vẫn cười, dùng tay lau lau
Trong thư phòng nhà họ Cố
Cố Nham ném mạnh bình hoa xuống nền nhà, tức giận rống to” Mẹ kiếp, tên Tống Tư Duệ đó rốt cuộc muốn gì đây? Đồng ý gặp mặt, ta ngồi trong nhà hàng đợi hơn 2 tiếng đồng hồ. Kết quả chỉ thấy trợ lý hắn tới nói rằng hôm nay không gặp. Định chơi ta có đúng không?”
Lão cau có gương mặt, ngồi xuống ghế uống hết cả cốc nước đầy vẫn không dịu được ngọn lửa giận đang bốc cháy
” Con nhỏ vô tích sự kia, ở nhà họ Tống ăn sung mặc sướng. Chắc đã quên mất phải lấy lòng thằng chồng chết tiệt của nó”1
Từ khi dự tiệc ở nhà họ Tống đến nay, lão luôn lấy cớ nhớ con gái, có ý muốn đến để gặp mặt Tống Tư Duệ nhưng đều bị Tống phu nhân từ chối