- Trần Cung kia giống như chả có gì đặc biệt!
- Bất quá Hoa Hùng kia? Từ đâu tới?
Tần Liệt nghi vấn hỏi.
- Há, ngươi nhìn ra Hoa Hùng là ai!
Phương Tư Vũ hỏi ngược lại.
- Tướng quân! Một mãnh tướng thân kinh bách chiến! Tuy nhiên vị Trần Cung kia không cẩn thận kêu đi ra, không sai!
Tần Liệt kiên định nói.
- Xem ra Tần Vương điện hạ chúng ta cũng không tầm thường.
Diệp Hân Ngữ điểm ngón trỏ lên gương mặt tú khí.
- Không cần phải để ý đến hắn như thế nào! Trước dựa theo kế hoạch thực hành, còn Hoa Hùng thì về sau tìm thời gian dò xét thăm dò!
Tần Lâm Quân bá khí nói.
- Trong khoảng thời gian này, nhìn xem thiên tài tuấn kiệt nào có thể làm việc cho ta. Đặc biệt chú ý thế lực sau lưng một số thiên tài, lần này để cho Tần Lâm Quân ta lần đầu tiên chiêu cáo Yến Dương phủ!
- Ta muốn bắt đầu!
- Vâng!
Mọi người ào ào trả lời.
Tần Lâm Quân tuy bá khí nói nhưng trong lòng lại đề cao một cảnh giác với Tần Vương Lý Chính! Một mưu sĩ Trần Cung, một tướng quân Hoa Hùng! Không biết ngươi đến cùng còn có ẩn tàng thủ đoạn hay không, xem ra tất cả mọi người xem nhẹ ngươi. Bất quá chắc hẳn ngươi cũng nhìn ra hàm nghĩa hội giao lưu thiên tài lần này, vì cái gì sẽ còn nhường cho ta! Còn có La Võng gần đây quật khởi đến cùng là thế lực nào?
Hoặc nói là của Tần Vương Lý Chính ngươi!
Khuôn mặt tuyệt mỹ anh tuấn uy vũ của Tần Lâm Quân nhẹ nhàng nhăn nhăn lông mày.
Buổi tối, Dạ Lăng Vân thống lĩnh huấn luyện hết hộ vệ đội Tần Vương phủ. Cùng Vân Lâm đi tới trước mặt Tần Vương Lý Chính, khi bọn hắn trông thấy cự hán Hoa Hùng đằng sau Lý Chính, ánh mắt ngưng tụ! Đặc biệt là Dạ Lăng Vân cảm thụ Hoa Hùng còn mang theo khí tức mãnh tướng cực kỳ nồng đậm!
Chỉ thấy Hoa Hùng nhìn bọn hắn nhếch miệng cười một tiếng. Tần Vương Lý Chính vỗ vỗ bả vai hai vị,
- Đến dây, hôm nay vị này cũng đến xin vào dựa vào bản vương, hắn tên là Hoa Hùng! Một nhân tài hiếm có! Hiện tại tạm thời làm hộ vệ của bản vương.
Vân Lâm nhìn Hoa Hùng nhẹ gật đầu, chào hỏi.
Mà Dạ Lăng Vân ôm quyền với Lý Chính, sau đó nói với Hoa Hùng:
- Chúng ta đánh một trận như thế nào!
Ánh mắt Hoa Hùng sáng lên, hai người lập tức nhìn Lý Chính, chờ Lý Chính lên tiếng.
- Tốt, vậy nhìn xem hai vị ái tướng tỷ thí.
Lý Chính cũng hứng thú nhìn hai người, Dạ Lăng Vân một đoạn thời gian trước nhận được Địa cấp công pháp tu luyện đã đột phá đến Tiên Thiên đỉnh phong, mà Hoa Hùng cũng là Tiên Thiên đỉnh phong, vừa hay có thể nhìn xem thực lực hai cá nhân như thế nào, có thể nhìn xem nhị lưu nhân kiệt so với nhất lưu nhân kiệt bản thổ như thế nào!
