MUỐI ĐÂU MUỐI ĐÂU? CÒM MEN CÒM MEN!
======
Ngữ cảnh fict 34: là sự tiếp nối của Fict 33
Vui lòng đọc lại từ fict 33 để tránh khó hiểu
Cháp này không đọc được thành 1 cháp riêng lẻ.
===================================
Face bắt đầu cởi từng nút áo trên người của Good,
Từ cái ngày ở trong bể bơi ấy, thấy được thân thể trần trụi mềm nhẵn như một cục bông của Good... thật sự..... xứng đáng...
Face có mất bao nhiêu tiền để đi mua thứ hương kia..., lại kỳ công uống chút thuốc để khỏi trúng thứ mùi thơm đó.. quả là... cây cỏ là nguồn cội của mọi hoan lạc trên đời!
Face hôn xuống đôi mắt đang lim dim kia...
Hôn lên đôi môi đỏ đang mấp máy... mút lấy... ngọt quá.... Good...
Lại dời một chút xuống yết hầu...
Hai trái thù du trước ngực như mời gọi... cũng không thể nào bỏ qua được, Face thèm khát mà mút cho tới khi sưng đỏ mới nhay thêm một chút mà nhả ra..
Chậm rãi luồn tay xuống dưới cạp quần Good... chạm tới đám lông mềm mượt kia... Chạm lấy cậu em nhỏ đang ngủ say của Good. Good trong cơn nửa tỉnh nửa mê mà rên lên:
- Ưm... hư... khô...ng...
Good... Đêm nay.. anh nhất định bẻ cong em!
- Rầm!
Chiếc đèn trên bàn học của Can một đường bay thẳng lên lưng Face!.
Tiếng của Type hốt hoảng mà la lên:
- Can!, Can! Em không sao chứ!
Trong khi Face trên người chỉ còn một cái quần đùi, chưa kịp phản ứng lại,
Thì Type và Tharn đã lao tới.
Tharn giữ chặt lấy Face. thì Type vội vàng bước tới giường:
- Can.... Ơ... Không phải.. Good!
- Mẹ kiếp! Sao lại là Good!
- Tỉnh, tỉnh lại Good!
- Ưm...
Type nhận thấy một mùi hương kỳ lạ thoảng qua mũi, lại thấy Good giờ đây... cả người trần trụi.. khắp cả người đều là dấu hôn...
Lập tức biết chuyện đã xảy ra, kéo chiếc chăn bên cạnh vội vàng phủ lấy người Good. Không để Face giải thích hay kịp làm thêm bất cứ động tác gì, Type xông tới, giơ chân đạp một phát lên bụng Face:
- Thằng chó!
- Khoan... nghe tôi giải thích...
- Bụp!
- A...!
Type như phát điên lên mà đạp thêm cho một phát nữa... Tharn cũng đã thấy tình hình chẳng ổn chút nào, vội vàng lên tiếng:
- Type, có mùi hương lạ, trước hết đưa Good ra khỏi đây đã!
Type cắn chặt hàm răng hướng về phía Face:
- Cút ngay!
Sau đó, quay lại cùng với Tharn, bọc lấy Good trong chăn, bước ra khỏi cửa....
Face bị ăn hai phát đạp không hề nương tình của Type... dù là rất muốn đuổi theo...
Nhưng... sức của hai tên kia, thực sự là không xem nhẹ được...
Good... anh...
Lấy tay đấm lên cánh cửa...
Face nhíu mày...
Sự việc hôm nay có lẽ, là tính toán sai lầm...
*********************
Khoảng một giờ trước. Can lúc đó đang hớn hở nhắn tin báo hủy hẹn cho Techno và Type.
Trong phòng Tharn và Type:
- Tít Tít.
Tiếng tin nhắn từ điện thoại của Type.
Type đang thay quần áo chuẩn bị tới nhà Can. Nên nói với Tharn:
- Cậu xem giúp tôi cái tin nhắn.
Tharn vừa mới tập thể dục xong, tay vẫn còn đầy mồ hôi, liền với chiếc điện thoại:
- Là tin nhắn của Can.
