Sớm ngày thứ ba, Hannah cuối cùng cũng đứng ở nhà, không thèm để ý Ren ngăn cản mà chạy đi cắt chi. Cũng đúng, về việc cắt chỉ sớm thế này thì đối với Hannah rất bình thường cho dù trong mắt người ngoài nó không bình thường.
Từ sau khi ra khỏi bệnh viện, Hannah nói “Cùng em về gặp người nhà!” Ôi chao, hai người các bạn muốn làm phản à? Không phải nhà trai mang nhà gái về gặp người nhà trước à?
Yukihito không biết Ren đã cầu hôn nên nói “Ren, chiều nay còn có công việc”
Hannah nghe xong lời này, nhìn với ánh mắt đầy dao găm, giọng trầm xuống “Tiền quan trọng hay vợ quan trọng?” Nếu như dám nói tiền thì giết luôn.
Yukihito biết điều, không dám nói hai lời “Đi tới nhà Echizen”
“Hannah, em…” Ren không hiểu, mặc dù cậu mới cầu hôn.
“Em sao? Nếu thích có thể đi lấy giấy chứng nhận trước, mẹ từng nói, ôi chao, là ba nhỉ? Hay ông cố? Thôi kệ, dù sao người nhà em từng nói, đàn ông tốt phải đem về nhà sớm, cho nên em thấy trước khi làm lễ kết hôn chúng ta phải được pháp luật bảo vệ. Dĩ nhiên, em tin, người vĩ đại như em vẫn có thể tìm người khác nếu anh không muốn, cho nên bây giờ em cho anh một cơ hội đấy” Nguyên bản Hannah muốn đi lấy giấy chứng nhận nhưng mà sau lại thành như vậy.
Sao cứ thấy giống như uy hiếp ý!
Những lời này của Hannah lại bị Ren biến thành một hằng số: Kết hôn = Ở chung = Nhà = Cuộc sống hạnh phúc. Hôn lễ thì phải đợi đến khi Hannah gặp ba mẹ cậu mới có thể tổ chức long trọng. Quan trọng là cậu cũng sợ Hannah đổi ý. Cô gái này làm việc luôn tùy tâm trạng, không có chút áp đặt nào, tuy rằng bây giờ rất hạnh phúc nhưng mà cậu sợ đây chỉ là giấc mộng, khi tỉnh dậy thì cái gì cũng không có. Cậu muốn đem người con gái này khóa bên người, để cô luôn ở cạnh cậu, mãi mãi.
“Tốt” Ôm lấy Hannah “Đời này em đừng nghĩ tới hai chữ chạy trốn”
“Không thèm” Hôn lễ của nhà Zoldyck chỉ có một lần, đã quyết định tức là cả đời.
Đi vào nhà Echizen, Echizen Nanjirou, Rinko và Nanako đều ở nhà chỉ có Ryoma không có, lúc cậu bé trở về thì Hannah đã thành vợ của Ren rồi. Chính xác mà nói là thiếu phu nhân của nhà Hizuri.
Vừa thấy vợ chồng Echizen tới, Ren trịnh trọng quỳ xuống nói “Xin hãy đem Hannah gả cho cháu!”
“Ôi chao ~ ôi chao? Ôi chao~” Echizen Nanjirou hoảng sợ.
“A nha a nha” Rinko cũng rất bất ngờ, còn Nanako tiến vào trạng thái xem diễn.
Hannah quỳ cạnh Ren, dĩ nhiên cô cũng không trịnh trọng như Ren “Xin mọi người đồng ý”
“Hannah, con chắc chứ?” Rinko quan tâm, con bé không bị lừa chứ?
“Dĩ nhiên”
“Nhưng mà vì sao?” Mới quen không tới một năm lại muốn kết hôn, quá nhanh.
“Kết hôn sớm, sinh con sớm” Nói vô cùng bình tĩnh.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều đơ người.
“Hannah…” Ren dở khóc dở cười, cô ấy sẽ không kết hôn với cậu vì điều này chứ?
