Lúc này Lê Duyệt nhận được M của Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo: Nguyệt Nguyệt, Tiểu Hải nói vừa rồi em cứu hắn, cám ơn nhiều. . . . . . Có chuyện này chị để ở trong lòng mấy ngày rồi, rất khó chịu. . . . . . Em có thể tha thứ cho chị không?
Lê Duyệt nhíu mày, Gậy Trúc có chuyện gì dấu diếm mình, còn phải xin mình tha thứ? Chẳng lẽ. . . . . .
[ nói nhỏ ] Cửu Lê Nguyệt Lạc: có liên quan đến chuyện hôm đó?
[ nói nhỏ ] Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo: thật xin lỗi, đây chẳng qua là khổ nhục kế. . . . . . Thương Mang mặc dù ít nói nhưng tương đối thông minh, nếu như lúc ấy nói cho em biết, nếu như không nói lời ngoan tâm như vậy, chị sợ anh ấy sẽ nghi ngờ. . . . . .
Cho nên kể cả chị em tốt cũng có thể tính kế? Để cho anh ấy áy náy bởi vì không kịp cứu chị, để cho tôi bị tất cả mọi người trong bang chỉ trích bởi vì biết chị bị luân mà không cứu? Lê Duyệt đột nhiên cảm thấy tim có chút lạnh, mấy ngày qua cô đau lòng và mang theo áp lực rốt cuộc là vì cái gì? Cô vẫn cho là Gậy Trúc là một cô gái thiện lương đơn thuần, Ám Dạ là người hầu thành thực trung thành, không nghĩ tới cả hai đều lừa gạt mình. . . . . .
[ nói nhỏ ] Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo: thật xin lỗi, lúc trước chị chỉ là nhắc qua ý tưởng tương tự với cô ấy, sau đó chuyện xảy ra nhất thời cũng không thể xác định có phải cô ấy ra tay hay không, cho nên. . . . . .
[ nói nhỏ ] Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo: sau chị liên lạc với cô ấy xác định là cô ấy làm, vốn định nói cho em, nhưng em vẫn luôn không lên tuyến. . . . . . Chị cảm thấy loại chuyện như vậy nói trước mặt thì rõ ràng hơn. . . . . .
Cuộc đời việc đáng tiếc nhất là bị người thân lợi dụng! Lê Duyệt lạnh lùng nhìn chằm chằm màn hình, print screen (chụp màn hình) toàn bộ lời Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo xong, hỏi:
[ nói nhỏ ] Cửu Lê Nguyệt Lạc: cô ấy trong miệng chị là người nào?
Có thể điều động vài thích khách cấp cao, xem ra người Gậy Trúc biết trong liên minh thích khách cũng coi là có địa vị, lúc trước Ám Dạ vậy. . . . . . Xem ra vi phạm bang quy, không chỉ mình Cửu Nguyệt cô, không biết bang chủ Y Nhân Đã Theo Cường Đạo của bọn họ biết sẽ có cảm tưởng thế nào. . . . . .
[ nói nhỏ ] Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo: chỉ là một thích khách chị đã cứu một mạng. . . . . . Nguyệt Nguyệt thật xin lỗi. . . . . . Chị cũng không biết làm thế nào em mới có thể tha thứ cho chị. . . . . . Chị sắp kết hôn với Thương Mang, chị hi vọng sẽ gặp em ở trong hôn lễ. . . . . .
[ nói nhỏ ] Cửu Lê Nguyệt Lạc: Gậy Trúc, chị ở trong bang lâu như vậy, nên rất rõ ràng bang quy! Em cũng không phải là ngày đầu tiên quen biết chị, làm thế nào mới có thể khiến em tha thứ, vấn đề này. . . . . . Rốt cuộc là chị không biết hay là không muốn biết?
Vi phạm bang quy tự tiện kết giao với thích khách, trục xuất khỏi bang.
Lê Duyệt không phải lúc nào cũng là người chua ngoa gây sự, trong kiện sự này, toàn bộ lỗi cũng không hoàn toàn là của Gậy Trúc, cô không cứu được Gậy Trúc cũng là sự thật, cô chỉ là ghét đối phương nếu đã nói cho mình sự thật, hi vọng được mình tha thứ, lại không có thực chất hành động cũng không làm được lại thản nhiên nói, thích khách bình thường sao có thể đi vào Thiên Trọng Sơn? Có thể luân chị chị?
Lúc này, kênh nói chuyện riêng của Cửu Nguyệt và Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo yên tĩnh lại.
Qua hồi lâu , Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo trả lời:
[ nói nhỏ ] Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo: chị đã biết. . . . . . Em đi nhìn kênh bang đi.
Lê Duyệt nghe vậy cắt đến bang phái băng tần.
[ tán gẫu bang ] Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo: lúc trước sự kiện bản thân bị luân hoàn toàn là một âm mưu tự biên tự diễn, bản thân vì ham muốn cá nhân mà lừa gạt mọi người trong bang, hại mọi người lo lắng cũng liên lụy người vô tội, tự cảm thấy đã không còn mặt mũi ở trong tiên ma, Thương Mang, thật xin lỗi, không thể chơi cùng anh nữa. . . . . .
Sau đó, cô thấy ID của Gậy Trúc Ăn Quốc Bảo tối đi, sau khi sửng sốt mấy giây liền điểm vào tra xét, lại thấy hệ thống thông báo: người chơi đã không còn ở thế gian.
Một cái chớp mắt, Lê Duyệt bối rối, cô chỉ là hy vọng Gậy Trúc có thể nói rõ sự thật ở trong bang. . . . . . Một mặt là vì sự trong sạch của mình, mặt khác thật ra thì cô cũng có lòng riêng: dù sao Gậy Trúc là đệ nhất thiên sư của bang, Thương Mang là đệ nhất đao khách bang, Ám Dạ là đao khách xếp thứ ba của bang, nếu như vì chuyện thích khách mà làm cả ba người bọn họ đề rời bang (ban đầu là Gậy Trúc kéo Thương Mang nhập bang, nếu Gậy Trúc đi, Thương Mang khẳng định cũng sẽ rời đi theo), đối với bang phái sẽ là tổn thất không nhỏ, nhân cơ hội này cô giựt giây bang chủ bỏ đi quy định này! Dù sao hiện tại cô cũng luyện tiểu hào thích khách rồi sẽ có ngày ra ánh sáng. . . . . . Không nghĩ tới Gậy Trúc giải thích không rõ ràng, dứt khoát xóa nick! Chỉ là bởi vì không được bạn bè tha thứ dễ dàng cho đêm trước tân hôn mà tự sát xóa nick. . . . . . Cô không biết, cô gái thiên sư này nhìn như nhu nhược nhưng tính tình lại cương liệt đến vậy!
Lúc này, em kết nghĩa của cô M:
[ nói nhỏ ] Tiểu Hải mỉm cười: Chị! Chị ấy điên rồi!! Chị ấy tự dưng lại đột nhiên xóa nick !! Hiện tại chị ấy không nhận điện thoại của em!! Chị hỏi chị ấy giúp em một chút, rốt cuộc thế nào!!
Lê Duyệt bị cử động anh dũng tự sát tỏ rõ cõi lòng của Gậy Trúc quấy nhiễu, tâm cũng rối loạn. . . . . . Cô vốn là tính toán trở về nick lớn rồi đi tìm Ám Dạ hảo tính toán tốt mọi chuyện, nhưng bây giờ không xác định rồi. . . . . . Nhưng mà trước mắt, ở trước mặt Tiểu Hải, cô còn phải ra dáng người chị bình tĩnh,
[ nói nhỏ ] Cửu Lê Nguyệt Lạc: Tiểu Hải, em đừng sợ, chị nói chuyện với chị ấy một chút. . . . . .
