Đối diện Hà Hiểu biểu cảm đang biến hoá không ngừng.
Có thể dùng mắt thường phát hiện, loại biểu cảm trên mặt này, không phải là loại biểu cảm đơn thuần.
Người xưa đã nói, Tâm sinh tướng, không sai được.
Một người thay đổi khuôn mặt như thế nào, tích cách vẫn đặt ra ở đấy, “Đáy mặt “ không thay đổi.
Nếu đến “Đáy mặt “ cũng thay đổi chỉ có thể hiểu là đến tính cách cũng thay đổi.
Từ một tính cách, biến thành tính cách khác.
Có thể nhìn ra có hai loại tính cách ở trên mặt Hà Hiểu, đang biến hoá trên mặt Hà Hiểu.
Một cái kinh ngạc phẫn nộ, một cái âm độc như rắn, quá dễ phân biệt.
Tiêu Ngự không có kinh ngạc, cũng không có không hợp.
Kiếp trước, anh đích thực đã phá và bắt qua vụ án hung thủ đa nhân cách.
Đa nhân cách loại bệnh này, hiếm thấy lắm sao?
Không phải vậy.
Theo điều tra, toàn thế giới có 2% dân số bị đa nhân cách, trong đo nữ giới nhiều hơn.
Nói cách khác, trong vòng 100 người có ít nhất hai người có khả năng nhiễm bệnh này.
Tỷ lệ mắc bệnh kinh khủng.
Với lại loại bệnh này không chỉ đơn giản có nhiều nhân cách.
Có thể chia ra, người hai nhân cách, 3 nhân cách…N nhân cách.
Các yếu tố chính gây ra bệnh thường xuyên liên quan đến chấn thương thời thơ ấu, các năng lực phòng vệ hình thành trong quá trình trưởng thành, môi trường bất lợi, phẩm chất phân li, các yếu tố bên ngoài liên quan.
Chấn thương này thường xảy ra trước lúc 5 tuổi, khiến nạn nhân phát triển phương pháp phòng thủ và chia rẽ riêng biệt, chỉ giữ lại các phẩm chất tốt cho mình.
Thật trùng hợp, sau khi cảnh sát điều tra về bệnh tình của Hà hiểu.
Khi lên 4 tuổi, Hà Hiểu mắc bệnh tâm thần, nhưng bệnh án không miêu tả là bệnh tâm thần đa nhân cách, chỉ miêu tả là bệnh tâm thần bình thường, đã chữa khỏi.
Như Tiêu Ngự hỏi, bệnh tâm thần của ngươi đã thực sự được chữa khỏi?
“Không biết tại sao mày không được chẩn đoán đa nhân cách khi còn nhỏ, nhưng tiền sử bệnh của mày là có”.
Tiêu Ngự nhìn chằm chằm vào Hà hiểu biểu cảm đang không ngừng biến đổi, lạnh lùng nói “Lần đầu tiên khi tao xem hồ sơ vụ án, bên trên có viết mày bị bắt khi đang mê ngủ, ký ức bị đứt đoạn. Khi đó tao cho rằng mày bị chuốc thuốc mê, nhưng hiện tại xem ra không đúng. Ký ức bị đứt đoạn bởi vì một nhân cách khác cửa mày, đã khống chế cơ thể của mày. Có thể xác định mày không chỉ một lần bị đứt gẫy ký ức?”
“........”
Hà Hiểu biểu cảm biến hoá càng kịch liệt, cuối cùng cắn chặt răng, không nói chuyện.
"Tao có thể tiếp tục cân nhắc, bạn gái cũ của mày, không chỉ là bạn gái của một nhân cách, mà là bạn gái của cả hai nhân cách."
Tiêu Ngự sắc mặt phức tạp “Theo như cảnh sát điều tra, bạn gái cũ của mày đã đi theo bạn tốt của mày, kết hôn, sinh con… nếu chia tay bình thường, sẽ không ghi hận trong lòng như vậy. Người bình thường cũng không làm đến mức độ này. Có thế nói nhân cách khác của mày không chỉ vô cùng thông minh, vô cũng biếи ŧɦái, mà còn tâm lý vặn vẹo, như vậy phải không?”
Hà Hiểu sống chết cắn chặt răng, biểu cảm trên mặt ngày càng âm lãnh.
Cặp mắt kia liếng thoáng, tóe nên ánh nhìn hiểm độc.
“Cho nên, chuyện này không chỉ là chuyện chia tay giữa mày và bạn gái cũ, còn lại chuyện của nhân cách khác”
Tiêu Ngự giễu cợt “Nếu tao không đoán sai, nhân cách kia thời trước thức tỉnh, phát hiện bạn gãi cũ của mình không những đã chia tay, còn cùng bạn tốt của mình kết hôn sinh con rồi…phát hiện mình bị phản bội, loại phản bội này làm ngươi phẫn nộ không ngừng. Thời gian đó cũng là nhân cách này khống chế cơ thể, bắt đầu thiết kế kế hoạch, lên kế hoạch gϊếŧ người thế nào. Bởi vì tâm lý vặn vẹo, không chỉ bạn gái cũ, đến chồng và con của bạn gái cũ cũng không tha.”
Đột nhiên.
“Tiếp tục”
Một âm thanh lạnh lẽo vang lên từ cổ họng Hà Hiểu.
Khuôn mặt của hắn cuối cùng đã biến đổi, bình tĩnh mà âm lãnh, điên cuồng mà u ám, Cặp mắt hiện lên tia máu, dữ tợn, càng khủng bố.
“Nhưng mày không ngốc, ngược lại thông minh, đồng thời mày không muốn cơ thể của mình chết hoặc ngồi tù, mày nghĩ ra một phương pháp”
Tiêu Ngự cười lạnh “Không những có thể ra tay gây ra tội ác man dợ, còn có thể thoát khỏi danh tội phạm”.
“Còn có không?’ Hà Hiểu cười như rắn độc,hỏi
“Đương nhiên”
“Gia đình 3 người nạn nhân thực tế đã bị gϊếŧ trước 33h đó,đúng không?”
Tiêu Ngự lạnh lùng nói “Trước thời gian đó 1 ngày, hàng xóm nghe được một số tạp âm, cho rằng là đang sửa chửa gì đó”
“Phân nhỏ thi thể để che đậy thời gian nạn nhân chết, thi thể không đầy đủ pháp y cũng chỉ có thể chỉ ra một khoảng thời gian nạn nhân chết”
“Chờ mày gϊếŧ xong nhà nạn nhân 3 người, mày mới dùng điện thoại của nữ nạn nhân gửi tin nhắn cho chính mình, nếu không phải là người quen thuộc, không thể giả giọng giống vậy”.
“Gửi xong tin nhắn, xử lý xong dấu vết ở hiện trường, lặng lẽ quay về nhà, trả lại quyền điều khiển cơ thể cho nhân cách kia”
“Đợi chủ nhân chính của cơ thể tỉnh lại, đọc tin nhắn, đi đến trước cửa nhà nạn nhân, mày lại chiếm lấy cơ thể, làm chủ nhân chính của cơ thể mất đi ký ức…”
Nói đên đây, Tiêu Ngự lạnh nhạt nhìn chằm chằm Hà Hiểu
“Là mày cố ý làm vậy đi?”