「 Ưm……」 Hướng Uyển Thanh ra sức giãy dụa,nội tâm vừa hận vừa tức.
La Ẩn nhìn người phụ nữ mình yêu chịu nhục, cơn tức nháy mắt quét qua cả người hắn, trong mắt càng hiện lên một tia sát khí lạnh như băng khiếp người.
Hắn đã thật lâu không có tức giận như vậy.
Không lâu sau Lưu Chí Tuyên mới buông Hướng Uyển Thanh ra,sắc mặt khiêu khích theo dõi hắn, ngông cuồng nói:「 Thấy chúng tôi thân mật như vậy, ngươi tốt nhất đừng đến mò mẫm đến, ngoan ngoãn đi bố trí hội trường.Nếu biểu hiện không tệ tôi sẽ suy nghĩ cho ngươi tham gia hôn lễ của chúng tôi」
Hắn không để ý tới Lưu Chí Tuyên chẳng qua là thật sâu nhìn đôi môi sưng vù của Hướng Uyển Thanh, nhìn cô rõ ràng tức giận đến đỏ mắt nhưng vẫn như cũ cố nén nước mắt, liều mình lấy ánh mắt ý bảo hắn phải bình tĩnh, đừng xúc động……
Ngực hắn chấn động và cảm động.
Cô gái này là vì hắn mới lưu lạc đến tận đây, vì hắn mới chịu cuộc sống đau khổ của con người, nếu hắn còn không hiểu được khổ tâm của cô thì không xứng để yêu cô.
Bởi vậy hắm mím chặt đôi môi, nén lòng tràn đầy phẫn nộ, nén xúc động muốn xé nát Lưu Chí Tuyên,hắn quyết định dùng một loại phương thức khác để xả hận thay Hướng Uyển Thanh và chính mình.
「 Đúng, tôi thực thật có lỗi gây nhiều phức tạp như vậy,tôi sau này ta sẽ chú ý lời nói của mình cùng Hướng tiểu thư bảo trì khoảng cách, xin ngài tha thứ.」 Hắn cố ý ăn nói khép nép.
Lưu Chí Tuyên sửng sốt một chút, dường như không nghĩ tới thái độ hắn lại thay đổi đột ngột như vậy.
「 Ngươi đừng tưởng như vậy có thể lừa gạt được tôi……」Phản ứng của La Ẩn ngược lại làm cho hắn không biết theo ai.
「 Tôi chỉ là muốn rõ ràng, tội gì vì nhất thời động tâm mà phá vỡ chiêu kinh doanh bài vất vả mới có được, xin cho tôi lập tức làm việc,tôi phải nhanh chút đính hoa, để bố trí hôn lễ của hai người.」 Hắn mỉm cười, ánh mắt nhanh chóng liếc một cái về phía Hướng Uyển Thanh.
Chờ anh giải quyết hết tất cả, anh sẽ đón em về bên cạnh anh……
Hắn ở trong lòng đối nói với cô.
Lưu Chí Tuyên trừng mắt hắn một lúc lâu, mới đó mới bảo thủ hạ thu lại súng, sau đó cảnh cáo nói:「 Ngươi tốt nhất đừng đùa giỡn, La Ẩn.」
「 Tôi không có đùa giỡn nha? Vì một người phụ nữ bị hủy thanh danh cùng sự nghiệp của tôi,đây cũng không phải là phong cách của tôi.Anh yên tâm, nếu tôi cần đàn bà còn có rất nhiều lựa chọn khác」 Hắn tự giễu cười nói.
Lưu Chí Tuyên bị hắn khiến cho có chút buồn bực, bất quá hắn cũng không muốn phớt lờ, hừ lạnh,「 Ngươi quả nhiên biết lí lẽ, La Ẩn, ngươi đã nói như vậy thì an phận làm chuyện của ngươi, đừng chọc ta giận.」
「Tôi hiểu được.」 Hắn gật gật đầu.
「 Tốt lắm, tôi phải đưa Uyển Thanh đi ..chúng tôi bận rất nhiều việc, nơi này giao cho ngươi.」 Lưu Chí Tuyên ôm Hướng Uyển Thanh, thầm nghĩ hắn cũng không dám dính vào mới đúng.
「 Không thành vấn đề.」 Môi hắn nhướng lên.
Lưu Chí Tuyên nhanhquay đầu căn dặn thủ hạ,「 Các ngươi ở lại đây giúp đỡ thầy La, nếu có『 tình hình 』gì, lập tức cho ta biết.」
「 Dạ.」Hhai gã thủ hạ hiểu ý trả lời.
Lưu Chí Tuyên nghe thế mới ôm lấy Hướng Uyển Thanh đi ra khỏi phòng.
La Ẩn theo dõi bóng dáng hắn, nụ cười dần dần trở nên lạnh lẽo.
Lưu Chí Tuyên này thật quá coi thường hắn, hôn lễ ngày mai hắn sẽ cho tên thiếu gia không biết trời cao đất rộng này thấy rõ một chút, hắn gặp phải Hồ vương ngàn năm này sẽ có kết cục đáng sợ như thế nào.