Cũng may, trừ tiên ma, cô còn một phương thức liên lạc khác với Gậy Trúc ——QQ. Lê Duyệt thu nhỏ giao diện, đăng nhập QQ,
Nguyệt Ánh Lạc Thủy: Gậy Trúc! Có ở đó không?
Lục Trúc Bích Ảnh: ( khuôn mặt tươi cười ) chị mới vừa logout mở Q, tốc độ của em thực nhanh. Em xem chị quả nhiên là hiểu rõ em có đúng không, nếu không như vậy, em sẽ không để ý chị. . . . . .
Hiểu rõ cái đầu chị á! Em cũng không bảo chị tự sát mà! Lê Duyệt trợn trắng mắt,
Nguyệt Ánh Lạc Thủy: ( giật mình ) thì ra là ở trong lòng của chị, em là người lòng dạ độc ác như vậy. . . . . . ( rơi lệ )
Lục Trúc Bích Ảnh: ( lau mồ hôi ) chẳng lẽ chị tính sai rồi hả?! Xúc động là ma quỷ!! Lệ rơi. . . . . .
Hành động xóa nick của Gậy Trúc không thể nghi ngờ chứng minh chị ấy rất để ý mình, chính mình đánh giá sai chị ấy, mặc dù giữa các cô xảy ra mâu thuẫn, nhưng tình bạn của bọn họ cũng là tồn tại chân thật. . . . . . Nghĩ như vậy, tức giận vì bị lợi dụng cũng dễ dàng chịn thành mây khói. . . . . . Sau đó cảm thấy đối phương ảo não, Lê Duyệt cũng có chút áy náy,
Nguyệt Ánh Lạc Thủy: ai ai, bình thường chị đều điềm tĩnh như nước, không nghĩ tới trong xương lại nóng nảy như thế! Em hối hận, sớm biết như vậy sẽ nói rõ ràng với chị, chị cũng đã cấp 55. . . . . .
Lục Trúc Bích Ảnh: không sao cả, chỉ cần em chịu tha thứ cho chị, chỉ cần Thương Mang không vứt bỏ chị thì tốt. Dù sao mục đích theo đuổi Thương Mang cũng đạt được, chỉ là không thể kết hôn ngược lại có chút tiếc nuối. . . . . .
Mặc dù Gậy Trúc nói tiêu sái như vậy, Lê Duyệt vẫn cảm thấy rất đáng tiếc, không nhịn được hỏi:
Nguyệt Ánh Lạc Thủy: vậy sau này chị có trở về tiên ma hay không?
Lục Trúc Bích Ảnh: có lẽ sẽ tạo tài khoản mới, ha ha. . . . . . Vừa rồi quả thật xúc động. . . . . .
Nói nhăng nói cuội một lúc, Lê Duyệt đột nhiên nhớ đến lời Tiểu Hải nói lúc trước,
Nguyệt Ánh Lạc Thủy: đúng rồi, tại sao chị không nhận điện thoại của Tiểu Hải?
Lục Trúc Bích Ảnh: điện thoại? Ah, hôm nay lúc đi họp hội nghị trù hoạch, quên bật lại, vừa rồi không nghe thấy!
Nguyệt Ánh Lạc Thủy: ( giọt mồ hôi ) đáng thương đứa bé bị chị dọa sợ. . . . . .
Lục Trúc Bích Ảnh: ( giọt mồ hôi ) ah! Chị xem cuộc gọi nhỡ, thấy Thương Mang cũng gọi điện thoại cho chị!
Bọn họ đã phát triển đến thực tế? Lê Duyệt không khỏi tò mò:
Nguyệt Ánh Lạc Thủy: các chị?