Hannah nhìn Ren trấn an nói “Dĩ nhiên, cái này cũng không phải là quyết định qua loa, bởi vì thích anh ấy nên mới muốn cùng kết hôn, muốn sinh con cho anh ấy”
Nanjirou im lặng rồi nói “Tsuruga Ren, cậu đi theo tôi”
Rinko thấy tình huống này cũng biết Nanjrou đồng ý. Cô cầm tay Hannah nói “Chúng ta biết con là một đứa trẻ có chủ ý, tuy rằng con ở với chúng ta chưa tới một năm nhưng mẹ và Nanjirou xem con là con gái ruột của mình. Bây giờ con nói muốn kết hôn, tuy rằng chúng ta rất ngạc nhiên nhưng mẹ luôn ủng hộ quyết định của con. Mẹ cũng đã quan sát Ren rất lâu rồi, thằng bé thật lòng yêu con, có điều phiền toái ở chỗ thằng bé là diễn viên. Chúng ta tin tưởng, dù có khó khăn các con vẫn hạnh phúc. Nếu như bị ủy khuất thì hãy về đây, đây luôn là nhà của con, vĩnh viễn là nhà của con”
“Cảm ơn, okaasan” Hannah cười hạnh phúc.
Lâu sau Nanjirou và Ren đi ra, không ai biết họ nói gì, Hannah nghĩ chắc là hứa cái gì đó. Hannah không quá để ý, cái quan trọng là kết hôn đó!
Nhưng mà, bây giờ…
Hannah đưa Ren tới phòng của mình, lấy ảnh ở đầu giường nói “Đây là người nhà của em”
Đây là lần đầu Ren nghe Hannah nhắc về người nhà của cô với cậu, cô chưa từng nói chuyện về nhà của mình, ngay cả nhà Echizen cũng không hay nhắc tới.
Chỉ vào người lớn nhất trong ảnh chụp, Hannah nói “Đây là ông cố của em” Ren kinh sợ, ngoài quần áo khác với quần áo của người Nhật, diện mạo của ông tổ này cũng rất ổn giống như một ông lão cỡ tuổi ông của bọn họ, Ren cảm thán “Trường thọ thật”
“Đây là ông nội” Chỉ vào người mái tóc bạc.
“Đây là ba và mẹ của em” Chỉ vào người mái tóc bạc dài và người phụ nữ duy nhất ngồi trên ghế, trên đầu đội cái mũ lớn, trên mặt có đeo một băng vải, trên mắt là thứ đồ điện tử kì lạ, trên tay cầm quạt.
“Ba của em thật mạnh, mẹ của em cũng rất đẹp” Lúc nói tới mẹ, Ren cảm thấy dối trá.
Hannah liếc mắt nhìn cậu một cái “Che như vậy mà anh cũng biết đẹp sao? Mặc dù nó là sự thật. Anh phải thấy may mắn là họ ở thế giới kia, nếu không anh sẽ không thể cưới em dễ như vậy, có biết người muốn vào cửa nhà em nhiều thế nào không?” Nhà Zoldyck không phải là gia đình đơn giản, cái bộ dạng mềm yếu này của Ren, chỉ cần người hầu nhà cô dùng một tay cũng có thể ném ra khỏi cửa.
“Anh cảm thấy mình thực may mắn” Ren nghĩ ý của Hannah cậu may mắn bởi vì người nhà của cô đã mất chỉ còn mình cô, nếu không cậu sẽ không thể gặp cô.
“Vô nghĩ. Tiếp này” Chỉ vào hai bên năm đứa trẻ nói “Vóc dáng lớn, tóc đen là anh hai của em, em thì không cần giới thiệu, đây là bốn đứa em trai của em”
“Anh em nhà em rất được, gien tốt thật” Ren cảm thán trong lòng, dĩ nhiên trừ cái người béo kia ra.
“Đương nhiên” Lúc nói ra điều này cô rất kiêu ngạo “Ông cố, ông nội, ba mẹ, anh hai, còn có mấy nhóc, Hannah sắp kết hôn, chàng trai bên cạnhHannah chính là chồng tương lai, tuy rằng có chút yếu đuối nhưng mà Hannah vẫn mong mọi người vui vẻ. Còn có, anh hai, xin lỗi, người đầu tiên kết hôn trong nhà lại là em gái của anh!” Nói tới đây lại nở ra nụ cười kiêu ngạo.
“Tôi ở đây thề, cả đời này sẽ đối xử tốt với Hannah, không để cô ấy chịu bất cứ ủy khuất nào” Ren nhìn ảnh chụp thật lòng nói.
Ren cùng với Hannah đi khỏi phòng, cậu nghĩ: Cũng chỉ có gia đình khác người như vậy mới có thể dạy ra một Hannah có một không hai.
“Hannah, áo quần nhà em sao kỳ lạ như vậy?” Ren hỏi.
“Thẩm mỹ của mẹ” Hannah trả lời như vậy, cho nên anh phải thấy mình rất may mắn, nếu không người mẫu kế tiếp chính là anh.