- Ừm, chắc là hỏi tôi tới đâu rồi đó? Mấy cái tên nhóc này. Cả ngày chẳng có chuyện gì hay ho cả.
- Tôi đọc nhé?
- Ok.
- P"Type không cần...
- Cạch...
- Ơ????
Tharn vừa đọc tin nhắn vừa với lấy chiếc khăn lau mồ hôi. Bàn tay trơn trượt không cầm chắc khiến chiếc điện thoại một phát rơi thẳng xuống sàn. Cả Tharn và Type đều tròn mắt. Tharn cúi xuống rồi nhìn Type:
- Vỡ màn hình rồi Type!
- A? trời ạ!
Type lập tức cúi xuống xem xét cái điện thoại: màn hình rạn thành mấy đường:
- Tharn!
- Được rồi. Tôi cũng đâu có cố ý!. Như vậy đi, để tôi chở cậu tới nhà Can rồi tranh thủ mang điện thoại đi sửa vậy!
Type khoanh tay trước ngực, thở dài;
- Đành vậy chứ biết sao giờ?!
Thế là, tin nhắn của Can đã đi theo những vết rạn trên điện thoại mà bay biến.
Khi tới nhà Can, do lâu rồi chưa gặp, muốn chào hỏi qua một chút mà Tharn cũng vào cùng với Type.
Nhưng khi cánh cửa phòng Can bật mở, lại khiến cho Type và Tharn hoảng hồn!
Ban đầu lại cứ ngỡ là Tin và Can đang làm chuyện đại sự..
Nhưng mới chỉ đảo mắt qua đã thấy kẻ khốn kiếp đang mân mê cơ thể dưới giường kia, lại không phải là Tin!.
************************
Tharn và Type quyết định không mang Good tới bệnh viện, mà chở tạm về phòng mình. Dẫu sao, nếu để chuyện này lan rộng ra, đối với Good mà nói chẳng phải là điều tốt đẹp gì!
Miễn cưỡng mặc cho Good bộ quần áo rộng thùng thình của Type, đặt Good lên trên giường,
Type dùng ánh mắt đầy xót xa mà nhìn những vết hôn ngân còn lưu lại trên cổ Good. Hai tay nắm chặt thành quyền:
- Thằng chó! Nhất định kêu Good kiện cho nó đi tù luôn!
Tharn thấy vậy, liền kéo ghế ngồi lại bên cạnh:
- Bình tĩnh lại đi, xem tình hình thì cũng chưa tới mức xong đời. Mà cậu có quen với thằng đó sao?
- Cũng không gọi là quen, thấy nó có mấy lần tới sân bóng đón Good đi. Tôi cũng đã nói rồi, mà mấy thằng nhỏ cứ như bỏ ngoài tai hết. Tức chết mà.
- Thì không phải sao, cậu xem, mấy cái tên nhóc trong đội bóng, đứa nào cũng ngu ngơ hết!
- Lại còn cái thằng Kla nữa. Cũng đã nói với Techno bao nhiêu lần rồi. Nhìn mặt thằng đó gian lắm!. Mà nó cứ bênh chằm chặp. Thật không hiểu mắt mấy đứa nó mọc cho vui hay còn có tác dụng gì khác không nữa!
- Thôi, thôi, bình tĩnh lại đi. Trước hết, gọi cho thằng Can qua đây đã, hỏi cho rõ sự tình đi.
- Được, để gọi cả Techno sang đây nữa!. Cho nó nhìn thấy mà đề phòng thằng Kla một chút!.
***************
Cuộc hội họp của ba cặp đôi.
Khỏi phải nói, ngay sau khi nhận được cuộc điện thoại của Type.
Can và Techno liền phi như siêu tên lửa BrahMos mà tới.
Dĩ nhiên, có mang theo quà khuyến mại đính kèm: Một cục băng và một chú sói non.
Trong khi Can thì vội vàng tới độ mang hẳn một chiếc giày và một chiếc dép. Thì Techno mặt cũng tái mét mà mặc nhầm cả áo của Kla lên người!.
Không thể tin nổi!.
Good... bị hiếp sao?
Vừa tới, mặc kệ Tin vẫn còn đang đậu xe, Can đã nhào lên tới tận phòng, nhìn thấy Good nằm trên giường, không kịp cả chào hỏi ai mà lao tới:
- Good! Good ơi! mày có sao không?
- Good, sao tên mày là Good mà số mày khổ quá vậy!!!!
- Good ơi là Good ơi!
- Good ơi là tao đã hại mày rồi!
- Good ơi, tao lấy đâu ra thêm một cái cúc hoa mà đền cho mày đây!
Thấy Can lay vai Good tới rung giường. Type đang tính tới nhắc nhở thì Techno cũng ở đâu phi tới, làm Type giật nảy cả mình:
- Good ơi, P"No đây, tỉnh mau, tỉnh mau!
- Good ơi, đừng có làm sao nha!
- Ưm...
Nhìn cảnh tượng đó, Type càng thêm bực bội, lập tức quát lên:
- Có dừng lại ngay không thì bảo! Còn lắc nữa là nó khỏi tỉnh lại luôn đấy!
- Hơ?...
- Tharn bồi thêm: Đúng rồi đó, lắc nữa là nó đi gặp ông bà luôn đấy!
Can và Techno nghe thấy vậy, mới bỏ tay ra khỏi người Good.
Cả đám mỗi đứa đều tự tìm cho mình một chỗ ngồi, còn Tin thì chán ghét mà khoanh tay đứng tựa cửa.
Kla thì nhíu mày một chút, rồi ngồi xuống bên cạnh Techno. Mỗi một cử chỉ của cậu, đều bị Type soi tới từng mili. Khiến Kla thật sự không có chút thiện cảm nào với cái tên Type này cả.
Type bắt đầu buổi " chất vấn". Mà bị cáo ở đây là Can:
- Can, mày nói cho rõ xem có chuyện gì?
Can lại nhìn về phía Good một cái, rồi bực dọc làm liền một tăng:
- Nó nói nó có chuyện làm Good hiểu lầm, muốn nhờ em giúp đỡ hòa giải. Ai có ngờ đâu nó lại bịa chuyện để tìm cách hiếp Good của em chứ?
- Mẹ nó!. Cái thằng cha Face đó!. Em sẽ xẻo trym nó treo lên cây! Dám cướp trinh mông của Good!. Em là bạn nó mười mấy năm! mông nó em cũng chưa sờ nữa, Mà cái thằng chết tiệt đó dám... Em hận, em hận lắm!
Tin khẽ cau mày:
- Can. cậu vừa nói cái gì? Good của cậu? lại còn muốn sờ mông nó nữa?
Can đang hăng máu, liền quật lại:
- Tin, mẹ nó, cậu còn dám nói! Tất cả là tại cậu hết!
- Tại tôi?
- Không phải sao? Em nói cho mọi người nghe!. Rõ ràng Tin đã biết là sẽ ra hậu quả như vậy, nhưng lại không chịu nói rõ cho em!Nếu em biết thì chắc chắn sẽ quay lại mà tẩn chết thằng Face đó!
- Tóm lại, tất cả đều là tại Tin!
- Can!
- Lại nói không đúng đi!
- Cậu!???
Cả bọn đổ dồn hết mắt vào Can rồi lại đảo tới Tin.
Phải nói rằng, Can bình thường khá chậm tiêu, nhưng cứ lúc nào không cần thiết thì lại tự khắc thông minh hơn hẳn. Type thấy tình hình bom đạn chuẩn bị nổ ra vội vàng hòa giải:
- Được rồi, được rồi. Trước mắt bây giờ việc quan trọng nhất là chăm sóc cho Good nữa. Tôi thấy, chắc chắn sau việc này, Good nhất định sẽ bị tổn thương lắm. Cho nên..
- Em!. Em!
Can nhanh nhảu chặt đứt câu nói của Type:
- Em là người có lỗi vì đã làm hại Good, cho nên em sẽ chăm sóc cho cậu ấy!
- Em sao? – Type đầy nghi ngờ nhìn Can.
