-bà Lin. Có chuyện gì sao?
vừa vào cửa nó liền nhìn về phía bà đang ngồi trên sôpha,ông Tống cũng đang ngồi đó
-Ta mới nhận được tin hôm qua có rất nhiều người bị mất tích ở bìa rừng phía tây
ông Tống vừa uống trà vừa trả lời
-Bìa rừng phía tây?
Nó nghi vấn hỏi lại vẫn đang cố nhớ đến nơi đó. sau một giây suy nghỉ không khỏi hút một hơi ko khí lạnh khiến mọi người cũng lo lắng theo
-Sao vậy?
Hắn hỏi, đây cũng là câu hỏi trong lòng mỗi người
-Nơi đó rất âm u gần như ko bao giờ có ánh sáng. Cũng là nơi rất kì lạ
Nó tỏ vẻ mặc nghiêm trọng nói
-Quả là nơi rất tốt để ẩn nấp
Hima hừ lạnh nói
-Rốt cuộc ở đó có gì?
Ryô cũng nhịn ko được lên tiếng
-Cũng ko rõ chỉ biết ở đó người đi vào chưa từng bước ra ở đó có rất nhiều bẩy rập vây quanh. ở đây mọi người gọi nói nó là CÁNH CỬA DẪN XUỐNG ĐỊA NGỤC
ông Tống bình tỉnh trả lời,nếu ko phải ông từng phái rất nhiều người đến đó cũng chưa từng có ai đi ra chỉ có thể từ máy theo dỏi tìm được chút chứng cứ
-Ngoài ra ở trung tâm khu rừng có một đài nước rất lớn màu trắng nhiều năm như vậy nhưng chưa từng thấy nó thay đổi
nó bổ sung thêm một chi tiết quang trọng
-làm sao con biết?
bà Lin quay qua nhìn nó hỏi như đang nhớ tới chuyện gì đó
-Chẳng lẽ mùa hè ba năm trước con mất tích 2 tháng khi trở về thì trên người đầy vết thương có liên quan đến chuyện này?
ông Tống thay bà nói ra nghi vấn. Mòi người đều quay sang nhìn nó, nếu để ý sẽ thấy hắn và youki đang nhíu mày lo lắng trong lòng cả 2 đều có chút khẩn trương
-Đúng vậy, lần đó con đang đứng ngoài bìa rừng thì gặp được một con rắn rất lạ toàn thân đều màu xanh lam không nghỉ đi theo nó liền bình an tiếng vào trung tâm bìa rừng nhưng lúc ra thì gặp khó khăn vì con đường ban đầu chỉ có vào mà ko có ra, củng may lúc đó phát hiện có một đường hầm nhỏ dẩn ra ngoài
-Vậy khi nào thì hành động?
Yuoki nảy giờ vẫn im lặng nhìn nó . Lúc này mới lên tiếng
-Tối nay.
Kaitô trả lời
-Nhanh vậy sao?
Hima kinh ngạc hỏi lại
-Hiệu trưởng nói chúng ta chỉ có thời gian một tuần
-Được, tối nay tiến hành đi. Bây giờ mọi người đi nghĩ sớm đi
Nó quyết định xong chuẩn bị đứng lên về phòng thì bị Hima chặn lại
-Chuyện chính đã giải quyết xong, giờ đến lược chuyện cũ
-Chuyện gì cơ?
Nó ngồi lại trên ghế
-Vụ tỏ tình biến thái này do cậu bày ra?
-Ko, là hẳn nghĨ ra
Nó lập tức phủ nhận chỉ tay về phía hẳn
-Gì? là Kaitô ko phải tôi
Lập tức đem cũ khoai phóng tay ném qua cho anh lòng thầm nghỉ "có trách thì trách cô ta " lại liếc nhìn nó lập tức nhận được ánh mắt khinh bỉ của nó
-Ko phải anh, là Youki đó
Đang uống trà anh liền giật mình chỉ đại về phía Youki. chỉ thấy cậu vẫn bình tỉnh chỉ tay về phía Ryô chậm rải nói
-Là cậu ta
-Đúng,LÀ DO CẬU TA NGHĨ RA TẤT CẢ
Lập tức cùng nhau đồng thanh
-hừ
Chỉ thấy ryô hừ lạnh ko thèm nói nhưng trái tim ko ngừng lo lắng
-vậy tại sao lại để mấy người kia tỏ tình, cậu ko sợ tôi đồng ý à
Hima quay sang nhìn ryô
-Ko biết, chỉ cảm thấy cậu sẽ ko đồng ý
làm sao cậu biết được vụ này là nó nghỉ ra mà là do mình nó nghỉ ra mà
-Thôi, bỏ qua chuyện này đi
bà Lin lên tiếng cắt ngang có một điều cần giải quyết bây giờ quang trọng hơn
-Đống kem này làm sao giải quyết
chỉ tay về phía chiếc bàn dài đang chất đầy kem lại quay sang nó hỏi. khi mới về nhà nhín thấy đống kem này làm bà giật cả mình
-Của Hima, thì cô ấy tự giải quyết
Nó nhúng vai việc này liên quan gì đến nó
-Hứ...có xin cũng ko cho đâu
nhỏ nói xong liền lập tức chạy đến chổ cái bàn bắt đầu ăn kem
-Thôi, mọi người về phòng nghỉ ngơi đi. Có gì có thể gọi ông
Ông Tống nói xong liền cùng bà Lin về phòng, tụi nó củng mổi người một việc rời đi
.............
.......................
................................
.......................................
TRẬN CHIẾN CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU.................................................TIỀN VỐN LÀ MÁU VÀ NƯỚC MẮT...............................................VẬY TIỀN LỜI?????
Danh Sách Chương: