• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nàng đợi ta à?” – Lãnh Kỳ Lạc bước vào phòng có chút ngạc nhiên khi thấy Nhan Diệp Doanh vẫn còn ngồi tựa thành giường ngẫm nghĩ!

“Kỳ Lạc, thiếp có chuyện này muốn hỏi ý kiến của chàng!” – Nhan Diệp Doanh nghiêm túc nói, khiến Lãnh Kỳ Lạc biết được sự nghiêm trọng của sự việc nên nhanh chóng ngồi xuống ân cần hỏi.

“Bây giờ đã gần cuối năm, mùa vụ đông xuân cũng sắp qua! Bên kho Diệp gia thiếp đã cho thu gôm rất nhiều lương thực! Có thể nói trong những kho hàng của Diệp Gia lương thực có thể xem là dự trữ nhiều nhất trong nước này chỉ đứng sau vua gạo Linh gia mà thôi!” – Nhan Diệp Doanh dừng lại quan sát biểu cảm của Kỳ Lạc thấy trong mắt y thoáng qua chút ngạc nhiên nhưng rồi cũng nhanh chóng trở lại vẻ trầm ngâm ban đầu.

“Chàng không ngạc nhiên vì sao thiếp lại làm như vậy sao?” – Nhan Diệp Doanh ngạc nhiên khi thấy y không có bất kỳ động thái nào.

“Ta tin tưởng những điều nàng làm đều có lý do của nàng!” – Lãnh Kỳ Lạc cười mỉm kéo tay mang Diệp Doanh vào lòng nói nhỏ. Quả thật việc nàng thu gôm lương thực y có biết nhưng chung quy cũng chỉ nghĩ đang được mùa giá rẻ nàng thu mua dự trữ bán ra nên cũng không quá quan tâm không ngờ rằng nàng lại ra sức trữ nhiều đến như thế

“Sắp đến nước Cát Lang Sa sẽ có động tĩnh! Sợ Thái tử sắp không đợi được nữa nguồn lương thực cống nạp từ cát Lang Sa sẽ bị đứt gánh! Lúc đó thật sự sẽ bị thiếu lương thực!” – Nhan Diệp Doanh thấp giọng nói, ánh mắt vẫn nhìn Kỳ Lạc để thâm dò.

“Sao nàng biết những chuyện này!” – Lãnh Kỳ Lạc đẩy người trong lòng ra quan sát, y thật sự rất bất ngờ trước điều nàng nói. Những chuyện nàng nói quả thật đang diễn ra, do thám của y vừa bẩm báo với y ngày hôm trước nên y cũng đang tích cực khẩn trương một bên cùng Nhan Diệp Minh thúc đẩy quá trình sản xuất binh khí, một bên lại cố gắng thăm dò vậy mà nương tử của y người chỉ quanh quẩn trong Vương phủ lại biết được những chuyện này, còn có bước chuẩn bị từ rất sớm. Đến gôm lương thực cũng đã chuẩn bị xong làm sao y có thể không ngạc nhiên được như vậy cơ chứ.

“Kỳ Lạc thật ra chuyện này cũng là do thiếp dựa theo tình hình mà đoán thôi. Cát Lang Sa muốn gã Hưởng Hoa công chúa cho chàng nhưng bất thành Thái tử đã định Thái tử phi cũng không thể cho nên chuyến đi xứ bất thành mặt khác dạo gần đây bên phía Thải Tử cũng ráo riết thu mua lương thực nên thiếp mới đoán ra như vậy!” – Nhan Diệp Doanh nói nhanh nhẩu, nàng sợ sẽ không qua khỏi cặp mắt của Kỳ lạc.

“….” – Kỳ Lạc âm trầm nhìn người trước mặt quả thật dù đã ở bên cạnh nhau nhưng chung quy y vẫn không hiểu hết được nàng, không biết hết được con người của nàng.

“Kỳ Lạc thiếp muốn hỏi chàng một ý!” – Nhan Diệp Doanh thỏ thẻ giọng, thấy Lãnh Kỳ Lạc không phản ứng gì nên nói tiếp – “Thiếp tính sang tháng sau khi cấm khẩu bắt đầu rộng rãi lương thực sẽ tự nhiên bị thiếu hụt nặng nệ! khi đó Diệp gia sẽ bán 2/10 kho lương với giá gấp đôi! Còn lại 4/8 kho còn lại bán với gái gấp 3 cho triều đình! 4/ 8 còn lại dành cho Thất Vương!”