- Đúng vậy!. Dẫu sao nhà em cũng gần nhà Good nhất, với lại em cũng quen thuộc rồi!.
Kla nãy giờ chưa lên tiếng, thấy Techno đang định nhổm dậy, liền chêm ngay vào:
- P"Can là tốt nhất nha!. Đúng quả thực, Em nghĩ P"Can là hợp lý nhất. Nếu chúng ta không để P"Can chăm sóc cho P"Good, em nghĩ chắc chắn anh ấy sẽ rất lo lắng!
- Đúng vậy a Kla!. Em đúng là người rất hiểu anh đó!. Kla! ui. P"Can thương em lắm đó!. Cứ vậy đi ha!
- Can! – Tin gắt lên-
- Tin!. Cậu dám ghen? Không phải tại cậu thì Good có ra nông nỗi này không?. Tôi mặc kệ cậu muốn làm sao thì làm!. Tôi nhất định phải chăm sóc Good!.
..... Tin tức đến độ tái xanh cả mặt, không nói lại một lời nào, đạp vào cánh cửa tới rầm một phát, sau đó, quay lưng đi ra khỏi phòng. Cả bọn đang lạnh gáy thì Can lại xua đi:
- Mặc kệ cậu ta!. Ăn lắm dấm vào rồi tiêu chảy!
Đã như vậy rồi, thì Type cũng đành đứng ra mà tuyên bố:
- Được rồi. Can. Em cũng phải bình tĩnh lại chút đi. Tình trạng của Good chẳng có gì nghiêm trọng hết, cái anh lo là tinh thần của cậu ấy thôi. Hôm nay đã trễ như vậy rồi, nên cứ để Good ở lại phòng anh,. Sáng mai rồi em qua đưa Good về lại nhà cậu ấy nha!.
- Nhưng, em muốn ở lại đây với Good?
- Tôi cũng sẽ ở lại – Techno lên tiếng.
- Có 2 đứa tôi chăm sóc là tốt rồi!
- Can: không, em muốn ở lại!
- Techno: tôi cũng không muốn về!
- Type: thôi thì để nói thẳng toẹt ra nhé: Phòng thì cũng chẳng lớn gì, 2 người mà ở lại thì 2 cái đuôi kia có chịu về không? Thôi thôi thôi. Tôi xin, hai cậu tốt nhất về sớm đi, muốn thì mai lại tới!
Type hạ lệnh tiễn khách. Tharn cũng sắp xỉu với cái đống lổm nhổm này, Lập tức đứng dậy ra mở cửa phòng. Can vùng vằng mà đi ra trước. Type kéo tay Techno lại, thì thầm:
- Nhìn Good đó mà làm gương. Tao tuyệt đối thấy thằng Kla là dạng không ra gì!
- Type, Kla... Kla là một câu bé ngoan, hoàn toàn không giống cái tên Face khốn kiếp kia đâu!
- Ờ... được rồi, được rồi! Type đưa hai tay lên đầu ra hiệu đầu hàng.
Tới khi tiễn được mấy kẻ đó ra khỏi nhà. Tharn quay sang nói với Type:
- Bạn cậu đó, Type!
- Sao cơ?
- Toàn sản phẩm lỗi!
Nói rồi, Tharn lắc đầu, quay đi, Type cứng họng, phản bác làm sao được!, đành thở dài:
- Haiz. Khổ quá mà!.
*************
Dưới nhà,
Can nhìn thấy xe của Tin, nhưng không thèm lên xe nha!
Tin thấy Can vừa bước qua xe mình mà không tới, liền mở cửa ra, đuổi theo Can, chụp tay lại:
- Lên xe!
- Không!
- Mau!
- Không!
Can nhất định giãy tay ra khỏi Tin. Tin nghiến chặt răng lại rồi kéo Can, một đường quẳng thẳng vào ghế phụ.
Can không làm sao chọi lại được sức của Tin, đành xị cái mặt ra, đôi môi dẩu lên chạm tới mũi, thở phì phò: bực bội quá mà! chắc chắn sau này ông đây đi tập Ghim, ra 16 múi luôn rồi xem có kéo được ông đây nữa không!