Rất nhanh, bọn họ đi tới sân luyện võ, mà xung quanh cũng có rất nhiều hộ vệ trong phủ Tần Vương, bọn họ vừa mới nghe được tin tức lập tức đi theo đến sân luyện võ quan sát. Vân Lâm ở bên cạnh Lý Chính, Phúc lão cùng Trần Cung cũng hứng thú. Còn chưa bắt đầu, hộ vệ xung quanh cùng người phía dưới đã nghị luận ầm ỉ:
- Dạ thống lĩnh đang tỷ thí cùng ai! Nhìn vị cự hán kia thật mạnh mẽ!
- Ngươi không biết sao, vị mãnh hán kia gọi Hoa Hùng, hôm nay vừa mới đầu nhập vào điện hạ. Là cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong!
- Oa, đây không phải là…. Nhìn xem, Dạ thống lĩnh cũng là cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong!
- Hư!... Đừng nói nữa, hai người sắp bắt đầu.
Trong sân luyện võ rộng lớn, hai người đã chuẩn bị hoàn tất. Chỉ thấy Dạ Lăng Vân bên trái tay cầm trường thương, khuôn mặt lãnh tuấn ngưng luyện khí thế, mắt sáng như đuốc. Hoa Hùng bên phải thì ánh mắt sáng ngời, tay cầm phác đao hứng thú nhìn Dạ Lăng Vân. Thoáng chốc, ánh mắt Dạ Lăng Vân khẽ động, dùng Thuấn Bộ phóng tới Hoa Hùng, hàn quang lóe lên, mũi thương tựa như tia chớp đâm về phần cổ Hoa Hùng. Khi mũi thương cách Hoa Hùng còn có nửa bước, trong chớp mắt, Hoa Hùng quét ngang phác đao!
Keng!
Dạ Lăng Vân đâm vào mặt phía trên phác đao, lập tức vẩy một cái, trở tay cầm thương đâm về bụng Hoa Hùng!
Thân hình Hoa Hùng chuyển một cái, hai tay cầm phác đao bổ một cái! Lập tức bổ ra. Hai người liếc nhau, phóng tới đối phương. Trong lúc nhất thời đao quang thương ảnh. Cản! Keng! Tiếng vũ khí đối đầu đều vang vọng Tần Vương phủ. Dạ Lăng Vân cầm thương như ảnh, thương kỹ tinh xảo, mỗi lần đều đâm về chỗ yếu hại của Hoa Hùng! Hoa Hùng thẳng thắn thoải mái, bên trong mãnh liệt mang theo tỉ mỉ, tổng đều có thể ngăn cản phản kích. Hai người kỳ phùng địch thủ, trong lúc nhất thời khó phân thắng bại!
Hai người đều dùng chiêu thức cơ sở giao chiến, nhất thương, một đao, vẩy lên, vẩy một cái, đâm một cái, một bổ, một trảm, cơ sở vô cùng vững chắc. Tuy động tác lớn, khí thế bức người, nhưng lực lượng song phương cũng không có tiết ra ngoài một tia.
Lúc này, phía tây Tần Vương phủ, bọn người Tần Lâm Quân còn đang mưu đồ một số chi tiết. Đột nhiên nghe thấy xa xa có tiếng vũ khí giao nhau, ánh mắt khẽ động. Lập tức khởi hành tiến về phương hướng tiếng vang.
Chỉ thấy thân pháp Tần Lâm Quân như thuấn di, dậm chân một cái bay lên, giống như tiên tử hạ phàm, không đến ba hô hấp đã đuổi tới sân luyện võ trông thấy hai người đối chiến, sau đó đi xuống đi vào bên cạnh Lý Chính. Sau đó mấy người Tần Liệt cũng vội vã đuổi tới, cũng giật mình nhìn lấy Dạ Lăng Vân cùng Hoa Hùng kịch liệt đối chiến. Diệp Phong bên cạnh Diệp Hân Ngữ nhìn hai người chiến đấu, ánh mắt lộ ra thần sắc hướng tới. Quay đầu nhẹ giọng hỏi Diệp thúc Diệp Tự bên cạnh, lúc này Diệp Tự đã khỏi hẳn.