Lãnh Kỳ Lạc bất ngờ trước nhìn nương tử của mình! Không ngờ đến những chuyện như vậy nàng ta cũng đã suy nghĩ đến.

“Thiếp không biết suy nghĩ như vậy có thấu đáo hay không!” – Nhan Diệp Doanh có chút thấp thõm nói.

“Được!” – Lãnh Kỳ Lạc âm trầm một đoạn thấp giọng nói.

“Thiếp có cảm giác Thái tử đã biết được chút gì đó của Diệp gia nên thiếp nghĩ sớm muộn gì cũng nên ra mặt sớm!” – Nhan Diệp Doanh lại thấp giọng nói để dò ý của Lãnh Kỳ Lạc.

“Được!” – Lãnh Kỳ Lạc không nói nhiều nhưng trong lòng y vô cùng ngạc nhiên! Y không nghĩ một khuê nữ như Nhan Diệp Doanh lại biết được nhiều chuyện đến như vậy! Lại có thể suy tính kỹ càng đến như vậy!

“Kỳ Lạc! Thiếp thật không muốn bán cho thái tử nhưng nếu không bán y sẽ nghi ngờ và sẽ điều tra đề phòng chúng ta nhiều hơn điều này thiếp thấy không nên!” – Nhan Diệp Doanh nói.

“Ta hiểu! Nhưng nàng nên lấy Diệp Gia dưới danh nghĩa của Thất vương phủ sau lưng đừng lấy danh nghĩa của nàng!” – Lãnh Kỳ Lạc trầm ngâm nói, y sao không hiểu được dụng ý của Nhan Diệp Doanh cớ chứ.

“Dạ được!” – Nhan Diệp Doanh cười ôn nhu, thở phào nhẹ nhõm vì thấy Kỳ Lạc không hề có ý hỏi thêm!

…..

“Cái gì? Ngươi nói sao?” – Thái Tử lớn tiếng trừng mắt ngạc nhiên

“Dạ bẩm đúng như vậy Thất vương phi chính là chủ phía sau của Diệp gia lương thực!” – Tây Môn cúi người nói, bản thân y khi tra ra danh tính này cũng vô cùng ngạc nhiên, không nghĩ một tiểu cô nương khuê các lại có thể tự tay gầy dựng nên một cơ ngơi bậc nhất đến như vậy.

“Không thể nào, nàng ta làm sao có thể!” – Lãnh Kỳ Song hoàn toàn không tin vào những chuyện này.

“Nô tài đã tra rất rõ, quả thật có một người quản lý Diệp gia thường được mọi người gọi là Diệp Gia công tử nhưng chỉ là người thay thế cho Thất vương phi mà thôi!” – Tây Môn cúi người thưa.

“Được rồi ngươi lui ra đi!” – Thái tử Lãnh Kỳ Song ngồi xuống bàn âm trầm.

Trong lòng y có phần kinh hãi, không ngờ rằng Nhan Diệp Doanh lại có khả năng đến như vậy, y không biết chuyện Diệp Doanh là người đứng sau cơ ngơi, như vậy thất đệ của y có biết hay không nhưng nếu có một người nương tử như vậy có thể xem ra như hổ mọc thêm cánh! Càng suy nghĩ y càng nôn nóng ý định cướp Diệp Doanh về bên cạnh mình càng nhiều.

“Người đâu! Gửi thiếp mời đến phủ Thất Vương phủ mời Thất vương phi đến Đông cung cùng ta nghị sự đôi chút!” – Thái tử Lãnh Kỳ Song vội viết canh thiếp ra lệnh cho người gửi đến Thất Vương phủ.

…..

“Lão Thất con nói thật!” – Hoàng thượng trong ngự thư phòng ngạc nhiên nhìn Lãnh Kỳ Lạc đứng trước mặt.

“Vâng! Nhi thần nói thật!” – Hoàng thượng vô cùng ngạc nhiên nhìn y.

“Bốn phần lương thực trong kho Diệp Gia nhi thần nghĩ cứ để đó đến lúc cần sẽ chuyển ngay qua nhưng phụ hoàng cũng nên làm đầy kho lương trong thời gian này!” – Lãnh Kỳ Lạc nói.

“Trong trận chiến với Cát Lang Sa lần này… Lãnh Kỳ Song đề nghị cho con ra trận con nghĩ như thế nào?” – Hoàng Thượng

<dr.meohoang>

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK