Thần Tình Yêu: trời ơi đây lẽ nào…không lẽ anh ấy đang ngầm công khai chị ấy là của anh ấy???
Real Love: Aaaaaaa rõ ràng hai người họ đang ngầm công khai quan hệ!!!
Otp thật đẹp đôi: trời ơi không lẽ bây giờ tui ship đôi này trời!!! Đẹp đôi quá!!!
Trong Đầu Chỉ Có Tiểu Thuyết: trời ơi nam nữ chính ngôn tình đây rồi!!!
Sau khi buổi lễ trao giải kết thúc ai nấy đều vui mừng vì mình có giải. Nhưng lại không ai hay biết Nguyễn Thành Trung Tuấn đang quấn lấy Lê Diệp Hoa trong xe không dứt ra.
" Trung Tuấn ngoan nào không náo sẽ bị người khác chụp được! " Nguyễn Thành Trung Tuấn vẫn đang làm loạn trên cổ cô.
" Em thấy không họ nói chúng ta đẹp đôi đó! " Lê Diệp Hoa cầm chiếc điện thoại đang sáng màn hình đọc trong lòng loạn nhịp.
" Đúng chúng ta vốn dĩ đẹp đôi! " Lê Diệp Hoa miệng cười nhẹ khẳng định điều đó một tay lại đặt lên đầu Nguyễn Thành Trung Tuấn đang rúc trong cổ mình.
Khó khăn lắm Lê Diệp Hoa mới thuyết phục được Nguyễn Thành Trung Tuấn đưa mình về nhà. Cô bước vào phòng liền nhanh chóng thay bộ đồ ra rồi tìm đồ khác mặc. Nguyễn Thành Trung Tuấn cũng từ phòng tắm bước ra. Trên người anh chỉ quấn khăn tắm ngay eo.
" Anh không về sao? " Lê Diệp Hoa nghi hoặc hỏi. Nguyễn Thành Trung Tuấn ôm cô vào lòng tham lam hít lấy mùi hương trên cơ thể cô.
" Không về tối nay anh muốn ở đây với em " Lê Diệp Hoa cau mày nhìn anh.
" Như thế người trong nhà sẽ rất lo cho anh! " Nguyễn Thành Trung Tuấn khẽ búng nhẹ vào trán cô.
" Nhóc con em quên là anh ở riêng rồi sao? Với cả anh không còn là cậu bé học cấp 3 bị ba mẹ quản giáo đâu nghe chưa? " Lê Diệp Hoa phồng má. Môi cô chu ra phía trước khuôn mặt hơi hiện lên vẻ tức giận.
" Anh đánh em! Không cho anh ở ké nữa mau về đi! " Nguyễn Thành Trung Tuấn thấy cô giận dỗi còn tính đuổi mình về thì liền tỏ vẻ đáng thương nhìn cô.
" Bé con à nửa đêm rồi em còn muốn đuổi anh về sao? Ngoài đường lạnh lắm đó! Với cả nếu như anh đi ngoài đường có kẻ muốn cưỡng bức anh thì sao? " Nguyễn Thành Trung Tuấn như một tiểu cô nương nhìn cô mà nhẹ nhàng giận dỗi kể nể. Lê Diệp Hoa lắc đầu ngao ngán.
" Làm ơn đi xin anh đó anh là trùm trường cũ của trường cấp 3 kia mà! Làm sao ai dám đụng chạm anh? Với cả anh ngồi trong xe ô tô lạnh như thế nào được? " Nguyễn Thành Trung Tuấn tiếp tục phản bác.
" Đó là sự lạnh lẽo của cô đơn đó em không biết sao? " Lê Diệp Hoa lắc đầu khuôn mặt hiện rõ lên chắc chắn rằng mình không thể cãi nổi tên này. Cuối cùng cô chỉ dành cho Nguyễn Thành Trung Tuấn ở lại cùng mình. Anh đã hứa sẽ không làm gì nhưng mà bây giờ là ai đang vạch áo cô ra gặm nhấm vậy chứ?
Sáng hôm sau khi Lê Diệp Hoa thức dậy thì không thấy Nguyễn Thành Trung Tuấn đâu. Cô nhanh chóng lia mắt đi tìm kiếm nhưng cuối cụg chỉ nhìn thấy tờ giấy trên bàn. Trên giấy viết:
Anh có công việc nên đi làm sớm em dậy thì lấy đồ ăn anh mua dưới nhà ăn nha ngoan anh thương. Yêu em!
Lê Diệp Hoa khẽ đỏ mặt. Nguyễn Thành Trung Tuấn cái tên này đúng là hết thuốc chữa cô dính vào có ngày bị rụng tim mất. Lê Diệp Hoa nhanh chóng cởi đồ ra. Trên người cô chi chít những vết cắn, vết đỏ. Lê Diệp Hoa khẽ đỏ mặt ngại ngùng tuy tối hôm qua anh không làm gì cô thật nhưng Nguyễn Thành Trung Tuấn vẫn để lại rất nhiều dấu trên người cô.
Lê Diệp Hoa vừa tới công ty đã bị bao nhiêu các nhân viên của mình nhìn. Lê Diệp Hoa nhìn họ khó hiểu bỗng một người chạy lại nắm lấy tay cô.
" Sếp à chuyện của cô với đạo diễn Tuấn chúng tôi đã biết rồi cô đừng dấu nữa " Lê Diệp Hoa cũng bình tĩnh trả lời họ.
" Tôi vốn dĩ từ đầu đâu có dấu ai? Là mọi người không biết đấy thôi " nói Lê Diệp Hoa cũng quay người rời đi. Để lại bao ánh mắt ngưỡng mộ cho cô.
Lê Diệp Hoa bước lên phòng tim cô đập liên hồi khuôn mặt đỏ ửng. Cô vẫn không để ý đang có mấy người đi đằng sau lưng mình. Bỗng một tiếng nói vọng lên.
" Ai da giám đốc Lê Diệp Hoa của chúng ta bây giờ dính vào yêu đương rồi cứ như cuộc đời màu hồng vậy! " Lê Diệp Hoa quay đầu liền thấy 3 người bạn của mình. Cô nhanh chóng sửa lại tâm trạng lên tiếng.
" Làm gì có chứ? Các cậu đừng trêu mình " Trần Kiều Ngân đưa bộ mặt y hệt Lê Diệp Hoa mà nhại lại.
" Các cậu đừng trêu mình " Lê Diệp Hoa đỏ bừng mặt đuổi họ ra ngoài.
" Đi đi ra ngoài không chơi với các cậu nữa "