- Diệp thúc, người cũng là cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong, so với hai người bọn họ thì như thế nào?
Vẻ mặt Diệp Tự lúc đầu có chút tái nhợt nhất thời tối sầm lại, lập tức bất đắc dĩ nói:
- Khí huyết hai người bọn họ cường đại, khí thế kinh người, đều là thiên tài tuổi trẻ, Diệp thúc ngươi là ta đều không phải là đối thủ của bọn họ. Không có ánh mắt cũng không cần hỏi loạn, đây không phải để cho ta mất mặt sao! Xem ra phải tăng cường huấn luyện tiểu tử ngươi.
Diệp Tự híp mắt nhìn Diệp Phong bên cạnh, mà Diệp Phong đang chăm chú nhìn phía trước đột nhiên cảm giác phía sau lưng mát lạnh! Nhất thời nhìn lại bốn phía, nhìn Diệp thúc đang hiền hòa nhìn mình, cũng nở nụ cười đáp lại!
Người xung quanh nghe thấy Diệp Tự nói khẽ động! Đặc biệt là Tần Liệt, hắn nắm chặt song quyền, chăm chú nhìn hai người đối diện giao chiến. Lúc đầu hắn cùng Dạ Lăng Vân đều là Tiên Thiên hậu kỳ, hiện nay Dạ Lăng Vân đột phá đến Tiên Thiên đỉnh phong, hắn đã không phải là đối thủ! Huống chi hiện tại bên cạnh Tần Vương Lý Chính lại còn cao thủ mạnh hơn hắn, sao có thể để hắn không cảm thấy khẩn trương cùng kích động.
Dạ Lăng Vân và Hoa Hùng còn đang trong chiến đấu kịch liệt!
Một phút sau, lúc đầu hai người thế lực ngang nhau rốt cục xuất hiện biến hóa. Khí thế Dạ Lăng Vân bắt đầu sa sút, khí tức Hoa Hùng vẫn hung mãnh có thừa. Quả nhiên chỉ chốc lát sau, Hoa Hùng nắm lấy cơ hội, hoành đao một bổ, bổ trường thương ra, mạnh mẽ đè xuống, Dạ Lăng Vân nửa quỳ trên mặt đất, lưỡi đao nằm ngang ở trên cổ Dạ Lăng Vân.
Chỉ thấy Dạ Lăng Vân bỏ vũ khí xuống, Hoa Hùng lập tức lấy phác đao ra, duỗi tay đến trước mặt Dạ Lăng Vân, Dạ Lăng Vân nhìn người trước mắt đưa tay tới, lập tức nắm chặt thuận thế đứng lên.
Lý Chính nhìn lấy tình hình như thế không khỏi vỗ tay. Trong lúc nhất thời người xung quanh đều vỗ tay, bội phục nhìn hai người.
Đột nhiên Dạ Lăng Vân ôm quyền khom lưng nói với Hoa Hùng:
- Hoa huynh, tại hạ có một thỉnh cầu! Hi vọng khi nào Hoa huynh có thời gian có thể tiếp tục chỉ giáo tại hạ.
Ánh mắt Hoa Hùng sáng lên, vốn chính là người thiện chiến, làm sao có thể không thích đây.
Nhất thời vỗ vỗ bả vai Dạ Lăng Vân mở miệng nói:
- Dạ huynh, chỉ giáo không dám nhận, về sau có thời gian hai ta luyện một chút!
Khuôn mặt cương nghị của Dạ Lăng Vân lộ ra ý cười.
Hai người nhẹ nhàng chạm tay một cái.
- Tốt!
Tần Lâm Quân bình tĩnh nhìn hai người, nhìn qua Lý Chính bên cạnh phức tạp nói:
- Chúc mừng Tần Vương điện hạ, lại được một mãnh tướng!
- Quá khen, quá khen!
Lý Chính khách khí nói.
Sau đó bọn người Tần Lâm Quân xoay người rời đó. Tuy không nhìn ra bọn họ biểu lộ thế nào, nhưng trong lòng bọn hắn cũng không bình tĩnh giống như bộ mặt.