Tin không khởi động xe, mà quay sang hỏi:
- Thái độ như vậy là sao?
- Là sao? Con mẹ nó là sao? Còn không phải do cậu đó sao?
- Lại do tôi nữa?
- Cậu xem. Kla, anh Tharn đều là Công nhé!. Mà ai cũng nho nhã biết bao nhiêu!. Nói ra câu nào là trúng ý câu đó. Còn cái mặt cậu thì sao?. Nói ra một câu là khiến người khác tức chết một câu!
- Vậy là cậu chê tôi không đủ nho nhã?
- Lại còn hay ghen!. Tôi nói cho cậu biết!.Tôi nhất định sẽ phải tới chăm sóc Good,
- Can! Tôi muốn thương lượng với cậu:
- Không nghe!.
- Tôi sẽ mời 1 bác sĩ tâm lý tốt nhất tới để chăm sóc cho con rùa đó. Đổi lại, cậu chỉ tới thăm thôi, được không?
- Không được!
- Tôi sẽ dẫn cậu đi ăn khắp thành phố!
- Thế cũng không được!
Dám lấy đồ ăn ra để dụ mình. Nhưng hôm nay Can giận lắm luôn, kể cả bao khắp thế giới cũng không bỏ Good được nha!. Nhìn cánh tay của Tin đang đặt trên vô lăng. Trắng ngon thế kia... Thà rằng cắn cho một phát cho bõ tức!
- Á! Buông, buông!
Tin tự dưng bị Can cắn cho một phát lên cổ tay tới rớm máu. Vừa bị giật mình vừa bị đau. Liền rụt tay lại, mặt nhăn nhó:
- Can! Làm cái gì thế?
- Tôi không đánh lại cậu thì tôi cắn!. Sao nào? Có ý kiến?
- Cậu... cậu....
Đau chứ!. Vết cắn của Can sâu tới rớm máu. Tin thực sự bất lực hoàn toàn!. Rút lấy cái khăn trong túi quần, ý muốn buộc tạm vào cổ tay.
Can tự dưng thấy xót nha!.Ai da bình thường lỡ mồm thì cũng không sao, nhưng hôm nay lỡ RĂNG rồi thì cũng hơi quá.,,
Can vội vàng đỡ lấy cái khăn, đưa tay Tin lên miệng mà thổi thổi:
- Tin, có đau không? Thực.. xin lỗi nha! Phù phù...
- .........!!!!
- Tin, tôi băng nhẹ, sẽ băng nhẹ thôi...
Phải làm sao đây?
Sự tức giận chưa kịp nhen lên thì đã bị sự ngọt ngào che lấp hết!
Tin của chúng ta ngẩn người mà nhìn hành động trẻ con của ai đó, bất giác, chút đau trên cánh tay lại dường như không còn là đau nữa...
Can buộc xong, cẩn thận mà đặt tay của Tin xuống.
Cậu thở dài một chút, rồi nói với Tin:
- Tin. Thực ra tôi biết cậu không xấu!
- ....
- Nhưng Good là bạn thân nhất của tôi!.
- ...
- Lần này, Good bị như vậy chắc chắn sẽ rất buồn, hơn nữa, mọi thứ đều là do tôi mà ra... Nên cho dù có như thế nào... dù phải làm cậu giận.. tôi cũng nhất định chăm sóc cho Good.
- ...ừm...
- Từ ngày quen cậu, tôi không bầu bạn được với Good nữa, tôi đã nghĩ Face là một người tốt, thật lòng muốn Good được vui vẻ.. nào ngờ lại là hại cậu ấy...
- .....
- Tôi dù không được thông minh lắm, nhưng tình cảm của tôi dành cho cậu là thật. Tình bạn của tôi dành cho Good cũng là thật.
- .....
- Nếu như tôi bị đánh, Good dù không đánh lại được bọn họ, nhưng sẽ nhảy vào dù bị đánh chung cùng với tôi...
- ...
- Trước đến nay... dù cho bao nhiêu người cười chê tôi. Good cũng chưa từng cười chê tôi...
- ....
- Bọn họ nói tôi đi với cậu chẳng khác nào con ngỗng đực đi với hoàng tử. Good lại nói chúng ta rất đẹp đôi..Vậy mà... vậy mà... cậu cứ ghen...
- ....
- Còn nữa, tôi đi chơi.. hức.. với cậu... hức... bỏ bài... hức... là Good đã chép bài giùm tôi...
- Tôi... hức... tôi... tôi.. có lỗi.. với Good..
Can đã không thể kìm được, mà bắt đầu nức nở lên...
Tình bạn hay tình yêu?
Nếu là sắc ngọt của tình yêu chân thành.... xin đừng bắt nhau phải chọn lựa...
Giống như yêu một bông hoa, xin đừng cố gắng ngắt bông hoa đó mà ủ vào lòng...
Hãy để nó được tự nhiên tươi sống.. đung đưa theo nguồn nhựa dạt dào....
Nếu có yêu hoa, hãy để cánh hoa theo hương gió tự tàn mà rụng xuống cội nguồn nơi gốc rễ... bởi cho dù có được đem trưng ở nơi tôn quý nhất, vẫn không thể nào dấu nổi niềm đau rời bỏ lìa cành...
Con người, không ai sống mà chỉ có duy nhất một thứ tình yêu
Cũng chẳng ai vì nó mà đem mọi nguồn cơn trên đời quẳng đi tất cả!
Tin dùng cánh tay vừa băng bó xong, ôm lấy Can đang bật khóc vào lòng:
- Can... được rồi... tôi xin lỗi.... tôi sẽ cố gắng không ghen với con rùa đó nữa, được chứ?
- Hu hu.... Tin...
- Được rồi... ngoan.. nín đi...
- .....
Can ôm chặt lấy Tin, tới tận khi nước mắt nước mũi dính tèm lem lên người Tin rồi. Can mới dời khỏi bờ vai Tin:
- Như vậy, là cậu đã đồng ý tôi đến chăm Good?
- Ưm... nhưng không được ở lại qua đêm!
- Không được sao?
- Đúng vậy! còn nữa, không được cởi trần, không được tắm chung, không được tự tay nấu đồ cho cậu ta ăn, không được ôm chặt, không được cầm tay...
- Con mẹ nó Tin!
Hửm?
- Vậy thì tôi chăm kiểu gì?
- Cái đó là tùy cậu!
- Hơ???
Rồi như sực nhớ ra điều gì, Can vội vàng nhỏm dậy:
- Hồ sơ?
- Hồ sơ?
- Đúng rồi, Good còn để hồ sơ gốc bên chỗ tên khốn Face!
- Rồi sao?
- Cậu sẽ tới lấy về cho Good!
- Tại sao lại là tôi?
- Vì cậu chính là người yêu tôi!
- Nói xem, tôi sẽ có lợi ích gì?
- Tôi sẽ hát ru cho cậu ngủ!
- .......!!!!!
- Tôi sẽ mát xa cho cậu!
- ......!!!!!!
- Nếu không... thì để tôi đút cậu ăn! nha???
- ........!!!!!!!
- Can!
- Hửm?
- Nếu như cậu hứa không làm cả ba việc đó. Tôi sẽ suy nghĩ có lên giúp con rùa đó hay không!
- A?... là vậy sao? Vậy... hôn cậu thì có thể chứ?
- Cái đó thì lúc nào cũng được!
- Vậy bây giờ?
- ......!
Tin kéo Can lại, đưa môi hôn lên những giọt nước mắt còn chưa kịp khô của Can...
Bên phía kia đường, có những kẻ đi qua nhìn thấy, cười khúc khích...
Khi ta yêu... chính là khi những tiếng cười của những kẻ hiếu kỳ tự khắc chỉ như một bong bóng nhỏ rơi vào dãy xương rồng mà thôi!.
=====================//=======================
Giới thiệu fict 35:
Fict 34: Face Good -???
Face: TÂM CƠ HÓA TRUNG KHUYỂN CÔNG
Good: NGÂY THƠ VẪN HOÀN NGÂY THƠ THỤ