Gậy Trúc không che giấu chút nào thản nhiên kể lại:
Lục Trúc Bích Ảnh: ( khuôn mặt tươi cười ) thật ra thì chị vì theo đuổi Thương Mang mới chơi tiên ma, bọn chị vốn là quen biết ở hiện thực. . . . . . Chị gọi điện lại cho anh ấy, em nói một tiếng với Tiểu Hải giúp chị! Ách, chị mới vừa tự sát, gần đây công việc lại vội, sợ rằng không thời gian chơi, về sau đứa bé kia liền giao cho em toàn quyền trông chừng rồi! Đúng rồi, em đã trở lại, sau này bang chị cũng đều giao cho em rồi! Đúng rồi, tốt nhất em nên tìm thêm thiên sư cao cấp, chị sẽ nghĩ biện pháp để cho Thương Mang ở lại bang chúng chị . . . . . .
Lê Duyệt thấy chị ấy từ chuyện của Thương Mang lại kéo đến em trai cuối cùng lại kéo đến sự vụ bang, bỗng nhiên cười khổ không được,
Nguyệt Ánh Lạc Thủy: chị cái người này, thấy sắc quên bạn, thấy sắc bán em! Còn có. . . . . . Chẳng lẽ chị không chịu nổi bang vụ bận rộn mà chọn tự sát trả thù em? Trời ạ. . . . . . Cái người này vội vàng biến mất, em còn muốn lại đi tìm đồng chí thiện lương hồn nhiên lấy cứu người làm thú vui tới xử lý bang vụ. . . . . . Thật nhức đầu. . . . . .
Gậy Trúc đi nghe điện thoại, Lê Duyệt liền quay lại thế giới tiên ma, ngắn ngủn mấy phút, sự tình thật không ngờ quanh co khúc khuỷu lại có tuống kịch, cô lấy lại bình tĩnh, trả lời em trai Tiểu Hải đang đợi đến lo lắng:
[ nói nhỏ ] Cửu Lê Nguyệt Lạc: Tiểu Hải, chị em không có việc gì, nàng vừa rồi không chú ý tới điện thoại của em, bây giờ nàng đang gọi điện thoại cho Thương Mang, em không phải lo lắng nữa.
Lại thấy em trai hiển nhiên là chờ phiền, nghe tới người lo lắng thì ra là P không có chuyện gì, thì thẹn quá thành giận,
[ nói nhỏ ] Tiểu Hải mỉm cười: tỷ ấy là người ngu ngốc, một lát nói muốn kết hôn một lát lại chạy đi tự sát, bệnh thần kinh!! Chị mới không có tỷ tỷ như vậy, tỷ, em phải giữ vững bản sắc BH, vẫn BH đi, ngàn vạn lần không được học cái người điên kia!!
Nhìn này hai chị em, đều đem đối phương từ bỏ nhau. . . . . . Lê Duyệt nghe vậy không khỏi đổ giọt mồ hôi.
Lê Duyệt vội vàng dọn dẹp cục diện rối rắm mà Gậy Trúc tự sát bỏ lại, thời gian một buổi tối trôi qua. Hai ngày tiếp theo phần lớn thời gian là học ngôn ngữ C, thỉnh thoảng lên tiên ma xử lý chút bang vụ, thời gian trôi qua rất nhanh, đợi ngày thứ ba đi ra trường thi ngôn ngữ C, tâm tình Lê Duyệt vui vẻ cực độ, Lạc Thiếu Thừa nói câu kia "Bảo đảm em được 90 điểm" quả thật không phải nói ngoa, tên kia rõ ràng không học lớp của Hồng Đăng lão gia, tỉ lệ đoán chính xác trọng điểm đề lại cao như vậy! Cho nên khi cô nhận được tin nhắn của Lạc Thiếu Thừa: "Tiểu Duyệt, chớ quên ước định của chúng ta, nhớ đến xem tôi và bọn Tiểu Phong chơi bóng!" Thì liền hớn hở đồng ý.