"Tiểu huynh đệ, ngươi thật sự muốn tổ đội cùng với chúng ta hay sao, tiểu đội của chúng ta chỉ có một Võ Giả hậu kỳ là ta, ngươi có thiên phú cao như thế, không bằng hãy tham gia vào những tiểu đội được tạo thành bởi toàn bộ Võ Giả hậu kỳ thì tốt hơn." Phong Lang chần chờ một chút, mở miệng nói.
"Ta cảm thấy đội trưởng Phong Lang làm người không tệ, danh tiếng cũng tốt, cho nên nguyện ý gia nhập vào tiểu đội của các ngươi, nếu như các ngươi không nguyện ý mà nói, vậy cứ coi như là ta chưa nói." Diệp Thiên nhàn nhạt nói.
"Như vậy thì hoan nghênh tiểu huynh đệ gia nhập vào tiểu đội của chúng ta!" Phong Lang đưa tay phải ra, cười hoan nghênh nói.
Sau khi Diệp Thiên gia nhập vào tiểu đội Phong Lang, lại có một thêm một vị Võ Giả trung kỳ gia nhập vào, tiểu đội mười nguời được tạo thành.
Ước chừng sau nửa giờ, tất cả mọi người đã chia xong đội ngũ.
Phong Lang được đề cử làm đội trưởng của tiểu đội, Diệp Thiên cũng không có ý kiến.
"Nhiệm vụ của chúng ta là thanh lý hung thú trong phiến khu vực này!" Phong Lang cầm một tấm bản đồ mới được phát, chỉ vào một phiến khu vực, nói ra.
Diệp Thiên nhìn sang, cự ly của mảnh khu vực này cũng không gần căn cứ Lâm Hải, cách nơi này ước chừng 30 cây số.
"Đội trưởng, nơi này cũng hơi xa a, trước kia chúng ta cũng chưa từng đi đến địa phương nào xa như vậy!" Có đội viên nhíu mày.
"Không có biện pháp nào, phạm vi thanh lý hung thú của nhiệm vụ lần này kéo dài tới 100 cây số, nếu đã đến tham gia kế hoạch thanh lý hung thú lần này thì phải chuẩn bị đi xa!" Phong Lang nói.
Những người khác cũng bất đắc dĩ gật đầu.
Sau khi chế định ra một cái kế hoạch tác chiến đơn giản, mọi người liền chuẩn bị tiến về địa điểm chỉ định. Nơi hoang dã biến hóa quá nhanh, kế hoạch cũng sẽ không ngừng được cải biến, cho nên bọn hắn cũng không thương lượng quá nhiều.
Địa điểm thực hiện nhiệm vụ lần này ở rất xa, đám người cũng không lựa chọn đi xe, mặc dù đi xe rất tốt, có thể vận chuyển được rất nhiều thứ, nhưng tính linh hoạt của xe vẫn là quá kém, hơn nữa đường ở nơi hoang dã cũng không bằng phẳng, có rất nhiều nơi không thích hợp cho xe di chuyển.
Cho nên, đi bộ mới là phương pháp tốt nhất, mọi người chuẩn bị một ít đồ đạc rồi lập tức xuất phát.
"Trước tiên hoàn thành phần nhiệm vụ này với mấy người Phong Lang, sau đó lại đi đến sào huyệt của Kiến Thần Lực đục nước béo cò!" Diệp Thiên âm thầm dự định.
Sau đó thông qua cuộc nói chuyện phiếm cùng với Phong Lang, hắn cũng biết danh tự chân chính của Phong Lang, Phong Lang có tên thật là Trương Phong, Phong Lang là danh tự của tiểu đội Liệp Sát, về sau dần dà liền biến thành xưng hào của hắn.
Phong Lang có thiên phú không cao, chỉ nắm giữ thiên phú tu luyện Sơ đẳng mà thôi, có thể tu luyện tới Võ Giả hậu kỳ cũng đã không dễ dàng, tuy nói cả một đời nhiều lắm là chỉ có thể tu luyện tới cấp độ Tinh Anh Võ Giả, nhưng muốn trở thành Tinh Anh Võ Giả lại quá khó khăn.
Diệp Thiên cảm thấy trở thành Tinh Anh Võ Giả không khó, đó là bởi vì hắn có thiên phú quá cao, chính là thiên phú tu luyện Cao đẳng, nhưng Phong Lang chỉ có thiên phú tu luyện Sơ đẳng.
Bình cảnh giữa Võ Giả cùng với Tinh Anh Võ Giả đối với hắn mà nói giống như là lạch trời, nhưng dù sao thì cũng có hi vọng đánh vỡ bình cảnh, chỉ là xác xuất thành công không tới ba thành, hơn nữa còn cần phải tiêu hao vô số tài nguyên.
Chính là bởi vì như thế, Phong Lang mới nhận nhiệm vụ lần này, kỳ vọng ở bên trong lần nhiệm vụ này có thu hoạch lớn, cũng hy vọng ở bên trong chiến đấu đánh vỡ bình cảnh. Võ Giả luôn có thể trưởng thành trong khi chiến đấu, nhiệm vụ lần này tuy nói rằng hơi nguy hiểm một chút, nhưng cũng có thể là một cơ hội.
Đối mặt với cơ hội dạng này, đối với Phong Lang luôn chiến đấu quanh năm mà nói tự nhiên không có khả năng buông tha.
"Tiểu huynh đệ Diệp Thiên, ngươi vẫn chưa tới 20 tuổi a, ngươi trẻ tuổi như thế cũng đã là Võ Giả hậu kỳ, có thiên phú rất cao, vì cái gì còn muốn tham gia nhiệm vụ nguy hiểm như vậy?" Phong Lang hiếu kỳ hỏi.
"Mài luyện!" Diệp Thiên chỉ nói hai chữ đơn giản.
Trong nháy mắt, Phong Lang liền cảm thấy kính nể, phải biết rằng đám Võ Giả thiên tài của các đại gia tộc trong căn cứ Lâm Hải căn bản không dám đi ra nơi hoang dã quá nhiều, ngẫu nhiên đi ra ngoài nơi hoang dã đều là ở dưới sự bảo vệ của Tinh Anh Võ Dã, nếu so sánh với nhau, Diệp Thiên không thể nghi ngờ mới là Võ Giả chân chính.
Phong Lang tự hỏi, nếu như hắn nắm giữ thiên phú tương đối cao, có lẽ sẽ không dám tự mình tiến vào nới hoang dã, mà sẽ lựa chọn gia nhập vào một đại thế lực nào đó, ở dưới sự bồi dưỡng của đại thế lực an tâm tu luyện a.
Đoạn đường 30 km rất dài, mọi người ở hoang dã lại không dám di chuyển toàn lực, cho nên mất hơn nửa ngày thời gian mới có thể tới địa điểm mục tiêu.
"Các vị, tuy nói là chúng ta sẽ thanh lý hung thú ở phiến khu vực này, nhưng nếu như thật sự gặp được hung thú trung cấp mà nói, chúng ta vẫn sẽ thỉnh cầu trợ giúp!" Phong Lang nhắc nhở.
Thỉnh cầu trợ giúp là quyền hạn của mỗi một cái tiểu đội, mà mỗi đội trưởng tiểu đội đều có một cái máy truyền tin ở trong tay, là trang bị nguyên lực, nhưng phạm vi liên lạc cũng không xa lắm, chỉ có thể liên lạc ở trong phạm vi mười cây số.
Đám người đồng ý với thuyết pháp của Phong Lang, bọn hắn cũng biết rõ tiểu đội của mình không đối phó được với hung thú trung cấp, nếu thật sự gặp phải, khẳng định là sẽ phải thỉnh cầu tiểu đội Tinh Anh Võ Giả đến giúp đỡ.
Diệp Thiên lại âm thầm lắc đầu, hắn biết rõ Lâm gia phát máy truyền tin chỉ để tạo niềm tin mà thôi. Phạm vi thanh lý dài như vậy, không biết có bao nhiêu hung thú, số lượng Võ Giả tất nhiên là sẽ không đủ, muốn đả thông được con đường dài 100 cây số này sẽ vô cùng gian nan, không tổn thất thảm trọng là không có khả năng.
Cho nên, coi như Phong Lang có liên lạc với những tiểu đội Tinh Anh Võ Giả khác, cũng sẽ tuyệt đối không có người nào đến trợ giúp.
"Phía trước có ba con Thảo Lang, là hung thú cấp thấp, chúng ta hãy đi giết bọn chúng!" Phong Lang chỉ vào ba con hung thú ở trước mắt 300 mét, nói. (Thảo Lang: Sói cỏ)
Thảo Lang là hung thú nhỏ yếu bên trong các hung thú cấp thấp, coi như là Võ Giả vừa mới tấn thăng cũng có thể chém giết một phen cùng với một con hung thú.
Rất nhanh, ba con Thảo Lang bị đám người chém giết trong chớp mắt, mấy người Phong Lang cũng không thu thập tài liệu trên người của Thảo Lang, bởi vì trên người của chúng nó cũng không có vật gì quá đáng tiền, toàn bộ thi thể của Thảo Lang cũng chỉ bán được mấy chục vạn đồng tiền mà thôi. Thảo Lang có hình thể giống như một con nghé con, căn bản không thể dễ dàng mang theo, tự nhiên chỉ có thể từ bỏ.
Đám người tiếp tục tìm tòi tung tích hung thú, rất nhanh lại nhìn thấy được hung thú.
Săn giết hung thú! Tìm kiếm! Lại săn giết!